Diệp Mặc nhận ra rằng Ngưng Ti hoàn toàn không biết tên của hắn ở kiếp này là Diệp Mặc, mà nàng chỉ đang dựa vào linh cảm. Dù biết mình đã được Táp Không thả vào Tu chân giới và đã trải qua hai lần luân hồi, nhưng nàng vẫn không rõ điều đó đang xảy ra với mình.

Ngưng Ti lặp đi lặp lại câu mantra "còn sống là tốt" trong tâm trí, không thật sự chú ý đến tên gọi của Diệp Mặc, mà chỉ đăng chìm đắm trong cảm xúc phấn khích. Là một Tiên nhân suốt đời tu luyện, khi nàng đạt đến Đại La Tiên, nàng nhận ra rằng không thể tiến xa hơn nữa. Sau đó, chính nàng đã chăm sóc cho Diệp Mặc khi hắn được sinh ra, khi mẫu thân của Diệp Mặc phải lánh nạn. Tình cảm giữa nàng và Diệp Mặc, mặc dù không cùng huyết thống, nhưng lại sâu sắc và chân thành.

Khi mẫu thân Diệp Mặc phát hiện rằng hắn không có triển vọng tu luyện vì linh căn hỗn tạp, nàng đã giao Diệp Mặc cho Ngưng Ti chăm sóc rồi rời đi. Từ đó, Diệp Mặc trở thành nguồn sống duy nhất còn lại trong lòng Ngưng Ti, người mà nàng coi như con đẻ. Vì vậy, khi Diệp Mặc bị Táp Không sai người đưa vào Tu chân giới, Ngưng Ti đã không ngại dùng mọi cách để theo đuổi hắn, thậm chí hy sinh đi thọ nguyên của chính mình, vì lòng thương yêu sâu sắc với Diệp Mặc.

Nhận thấy sự uể oải trên người Ngưng Ti, Diệp Mặc đã lấy sinh cơ từ Cây Hỗn Độn của mình và truyền nó cho nàng. Sau khi tiếp nhận sinh cơ, Ngưng Ti lập tức cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể. Dung mạo và tu vi của nàng trong tích tắc hồi phục về mức cao nhất; tu vi của nàng thậm chí còn tiếp tục tăng lên cho đến khi đạt đến Đại La Tiên đỉnh cao.

Những biến hóa này nhanh chóng dẫn Ngưng Ti đến nhận ra đôi điều về sinh cơ mà Diệp Mặc sở hữu. Khi nàng nhìn chằm chằm vào hắn, sự sợ hãi hiện rõ trong ánh mắt: làm sao một đứa trẻ như Diệp Mặc có thể có sinh cơ Hỗn độn? Nghe nói sinh cơ Hỗn độn tinh khiết nhất chính là từ Cây Hỗn Độn. Nếu như điều này bị lộ ra, Diệp Mặc sẽ rơi vào nguy hiểm không thể tưởng tượng nổi.

Diệp Mặc cảm nhận được nỗi lo lắng trong lòng Ngưng Ti và quyết định an ủi nàng, cho rằng không có gì để lo lắng cả vì hắn chính là chủ nhân của sinh cơ Hỗn độn. Ngưng Ti lo lắng che miệng và kéo Diệp Mặc vào nhà, sau đó khẩn trương bố trí một số cấm chế để đảm bảo an toàn trước khi nói với hắn rằng: "Con có biết bao nhiêu người muốn có sinh cơ Hỗn độn không? Mọi Tiên nhân đều khao khát nó, và Tiên giới có nhiều cường giả. Ngay cả Tiên Đế cũng chưa chắc đã ở vị trí cao nhất".

Khi Ngưng Ti đang nói, đột nhiên nàng nhận ra rằng tu vi của mình đang hồi phục mà không bị áp chế bởi quy tắc nơi đây. Cuối cùng, Diệp Mặc đã kể lại những chuyện đã xảy ra với mình, khiến Ngưng Ti liên tục biến sắc: khi thì hoảng loạn, khi thì thở phào nhẹ nhõm. Sau khi nghe xong, nàng không thể tin nổi, hỏi: "Con đã trải qua hai lần luân hồi? Con thậm chí đã đánh với Táp Đế trong Tiên giới à?" Sự kinh ngạc. Khi Ngưng Ti dần hiểu ra, nàng nhận ra con trai mình đã đạt đến cảnh giới Hỗn Nguyên.

Diệp Mặc giải thích về quá trình tu luyện và cho biết rằng chứng đạo chỉ là một khởi đầu đơn giản, và Hỗn Nguyên là giai đoạn cao nhất mà rất ít người đạt được. Ngưng Ti, dù đã là Đại La Tiên, nhưng chưa bao giờ tiếp xúc với giai đoạn biến đổi sau chứng đạo, và bây giờ Diệp Mặc đã mở cho nàng một cánh cửa mới mẻ.

"Con biết những điều này từ đâu?" Ngưng Ti hỏi sau một hồi lâu. "Mẹ nuôi, con đã trở thành Hỗn Nguyên Thánh Đế, nên con hiểu những điều này. Chính vì vậy, con mới có thể tiết lộ sinh cơ Hỗn độn mà không phải lo lắng", Diệp Mặc trả lời chân thành. Ngưng Ti cảm nhận được sự thật trong lời nói của con và định thần lại.

"Con không cần lo lắng, mẹ của con nhất định sẽ trở về." Ngưng Ti an ủi khi nhìn thấy tâm trạng nặng nề của Diệp Mặc. Nàng cũng nhận ra sức mạnh của hắn. Khi Diệp Mặc vươn tay sửa lại các quy tắc không gian quanh hắn, Ngưng Ti cảm nhận được sức mạnh kỳ diệu từ con trai, khiến nàng cảm thấy choáng ngợp trước tương lai.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Diệp Mặc và Ngưng Ti khám phá mối liên kết đặc biệt giữa họ, khi Ngưng Ti vẫn không biết tên thật của Diệp Mặc. Nàng lập đi lập lại câu mantra 'còn sống là tốt' khi chăm sóc cho Diệp Mặc. Khi nhận ra Diệp Mặc sở hữu sinh cơ Hỗn độn, Ngưng Ti lo lắng về nguy hiểm mà con trai có thể gặp phải. Dần dần, Diệp Mặc chia sẻ về quá trình tu luyện và đạt đến cảnh giới Hỗn Nguyên, mở ra cho Ngưng Ti những hiểu biết mới mẻ về sức mạnh tiềm ẩn của mình và sự kiên cường của tình yêu mẹ con họ.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Diệp Mặc khẳng định quyền lực của mình khi thảo luận với Cơ Tâm Dật về quá khứ của Thần Nữ Thánh Môn và số phận bi thảm của Nguyễn Thụy Tú. Cơ Tâm Dật tiết lộ rằng Thụy Tú đã mất trinh tiết và bị giam giữ, dẫn đến cái chết đầy thương tâm. Diệp Mặc khi gặp lại Ngưng Ti, người đã nuôi dưỡng mình, tái khẳng định tình cảm và sự kết nối sâu sắc với mẹ nuôi, tạo nên một cảm xúc dâng trào về tình thân trong hoàn cảnh khó khăn.