Đàm Giác không thể tin nổi rằng mình đã bị Diệp Mặc đánh bại, thậm chí còn cảm thấy Diệp Mặc chưa dùng hết sức. Ông ta nhìn chằm chằm thanh kiếm trong tay Diệp Mặc, trong lòng trào dâng sự hối hận. Ông ta vừa đứng ở đỉnh cao giờ bỗng chốc nguy hiểm, không ngờ kẻ gây ra lại là một thanh niên trẻ tuổi. Ông nhớ lại những lời của Loan Thanh Phong: "Đừng coi thường người trẻ tuổi." Giờ đây, ông nhận ra rằng Diệp Mặc đã vượt qua ông, và nếu cho Diệp Mặc thêm thời gian, không biết nội ẩn môn sẽ ra sao.
- Kiếm hạ xin lưu tình...
Một bóng người mặc áo xám bất ngờ xuất hiện trước mặt Đàm Giác, chính là Loan Thanh Phong. Ông ta không ngờ rằng Đàm Giác lại không phải là đối thủ của Diệp Mặc, và chỉ trong thời gian ngắn, hai người đã phân thắng bại. Loan Thanh Phong từng nghĩ đến việc xin Đàm Giác tha cho Diệp Mặc, nhưng giờ đây, ông ta chỉ mong Diệp Mặc tha cho Đàm Giác.
Diệp Mặc lạnh lùng nói:
- Loan tiền bối, ông nghĩ tôi có thể tha cho ông ta sao? Dám giết em trai và em gái của tôi, làm sao tôi có thể tha thứ?
Đàm Giác có phần run rẩy. Ông ta không thể tin Diệp Mặc lại có bản lĩnh có thể hủy diệt mình. Suy nghĩ về việc nếu Diệp Mặc giết mình thì nội môn chẳng còn ai là đối thủ của hắn.
- Diệp Mặc, làm ơn nể mặt tôi và lão Hàn mà tha cho lão Đàm. Trong những năm qua, ông ta đã cống hiến nhiều cho quốc gia, không thể nói không có công lao, thì cũng có cái khổ.
Loan Thanh Phong hiểu rằng nếu Diệp Mặc giết Đàm Giác, mâu thuẫn giữa ẩn môn và quốc gia sẽ không thể kiểm soát. Đàm Giác vừa mới thăng cấp Tiên Thiên, và nếu ông ta chết, đó sẽ là một tổn thất lớn cho cả quốc gia và ẩn môn.
Đàm Giác lặng im, cảm thấy hối hận vì đã từng khinh thường người khác. Ông ta và Cung Tự Tại là bạn tốt, nhưng giờ đây ông chỉ muốn sống sót. Ông ta nhận ra rằng Tiên Thiên cũng chẳng có nghĩa lý gì trước Diệp Mặc lúc này.
Diệp Mặc lắc đầu:
- Tôi rất tiếc, Loan tiền bối. Xin ông tránh ra, người này tôi phải giết.
Loan Thanh Phong bước lên một bước:
- Nếu cậu muốn giết lão Đàm, xin hãy giết luôn tôi. Nếu cậu tha cho lão Đàm lần này, tôi hứa sẽ bảo vệ Diệp Gia đến cùng.
Trong lòng Diệp Mặc chấn động. Hắn biết rằng dù có tiêu diệt Hợp Lưu phái, hắn không thể hoàn toàn yên tâm trong hoàn cảnh này. Nếu không có mặt ở Yến Kinh, Diệp Lăng và Tử Phong sẽ gặp nguy hiểm. Hắn không thể mạo hiểm mạng sống của em trai và em gái để thỏa mãn cơn thịnh nộ.
Diệp Mặc biết Đàm Giác không cam tâm chết như vậy. Ông ta vừa thăng cấp Tiên Thiên mà đã phải bỏ mạng. Thời điểm Loan Thanh Phong xuất hiện, Diệp Mặc bắt đầu có chút do dự.
- Lão Đàm, ông và Diệp Mặc chỉ là hiểu lầm. Hãy xin lỗi đi.
Trong lòng Đàm Giác biết đây là cơ hội duy nhất của mình. Ông không còn quan tâm đến sĩ diện:
- Đàm Giác tôi xin thề, nếu hôm nay còn sống, tôi sẽ không để người của ẩn môn làm bậy ở Yến Kinh. Tôi sẽ ủng hộ quan điểm của Loan Thanh Phong, nếu làm trái lời thề, trời tru đất diệt.
