Ba tháng sau, Diệp Mặc đã quyết định phương án bố trí lại trận pháp phong ấn. Những trận kỳ mà Diệp Mặc luyện chế được, bao gồm cả những loại trận kỳ cao cấp và các trận pháp phức tạp, đều được anh chuẩn bị kỹ lưỡng.
Một năm sau, khi nhìn lại những trận kỳ đã chuẩn bị, Diệp Mặc thầm cảm ơn sự gặp gỡ với tông chủ của Đô đình Thần môn, nếu không, với nguyên liệu mà hắn có, luyện chế ngay cả một nửa số trận kỳ này cũng không đủ.
Đại cung chủ cũ của Băng Thần cung, Ngu Tú, đã giúp Diệp Mặc chỉnh sửa các phương vị trận pháp. Mặc dù cả hai không nói nhiều, nhưng tâm trạng của họ đều khá lo lắng. Trận pháp mà họ đang sử dụng dự đoán có thể chống cự thêm nhiều năm nữa, nhưng trong quá trình luyện chế trận kỳ, họ đã nhận thấy rõ ràng những dấu hiệu xuống dốc của trận pháp.
Diệp Mặc biết rằng nếu không có cách khắc phục kịp thời, trận pháp này sẽ hoàn toàn bị phá hủy trong vòng ba năm. Một khi trận pháp phong ấn Tiên giới bị phá vỡ, thông đạo sẽ mở ra và kẻ địch có thể tiến vào bất cứ lúc nào.
Khi thấy Diệp Mặc chỉ mải mê luyện chế trận kỳ, Ngu Tú không kiềm được, hỏi:
- Diệp tiên hữu, hay là anh nên bố trí vài trận kỳ trước rồi cố định lại trận pháp này?
Diệp Mặc lắc đầu:
- Không được, nếu bây giờ tôi đi bố trí trận kỳ, chỉ là giải quyết tạm thời mà thôi. Việc sửa chữa này không phải là biện pháp lâu dài, chỉ khiến cho trận pháp phong ấn bọn ta đã thiết lập thêm rắc rối mà thôi.
Trình độ trận pháp của Diệp Mặc cao hơn nhiều so với Ngu Tú. Hắn hiểu rằng trận cơ lúc này đã hoàn chỉnh và không thể sửa chữa trên nền tảng ấy mà không làm hỏng trận cơ. Nếu như hắn tiếp tục sửa chữa, trận cơ sẽ bị hủy hoại. Hắn quyết định hoàn thành tất cả trận kỳ trước, rồi mới bố trí lại trận pháp, tránh việc phải hủy hoại trận cơ thêm lần nữa.
Mặc dù trận pháp này đã yếu đến mức sắp đổ vỡ, Diệp Mặc vẫn tự tin rằng chỉ cần hắn ở nơi đây, những kẻ bình thường không thể qua được. Tuy nhiên, hắn cũng nhận ra ngay cả Hoá Đạo Thánh Đế cũng không dám đến đây.
Hai năm sau, Diệp Mặc hoàn thành trận kỳ cuối cùng, và lúc này phát hiện nguyên liệu của hắn cũng đã cạn kiệt. Hắn thở phào, cuối cùng cũng đã luyện chế xong trước khi trận pháp sụp đổ. Hắn đưa một phần trận kỳ cho Ngu Tú và giao cho cô một ngọc giản để bố trí trận pháp.
- Đại cung chủ, khi cô đến Tiên giới, hãy dựa theo miếng ngọc giản này của tôi mà bố trí.
Ngu Tú nhận lấy và gật đầu tỏ ý đã hiểu. Diệp Mặc lại tiếp tục ném ra một vài trận kỳ, chỉ trong chốc lát, một thông đạo đã xuất hiện rõ ràng. Mặc dù Ngu Tú biết Diệp Mặc giỏi về trận pháp, nhưng nhìn thấy hắn mở thông đạo vào Tiên giới dễ dàng như vậy, cô càng thêm khâm phục.
- Diệp tiên hữu, có chuyện gì khác cần tôi giúp không?
Ngu Tú hỏi mà không ngay lập tức bước vào thông đạo.
Diệp Mặc, cảm kích vì sự thông minh của Ngu Tú, lấy ra một nhẫn trữ vật và nói:
- Đại cung chủ, trong nhẫn trữ vật này có một số Thần tinh và hai đoạn Thần linh mạch cấp thấp, cùng với một số tâm đắc tu luyện của tôi, tặng cho đại cung chủ.
Ngu Tú cảm ơn và nhận nhẫn trữ vật, cô biết rằng Thần tinh trong nhẫn này rất có giá trị.
Hắn đưa cho Ngu Tú một hạt châu màu xanh và nói:
- Đây là tiểu thế giới mà tôi có được, tôi đã luyện hóa rồi. Nếu cô có thời gian đến Mặc Nguyệt Tiên tông, hãy giúp tôi đưa hạt châu này cho vợ tôi, Lạc Ảnh.
