Diệp Mặc không tiếp tục thử xé giới vực của U Minh giới nữa. Hắn biết rằng luân hồi là quy luật tự nhiên, còn sinh lão bệnh tử là quy luật muôn đời. Hắn không nên can thiệp vào luân hồi của mọi người. Nhan tỷ, Vân Băng hay Khổng Diệp lão nhân, mỗi người đều có con đường luân hồi riêng. Giống như hắn, họ cũng đã trải qua vài lần luân hồi. Nếu như không có luân hồi thì mọi thứ sẽ trở nên hỗn loạn.
Đoan Mộc Cữu Cách muốn mở thông đạo luân hồi từ Thánh đạo giới đến U Minh giới, để các Tiên nhân sau khi chết có thể vào luân hồi. Khi hiểu ra điều này, Diệp Mặc cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Hắn tin sẽ có ngày gặp lại Nhan tỷ, Vân Băng và nhiều người bạn đã mất. Dù họ không còn nhớ hắn, nhưng điều đó không quan trọng. Chỉ cần trong lòng hắn còn có chút dấu tích thì mọi thứ đều tốt đẹp.
Khi suy nghĩ thông suốt điều này, tâm trạng Diệp Mặc trở nên thanh thản, thế giới xung quanh trở nên rõ ràng hơn, những vết thương trong lòng hắn tựa như biến mất, đạo vận càng trở nên mượt mà.
Khí tức đạo vận của Diệp Mặc liền trở nên dồi dào, Lãnh Dục Kỳ, một Hỗn nguyên Thánh đế, lập tức nhận ra và cười nói:
- Chúc mừng Diệp tiên hữu đã thăng cấp.
Diệp Mặc đáp lại:
- Cảm ơn Lãnh tiên hữu đã chỉ bảo. Nếu không có sự nhắc nhở của ngài, có lẽ bây giờ tôi vẫn đang cố gắng tấn công vào giới vực U Minh giới, thật đáng xấu hổ.
Lãnh Dục Kỳ sau đó mời Diệp Mặc vào động phủ của mình để trao đổi về việc tu luyện. Diệp Mặc tuy cảm thấy sốt ruột muốn gặp Lạc Ảnh, nhưng cũng muốn xây dựng mối quan hệ tốt với Lãnh Dục Kỳ, nên đã chấp nhận mời gọi ấy.
- Trước đó tôi đã có ý định đến thăm Lãnh tiên hữu, thật tốt khi gặp được ngài. Gần đây tôi đã gặp Phiền Cao của Yêu tộc ở Hư Thị, gã nói sẽ đến Thánh đạo giới gặp tôi sau trăm năm. Không biết Lãnh tiên hữu có kế hoạch nào cho chuyến đi đó không?
Lãnh Dục Kỳ nghe vậy liền trả lời với vẻ nghiêm túc:
- Diệp tiên hữu, chúng ta không thân quen nhưng cũng không có khoảng cách. Tôi rất tôn trọng cách sống và trình độ luyện đan của bạn. Âm Minh tộc tôi mong muốn trở thành bạn với Diệp tiên hữu. Tuy nhiên, thực lực của Yêu tộc, Ma tộc, Long tộc cộng lại khá mạnh, còn Hải tộc mặc dù chưa có Hỗn nguyên Thánh đế xuất hiện, nhưng thực lực ngầm cũng rất đáng kể. Trước đây Phiền Cao đã đến yêu cầu tôi tham gia vào việc thảo phạt Thánh đạo giới, nhưng tôi đã từ chối.
Tôi sẽ đến Thánh đạo giới sau trăm năm, nhưng không thể giúp đỡ Diệp tiên hữu và sẽ duy trì trung lập. Hy vọng Diệp tiên hữu thông cảm.
Diệp Mặc cười lớn, nói:
- Tôi rất cảm kích vì Lãnh tiên hữu giữ thái độ trung lập. Với sự liên kết của Yêu tộc, Ma tộc, Long tộc, thậm chí Hải tộc, tôi cũng không bận tâm.
Lãnh Dục Kỳ cũng cho Diệp Mặc biết rằng Phiền Cao có thể sẽ đến Phượng Hoàng tộc hoặc Nghiễm Nguyên Cung, và dù Diệp Mặc có tài năng lớn đến đâu cũng không thể đơn độc đối phó. Gã biết Diệp Mặc rất mạnh nhưng cũng không xem thường lắm.