Diệp Mặc cười lạnh. Ông ta có thể thề là bảo vệ Yến Kinh nhưng không dám nói rõ bảo vệ Diệp Gia. Diệp Mặc không đưa sự việc trở nên phức tạp vì trong lòng vẫn e ngại.
Diệp Mặc quyết định sẽ không giết Đàm Giác, nhưng phải giữ khoảng cách. Hắn biết mình có thể dễ dàng lấy mạng Đàm Giác, nhưng điều đó sẽ gây ra nhiều rắc rối hơn là lợi ích.
- Được, nếu Thanh Phong tiền bối đã nói như vậy, thì tôi sẽ dừng lại. Nhưng nếu em trai và em gái tôi gặp chuyện gì, đừng trách Diệp Mặc này không khách khí.
Sau đó, Diệp Mặc quay lưng rời đi, thoát khỏi tầm mắt của cả hai người. Hắn bước lên phi kiếm, bay ra khỏi Yến Kinh trong chớp mắt, để lại Loan Thanh Phong và Đàm Giác ngơ ngác.
- Hắn có thể vượt qua Tiên Thiên sao? Tôi chưa từng nghe nói về loại thuật đó...
Loan Thanh Phong cuối cùng cũng phải thừa nhận trước sức mạnh của Diệp Mặc. Đàm Giác cũng ngỡ ngàng trước khả năng của Diệp Mặc, ông ta càng hiểu được sự nguy hiểm của đối thủ.
Hàn Tại Tân arrive, nghi ngờ hỏi:
- Diệp Mặc đã đến rồi sao?
Loan Thanh Phong khóc không ra nước mắt:
- Diệp Mặc đã đến rồi nhưng giờ đã đi rồi.
Hàn Tại Tân thông báo rằng Diệp Mặc đã chậm 10 phút vì giúp Trương Quật trị thương. Đàm Giác thấy rõ ràng Diệp Mặc mạnh hơn hắn rất nhiều.
...
- Anh, anh đã về rồi sao?
Diệp Lăng thấy Diệp Mặc trở về, vội vã chạy lại, cảm thấy an tâm khi biết anh về an toàn. Cô đã lo lắng về cuộc hẹn của anh với "Thiên tổ".
Diệp Mặc vỗ vai cô:
- Đi xem Tử Phong thôi.
Diệp Tử Phong đã phục hồi sức khỏe nhanh chóng nhờ vào đan dược. Diệp Mặc kiểm tra phần xương đùi của anh và yên tâm rằng không có vấn đề gì lớn. Diệp Tử Phong sẽ cần một thời gian để hồi phục hoàn toàn.
Trong chương này, Đàm Giác đối mặt với thất bại trước Diệp Mặc, người trẻ tuổi đã vượt qua ông trong một cuộc chiến không tưởng. Loan Thanh Phong xuất hiện để xin tha cho Đàm Giác, nhấn mạnh tầm quan trọng của ông đối với quốc gia. Diệp Mặc, dù đầy tức giận và mong muốn trả thù, đã quyết định không giết Đàm Giác, nhưng đặt ra điều kiện rằng nếu em trai và em gái hắn gặp nguy hiểm, hắn sẽ không tha thứ. Cuối cùng, Diệp Mặc rời khỏi Yến Kinh, để lại sự ngạc nhiên cho cả Loan Thanh Phong và Đàm Giác.
Chương truyện này diễn ra tại Đà Sơn, nơi Diệp Mặc phải đối đầu với Đàm Giác, một cao thủ Tiên Thiên. Sau khi chữa trị vết thương cho Trương Quật, Diệp Mặc đã đến Đà Sơn, nơi Đàm Giác chờ đợi để khiêu chiến. Mặc dù Đàm Giác tự tin với tu vi của mình, nhưng Diệp Mặc đã nhanh chóng chứng minh khả năng vượt trội của mình với phi kiếm. Trận chiến diễn ra quyết liệt, với Đàm Giác cuối cùng bị đánh bại, cho thấy sức mạnh tiềm ẩn của Diệp Mặc và sự chênh lệch giữa họ.