Hạt châu mà Diệp Mặc tặng chắc chắn không phải vật tầm thường, mà là thế giới Chân linh, có thể biến thành thế giới Ngũ hành. Bên trong chứa rất nhiều đồ vật, kể cả nhẫn trữ vật dành cho Diệp Lăng, Bắc Vi, và Khinh Tuyết.
Diệp Mặc tin tưởng Lạc Ảnh đối với bọn họ là một hình mẫu như một người chị và không ai sẽ đặt những ý nghĩ xấu xa về đồ vật trong tay cô. Ngu Tú cũng nhận thức được rằng Diệp Mặc hoàn toàn có thể tự mình trở về Tiên giới, nhưng hắn không chọn cách đó. Lý do đơn giản rằng trận pháp đang sụp đổ, nếu Diệp Mặc không ở đây, nó sẽ và hắn sẽ không thể đảm bảo an toàn cho hậu quả.
Ngu Tú gật đầu:
- Được, tôi sẽ ở Tiên giới đợi tin tốt từ Diệp tiên hữu.
Sau khi Ngu Tú bước vào thông đạo, Diệp Mặc lập tức nhận ra viên Dục Đạo Thánh Đế đã xuất hiện, và nếu hắn không hành động nhanh chóng, sẽ rất nguy hiểm.
Tên Dục Đạo Thánh Đế này tỏ ra không quan tâm khi thấy Ngu Tú và Diệp Mặc. Gã lập tức ra tay, một đòn đánh mạnh mẽ nhắm về phía Diệp Mặc. Tuy nhiên, Diệp Mặc không hề do dự, hùng hổ phản công, sử dụng quyền lực không gian để chặn lại đòn đánh.
Diệp Mặc chỉ cần một cú đấm, nhưng đã tạo ra một cơn bão không gian mạnh mẽ khiến tên Dục Đạo Thánh Đế không thể thoát thân.
- Hoá Đạo…
Tên Dục Đạo Thánh Đế không hề nghĩ rằng lại gặp phải một đối thủ mạnh mẽ như vậy. Hắn đã tìm cách thoát khỏi nhưng không kịp. Ngay khi gã cảm thấy áp lực, Diệp Mặc đã ra tay mạnh mẽ khiến hắn phun máu, ngã ra đất.
Diệp Mặc không cho gã cơ hội nào, tiếp tục phát động những đòn tấn công mạnh mẽ khác cho đến khi tên Dục Đạo Thánh Đế bị tiêu diệt hoàn toàn.
Ngu Tú cảm thấy sợ hãi, nếu như tên Dục Đạo Thánh Đế kia có thể thông qua trận pháp và thực hiện ý định xấu, Tiên giới sẽ gặp nguy hiểm lớn.
- Đại cung chủ, trận pháp phong ấn không còn chịu nổi nữa, sắp có nhiều người đến. Bây giờ cô phải về Tiên giới, chúng ta cần lập tức bố trí trận pháp phong ấn lại.
Diệp Mặc thu hồi nhẫn trữ vật, tỏ vẻ nghiêm trọng.
Ngu Tú gật đầu:
- Được, vậy tôi sẽ ở Tiên giới chờ tin từ Diệp tiên hữu.
Ninh Hải lúc này đã trở thành một thành phố nổi tiếng trong Hoa quốc, nơi Diệp Mặc đã từng ở. Trên một con phố, một lão đạo đang nhìn về bầu trời, bỗng đứng dậy nhìn xa xăm.
- Tốt, không ngờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
Sau đó, lão đạo không nói gì thêm, nhanh chóng rời khỏi nơi đó.
Trong chương này, Diệp Mặc quyết định bố trí lại trận pháp phong ấn để đối phó với nguy cơ sụp đổ. Sau khi hoàn thành tất cả trận kỳ, anh giao cho Ngu Tú nhiệm vụ bố trí lại trận pháp tại Tiên giới. Khi kẻ thù xuất hiện, Diệp Mặc sử dụng sức mạnh không gian để bảo vệ trận pháp, tiêu diệt Dục Đạo Thánh Đế. Cuối cùng, cả hai nhân vật nhận ra sự an nguy của Tiên giới và cần phải hành động nhanh chóng.
Trong chương này, Diệp Mặc đối đầu với Hóa Đạo Thánh Đế bằng Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn. Vụ nổ mạnh xảy ra khi quyền lực không gian va chạm với mũi tên, nhưng Diệp Mặc vượt qua và giáng một đòn mạnh khiến Hóa Đạo Thánh Đế phải cầu xin tha thứ. Cuối cùng, Diệp Mặc thu được chiếc nhẫn trữ vật có giá trị khổng lồ, đồng thời chuẩn bị cho một chuyến hành trình mới cùng Ngu Tú và Thanh Như vào trong cánh đồng hoang, nơi chứa đựng nhiều bí mật.