Diệp Mặc cảm ơn Lãnh Dục Kỳ xong, rồi từ biệt, hẹn gặp lại sau trăm năm. Hắn không màng đến các Hỗn nguyên Thánh đế khác, bởi dù không đủ sức đối phó, hắn vẫn sẽ không nuốt lời trong lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Sau khi rời đi, Diệp Mặc không đến Tiên giới mà thấy Mẹ nuôi đang bị hai người chặn lại ở Vô Tâm Hải, một trong số họ là người hắn biết. Người đàn ông gầy gò, gây ấn tượng là cực kỳ khí phách, chất vấn Văn Ngưng Ti về thân phận cũng như Hải Giác.
Văn Ngưng Ti cực kỳ hoảng sợ vì phía trước là một đối thủ trong lĩnh vực của mình, không dễ nhúc nhích. Cô thách thức lại người hỏi về Mẹ nuôi, đồng thời lạnh lùng nhấn mạnh về việc lấy Giác Hồn Tảo.
Một giọng nói lạnh lùng khác xen vào, giúp Văn Ngưng Ti mạnh dạn hơn. Khi Diệp Mặc xuất hiện, cô thở phào nhẹ nhõm. Người đàn ông trước mặt lộ vẻ sửng sốt khi nhận ra hắn.
Diệp Mặc bình tĩnh nói chuyện với người đàn ông và mời Văn Ngưng Ti rời đi để không làm ảnh hưởng đến hắn, rồi nhanh chóng chớp lấy Hải Giác trong Vô Tâm Hải.
Khi Quyết Nhai ra tay muốn đập nát đại lục Lạc Nguyệt, Diệp Mặc cũng không có ý định nhượng bộ. Giữa cuộc đụng độ căng thẳng, hắn quyết đoán trấn tĩnh không khí, đồng thời sử dụng trận pháp để phong bế không gian này lại, nhằm bảo vệ Lạc Nguyệt.
Khi đòn đánh của Quyết Nhai va vào hắn, dù bị thương nhẹ nhưng hắn vẫn kiên quyết không cho đại lục bị hủy diệt. Cuối cùng, mọi chuyện đều nằm trong tính toán của hắn. Quyết Nhai phát hiện ra điều gì đó bất thường, cảm thấy sức mạnh của Diệp Mặc không hề dễ chịu, cảnh cáo về bản thân hắn.
Cuộc chiến đang ngày càng trở nên khốc liệt, và Diệp Mặc đã sẵn sàng đối phó với mọi tình huống.
Trong chương này, Diệp Mặc nhận ra tầm quan trọng của luân hồi và quyết định không can thiệp vào quy luật tự nhiên. Khi Đoan Mộc Cữu Cách đề xuất mở thông đạo luân hồi giữa Thánh đạo giới và U Minh giới, Diệp Mặc cảm thấy an lòng vì sẽ gặp lại những người bạn đã mất. Sau đó, hắn gặp Lãnh Dục Kỳ, một Hỗn nguyên Thánh đế, để thảo luận về việc tu luyện. Đối diện với những thử thách từ Quyết Nhai, Diệp Mặc đã quyết tâm bảo vệ đại lục Lạc Nguyệt bằng mọi giá, cho thấy tinh thần kiên cường của mình trong cuộc chiến cam go.
Trong chương này, Diệp Mặc đối mặt với áp lực khủng khiếp tại U Minh giới. Mặc dù đã đạt đến Hỗn Nguyên Thánh Đế, nhưng hắn vẫn bị ép mạnh đến mức không thể đứng vững. Sau khi gặp Lãnh Dục Kỳ, hắn nhận ra U Minh giới không chỉ là một nơi đơn giản, mà còn ẩn chứa nhiều bí mật và nguy hiểm. Lãnh Dục Kỳ cảnh báo Diệp Mặc rằng bất kỳ hành động nào phá vỡ quy tắc của U Minh giới đều có thể dẫn đến những hậu quả không lường trước được, đặc biệt khi quy tắc Luân Hồi đang trong quá trình hoạt động.