Diệp Mặc gật đầu và nói:
- Nếu cô có thể nghĩ đến những điều này, thì tôi không nhìn lầm ở cô. Nhưng cô không cần phải lo lắng về chuyện này. Nếu tôi đã dám mở xưởng ở Lưu Xà, thì chắc chắn tôi có khả năng giải quyết mọi vấn đề. Còn gì khác không?
Hư Nguyệt Hoa cảm thấy trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng vẫn kiềm chế lại và tiếp tục nói:
- Ở Hồng Kông có một tổ chức tên là "Tứ Bất Tượng Hong Kong". Lãnh đạo của tổ chức này chỉ có bốn anh em, nhưng họ rất độc ác. Ngay cả Tiêu Biên Nghĩa cũng không dám đụng chạm đến họ dễ dàng. Tôi nghi ngờ rằng họ có thể gây bất lợi cho chủ tịch Diệp, có thể lý do chủ yếu liên quan đến Bồi Khí Đan mà cậu mang theo bên mình. Từ sau lần cậu rời khỏi Tây Sa, họ không chỉ bỏ ra một khoản tiền lớn để tổ chức ở Đông Nam Á chế tạo bom laser mà còn thu thập thông tin về cậu ở khắp nơi.
- Bom laser ư?
Diệp Mặc nhíu mày tự lẩm bẩm một mình. Ngay khi nhắc đến bom laser, hắn liền nhớ tới cuộc chiến chống lại Nhậm Sát lần trước. Nếu đúng là loại bom Nhậm Sát đã sử dụng, thì nếu không cẩn thận, hắn có thể bị thương rất nặng. Nếu nhiều bom cùng nổ một lúc thì hậu quả thật khó lường. Tuy nhiên, Diệp Mặc cũng cho rằng số lượng bom đó chắc chắn không nhiều.
Thấy Diệp Mặc nhíu mày, Hư Nguyệt Hoa bổ sung:
- Bốn anh em họ Phó rất có khả năng sở hữu một loại công pháp cổ võ. Hơn nữa, tôi nghi ngờ rằng anh cả của họ đã đạt đến hoàng cấp trong luyện võ.
Diệp Mặc gật đầu:
- Cảm ơn chị Nguyệt Hoa, lát nữa tôi sẽ đi quan sát bốn anh em này một chút.
Khi nghe Diệp Mặc gọi mình là chị Nguyệt Hoa, Hư Nguyệt Hoa hiểu rằng Diệp Mặc đã coi mình là người trong nhóm của hắn, lòng cô dâng lên niềm vui.
Diệp Mặc rất đồng tình với khả năng phán đoán của Hư Nguyệt Hoa. Dù hắn cơ bản không coi trọng "Tứ Bất Tượng Hong Kong", nhưng nếu họ thực sự có bom laser, thì có thể có một tình huống bất ngờ xảy ra và họ sẽ phục kích hắn. Dù hắn không sao, nhưng Khinh Tuyết thì sao? Nếu chẳng may Khinh Tuyết bị thương, thì việc tiêu diệt bốn anh em đó có thể giải quyết được vấn đề hay không?
Diệp Mặc quay sang Ninh Khinh Tuyết:
- Khinh Tuyết, bây giờ em ở lại chỗ của chị Nguyệt Hoa, anh đi rồi sẽ về. Em hãy gọi điện về nhà báo cho mọi người biết em vẫn an toàn.
…
Tại một khu biệt thự ở Hồng Kông, bốn anh em nhà họ Phó đang tụ tập để bàn kế sách đối phó với Diệp Mặc.
- Chú Tư, chú đoán không sai, tên Diệp Mặc vừa đến Hồng Kông, nơi đầu tiên hắn tới chính là khách sạn Hư Việt.
Lão Nhị Phó tươi cười hài lòng.
Phó Hữu Hải gật gật đầu, ưỡn ngực nói:
- Chắc chắn hôm đó Diệp Mặc giữ Hư Nguyệt Hoa lại là để dụ cô ta. Hắc quả phụ mặc dù có vẻ ngoài đen đúa, nhưng khá có năng lực. Em nghĩ Diệp Mặc nhất định sẽ cho Hư Nguyệt Hoa thời gian suy nghĩ, một khi hắn rời khách sạn mà không tìm thấy Ninh Khinh Tuyết thì người đầu tiên hắn gặp khi quay về sẽ là Hư Nguyệt Hoa. Xem ra em không nhìn nhầm hắn.
Anh cả Phó Hữu Kim cau mày:
- Chú Tư, tôi có chút lo lắng. Nghe nói lần này hắn không chỉ có một mình mà còn dẫn theo một cô gái vô cùng xinh đẹp đến khách sạn Hư Việt. Liệu hắn đã tìm thấy Ninh Khinh Tuyết rồi không?
- Đại ca, không thể nào như vậy được. Máy bay mất tích, người qua lại không về thì hắn dựa vào đâu mà tìm thấy Ninh Khinh Tuyết? Hắn là thần tiên chắc? Hay hắn lợi hại hơn cả chính phủ Hoa Kỳ?
Phó Hữu Ngân lập tức ngắt lời.
Phó Hữu Tam nói:
- Đại ca, từ đầu em đã không đồng tình với việc xử lý Diệp Mặc, nhưng đã quyết định ra tay thì không nên chần chừ. Đó là điều chúng ta kiêng kỵ nhất. Nhưng thời gian thì có vẻ hơi gấp, bọn mình vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng.
Phó Hữu Hải gật đầu:
- Đúng là thời gian có chút gấp, hơn nữa chúng ta mới chỉ chế tạo được một quả bom laser. Nếu cho chúng ta thêm thời gian một tuần nữa thì có thể sẽ hoàn thành thêm hai quả. Đây chính là một loại bom nguyên tử nhỏ, tôi tin rằng cho dù Diệp Mặc tu vi địa cấp cũng sẽ không thoát nổi.
- Em nghĩ việc chúng ta tìm người mua bom laser có bị Hắc quả phụ biết không? Ở Hồng Kông thì không có gì mà cô ta không biết. Nếu cô ta biết được chuyện này rồi quay lại nói với Diệp Mặc thì chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.
Phó Hữu Kim lo lắng nói.
- Anh yên tâm đi, trước hết hãy coi như cô ta biết đi. Thì sao? Lẽ nào cô ta còn cho rằng chúng ta không thể xử lý Diệp Mặc? Tiềm lực của Diệp Mặc cô ta ai cũng rõ, chỉ có bốn anh em ta dám ra tay, không còn ai khác dám động thủ nữa.
Phó Hữu Ngân bác bỏ ngay.
- Vậy cứ như thế đi. Cơ mà bức ảnh gửi về cho thấy người con gái đi cùng hắn thực sự rất đẹp. Anh muốn người con gái đó.
Phó Hữu Kim quyết đoán nói.
- Đại ca, bốn anh em chúng ta không thiếu phụ nữ. Việc cần làm bây giờ là làm thế nào đưa bom đến tay Diệp Mặc, chỉ cần đưa đến tay hắn là chúng ta thành công rồi.
Phó Hữu Tam lên tiếng. Cậu ta chưa từng thấy Ninh Khinh Tuyết, nên chỉ nghĩ rằng anh cả muốn chiếm lấy người phụ nữ của Diệp Mặc.
Phó Hữu Kim không nói gì thêm, chỉ cười. Lời cậu ta nói ra rồi, khi người con gái đó rơi vào tay bốn anh em thì ba người còn lại cũng không thể nhảy vào chiếm đoạt.
Phó Hữu Hải chỉ cười nhẹ:
- Việc này rất đơn giản. Đến lúc đó bọc quả bom lại cẩn thận, rồi đưa cho Tiểu Lan bảo cô ấy giao cho Diệp Mặc, nói là của Hư Nguyệt Hoa gửi. Tiểu Lan là người thân cận của Hư Nguyệt Hoa, tôi nghĩ Diệp Mặc chắc chắn sẽ không nghi ngờ gì.
- Đúng vậy, khi Diệp Mặc nhận được gói đó, chúng ta lập tức cho nổ bom. Kế rất hay, quả thật là kế hay…
Phó Hữu Ngân vỗ tay tán thưởng.
- Không…
Phó Hữu Hải lắc đầu. Nhìn thấy ba người còn lại đều nhìn mình, Phó Hữu Hải mỉm cười mưu mô:
- Người tu luyện đến cấp độ đó như Diệp Mặc có một trực giác nhận biết nguy hiểm trời sinh, nên tôi thấy khi Tiểu Lan đến trước mặt Diệp Mặc, còn chưa kịp đưa cho hắn thì làm nổ luôn. Tôi nghĩ với sức công phá của bom laser, chỉ cần Diệp Mặc ở trong phạm vi khoảng một trượng thì sẽ không thể thoát thân.
Phó Hữu Tam nghi ngờ nói:
- Nhưng nếu như vậy thì Bồi Khí Đan trên người hắn chẳng phải cũng mất sao?
Phó Hữu Hải cười lạnh lùng:
- Cho nổ bom xa một chút thì chưa chắc "Bồi Khí Đan" đã nổ, hơn nữa cho dù có nổ thì cũng không sao cả.
- Lão Tứ, sao lại nói thế?
Phó Hữu Kim không thể kiềm chế được sự tức giận.
Phó Hữu Hải thản nhiên trả lời:
- Chúng ta đã xem xét lai lịch của Diệp Mặc, căn cứ vào tất cả dấu hiệu, tôi nghi ngờ rằng dược phẩm Lạc Nguyệt chính là sản nghiệp của hắn. Bồi Khí Đan có thể được sản xuất tại Lưu Xà. Nếu chúng ta tiêu diệt được Diệp Mặc thì sẽ không còn ai có thể ngăn cản sự phát triển của đại ca nữa. Biết đâu chúng ta còn có thể nắm được bí quyết chế biến của "dược phẩm Lạc Nguyệt", đó chính là nguồn sinh lợi của chúng ta.
- Hay!
Phó Hữu Kim vỗ tay, nhưng ngay lập tức thở dài:
- Chỉ đáng tiếc cho Tiểu Lan, thật ra tôi cũng rất thích cô này. Hơn nữa cô ta còn là người mà chúng ta cài cắm bên cạnh Hư Nguyệt Hoa, cô ta chết thật sự rất đáng tiếc.
- Đại ca, không phải anh đã dự định sẽ lấy cô gái bên cạnh Diệp Mặc hay sao? Tại sao vẫn còn tiếc nuối Tiểu Lan nữa? Một khi chúng ta có Bồi Khí Đan thì ngay cả Hư Nguyệt Hoa cũng sẽ là của chúng ta, một mình cô ta thì có thể làm gì bốn anh em chúng ta? Đến lúc đó cả bốn chúng ta sẽ cùng nhau tiến lên.
Phó Hữu Kim nói.
- Ha ha ha…
Bốn anh em cười lớn, rõ ràng kế hoạch của Phó Hữu Hải khiến tất cả đều hài lòng.
Tuy nhiên, tiếng cười của bọn họ chưa dứt thì đã có một tiếng vỗ tay vang lên:
- Không tồi, kế hoạch rất ổn, chỉ có điều bốn anh em các người đánh giá quá cao bản thân. Dù các người có đặt được bom vào tay ta, thì chỉ có thể khiến ta bị thương mà thôi. Tự làm điều ác thì tự chịu hậu quả thôi.
- Diệp Mặc… Diệp tiền bối...
Bốn anh em nhà họ Phó đồng loạt đứng dậy, vẻ mặt kinh hãi nhìn Diệp Mặc. Họ không hiểu làm thế nào Diệp Mặc đã vào được phòng họp này. Đây chính là nơi kín đáo nhất của họ, mỗi lần họp đều có nhiều bảo vệ, không nói chi đến chuyện vào trong, ngay cả đến khoảng cách 20m cũng bị phát hiện.
Nhưng sự thật là Diệp Mặc đã xuất hiện trước mặt bọn họ mà không có bất kỳ một cảnh báo nào. Mưu đồ của họ đối phó Diệp Mặc là một chuyện, nhưng đối mặt trực tiếp với hắn lại hoàn toàn khác. Sức mạnh của Diệp Mặc khiến họ đều rõ, hắn giết người như giết gà!
- Tiểu Lan, là cô sao? Đồ phản bội, không ngờ cô lại dẫn hắn vào…
Phó Hữu Ngân tức giận lớn tiếng quát Tiểu Lan bên cạnh Diệp Mặc.
Bị gọi tên, Tiểu Lan xì một tiếng khinh bỉ:
- Tôi từ trước đến nay đều là người của chị Nguyệt Hoa. Tôi ở đây chỉ là để thu thập thông tin cho chị Nguyệt Hoa mà thôi. Tôi phản bội chỗ nào chứ? Hơn nữa, dù tôi không phải là người của chị Nguyệt Hoa, thì mấy người cũng không thể bắt tôi ôm bom đi chịu chết được! Tôi không cần phải nghe lời các người!
- A...
Bốn anh em đồng loạt nhìn Diệp Mặc, họ không hiểu Diệp Mặc đã vào được đây bằng cách nào, lẽ nào hắn biết thuật tàng hình?
Trong lòng Diệp Mặc thầm cảm ơn Hư Nguyệt Hoa. Nếu không nhờ có cô nhắc nhở, thì với bốn tên mưu mô quỷ quyệt như thế này, ngay cả khi hắn có thể thoát được mà lỡ làm Ninh Khinh Tuyết bị thương thì sẽ ra sao? Hơn nữa, uy lực của bom laser lần trước đã khiến hắn tổn thương nguyên khí.
Điều khiến Diệp Mặc tức giận nhất là bốn anh em này dám dòm ngó đến dược phẩm Lạc Nguyệt ở Lưu Xà. Mặc dù hắn đã có Hứa Bình cam kết sẽ không xảy ra sai sót nhưng lũ này vẫn khiến hắn vô cùng căm phẫn.
Có vẻ như không thể làm gì, Phó Hữu Hải bỗng nhiên giơ ra một viên tròn nhỏ màu đen và nói:
- Diệp tiền bối, chúng tôi không tốt với anh, chúng tôi đồng ý rút lại những lời vừa rồi. Nếu Diệp tiền bối không chấp nhận, thì chỉ có thể cùng nhau về chỗ chết thôi.
Nói xong, tay còn lại của gã nắm chặt lấy điều khiển từ xa, có nghĩa là chỉ cần hắn ấn nút, thì tất cả đều mất mạng.
Diệp Mặc cười lạnh lùng:
- Mày cho rằng mày còn có tư cách để ra điều kiện với ta sao?
Phó Hữu Hải định nói thêm điều gì thì bỗng cảm thấy hai tay mình nhẹ bẫng. Gã cúi người xuống theo bản năng, và ngay lập tức sợ hãi tới mức hồn bay phách lạc. Hai tay của y đã bị đứt lìa lúc nào không hay, thì còn nói gì đến chuyện cầm bom và điều khiển trong tay.
Chương này theo chân Diệp Mặc khi anh khám phá mưu đồ của tổ chức 'Tứ Bất Tượng Hong Kong', do bốn anh em họ Phó lãnh đạo, đang lên kế hoạch tấn công anh bằng bom laser. Hư Nguyệt Hoa cảnh báo Diệp Mặc về nguy hiểm, trong khi anh quyết định xem xét tình hình. Trong lúc đối đầu với bốn anh em, Diệp Mặc bất ngờ xuất hiện trước mặt họ cùng với Tiểu Lan, một kẻ phản bội ngược lại với nhóm Phó. Một cuộc chiến tay ba đầy kịch tính sắp xảy ra.
Chương này mô tả cuộc họp căng thẳng giữa các nhân vật chủ chốt của công ty dược Lạc Nguyệt, nơi họ thảo luận về việc đối phó với Tập đoàn dược Viễn Bắc. Mạc Hải đề xuất chiến lược tốt nhằm thu mua nguyên liệu hiếm để tạo sức ép lên đối thủ. Hư Nguyệt Hoa xuất hiện với mối quan hệ quan trọng, tiếp tục mở ra những cơ hội và thách thức cho công ty. Vấn đề lãnh thổ và sự chú ý của nhiều quốc gia cũng bắt đầu nảy sinh, hứa hẹn nhiều biến động trong tương lai.
Diệp MặcHư Nguyệt HoaNinh Khinh TuyếtPhó Hữu HảiPhó Hữu KimPhó Hữu NgânPhó Hữu TamTiểu Lan
bom laserTứ Bất TượngPhản BộiHồng KôngDược phẩm Lạc NguyệtPhản Bội