Diệp Mặc vừa cứu Tống Ánh Trúc nhưng không ngờ lại bị mắc kẹt. Dù Tống Ánh Trúc có thể nghĩ rằng Diệp Mặc đã bị đá đè bẹp, nhưng cô không cảm thấy vui mừng như lẽ ra phải có. Đứng dưới chân núi tuyết, nhìn về phía những dãy núi đá, cô cảm thấy nỗi đau không ngờ ập đến. Cô không muốn khóc vì kẻ thù, nhưng nước mắt cứ rơi, bất lực.

Cảm giác như có chút hơi ấm còn sót lại của Diệp Mặc quanh cô, cùng một viên dạ minh châu trong tay. Đêm qua, hai người còn bên nhau vui vẻ, giờ chỉ còn cô đơn lạc lõng. Dù thù đã trả, ân huệ vẫn không thể đền đáp, và người đàn ông ấy không còn nữa, nhưng anh ta mãi mãi là kẻ thù, và cũng là người cô yêu.

Cô ngồi ở chân núi suốt một ngày đêm, đôi lúc khóc khi không hiểu nổi lý do. Có lẽ là vì trả được thù, nhưng cũng có thể vì cảnh đời đã mất đi. Ngày thứ ba, cô lặng lẽ rời đi, không còn đắm chìm trong cơn đói khát hay những câu hỏi về sự đúng sai.

Cô lẩm bẩm rằng mình không còn là Tống Ánh Trúc nữa, thù đã trả xong, và cô cần phải đi tiếp. Một hình bóng lặng lẽ khuất dần sau những đỉnh núi.

Trong khi đó, Diệp Mặc biết có điều không ổn khi một tiếng ầm vang lên. Dù không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh hiểu rõ rằng đất đá rơi xuống đầu luôn là một nguy cơ. Anh nắm lấy ván gỗ, dự định vứt đi thì thấy một bậc thang bằng đá cũng đã bị chôn vùi dưới đống đất cát.

Không chần chừ, Diệp Mặc lập tức tìm cách thoát ra, chỉ kịp ném tấm gỗ, và khi anh đặt chân lên đó, bầy quái ngư đã nuốt chửng nó chỉ trong chớp mắt. Với cơ thể của mình, anh lao vút về phía vách đá đối diện, đồng thời dùng phi kiếm để giữ thăng bằng.

Mỗi lần đất đá rơi xuống, Diệp Mặc cảm thấy như bản thân đang đứng trên bờ vực của cái chết. Anh không có thời gian để suy nghĩ, chỉ có thể tự cứu mình bằng cách đào một cái hang nhỏ trên vách đá. Nếu không hành động nhanh chóng, anh chắc chắn sẽ không thoát được.

Thời gian trôi qua, âm thanh bên ngoài lắng dần, nhưng nỗi lo lắng trong anh vẫn không giảm. Hình như anh đã bị chôn vùi trong lòng núi. Đã không còn thời gian để tính toán mạo hiểm, anh tập trung tìm cách đào thoát.

Qua một giờ, cuối cùng âm thanh sụp đổ bên ngoài nhỏ lại, và anh cảm nhận được hy vọng khi thấy có một khe hở lên trời. Diệp Mặc thở phào nhẹ nhõm; giờ thì anh có thể bay ra ngoài, miễn là vượt qua được khe hở ấy.

Trên sườn núi, anh cảm nhận được niềm vui vì cuối cùng cũng có cơ hội sống sót. Anh đã thu thập rất ít tinh thạch, nhưng không mất mạng vẫn là điều quan trọng. Tuy vậy, khi nhìn quanh, anh nhận thấy đây chính là Hồ Lô Cốc, nơi anh đã rời đi không lâu trước đó.

Bên trong Hồ Lô Cốc đã xác nhận không còn ai sống sót. Tâm trạng vui vẻ của anh bắt đầu tan biến khi không thấy Nhâm Bình Xuyên; điều đó có nghĩa là kẻ thù lớn nhất của anh vẫn còn sống. Hơn nữa, không có cách nào để anh tu luyện đến cấp cao hơn mà không có tài nguyên.

Khi khám phá đại điện cũ kỹ, Diệp Mặc cảm thấy lo lắng. Một dấu hiệu đáng ngờ hiện lên khi thấy những hình khắc trên cột gỗ khổng lồ. Chúng khiến anh nhớ đến loài quái ngư mà mình đã thấy trước đó. Điều đó càng khiến anh cảm thấy mất đi lý trí.

Đột nhiên, một giọng nói già nua vang lên, cắt đứt những suy nghĩ chòng chành của anh. “Mày đã đến rồi à.” Diệp Mặc cảm giác da đầu mình như muốn nổ tung khi nhận ra đó là Nhâm Bình Xuyên. Hắn ta không những sống sót mà còn chờ đợi anh. Mọi điều Diệp Mặc biết đều trở nên vô nghĩa khi không thể trốn thoát được khỏi nơi này.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Tống Ánh Trúc vật lộn với nỗi đau khi mất đi Diệp Mặc sau cuộc chiến, nơi cô vừa trả thù nhưng không còn người mình yêu bên cạnh. Cô quyết định rời đi, chấp nhận thù hận đã hoàn thành. Trong khi đó, Diệp Mặc đang phải tìm cách thoát khỏi một tình huống nguy hiểm khi bị chôn vùi trong lòng núi. Cuối cùng, anh gặp lại Nhâm Bình Xuyên, kẻ thù lớn nhất của mình, khi phát hiện ra những dấu hiệu báo trước điều không may. Cả hai đều đối mặt với những thử thách khắc nghiệt trong cuộc sống.""

Tóm tắt chương trước:

Trong đường ngầm, Diệp Mặc phát hiện một âm hồn và lo lắng cho Tống Ánh Trúc. Sau khi tiêu diệt âm hồn, hắn tìm thấy cánh cửa đá và những viên dạ minh châu quý giá. Khi vào bên trong, hắn nhận ra Tống Ánh Trúc đang gặp nguy hiểm giữa những con quái ngư hung dữ. Diệp Mặc lập kế hoạch giải cứu, nhưng khi chuẩn bị thoát thân, một cơn sụp đổ bất ngờ xảy ra, khiến cả hai đứng trước tình huống sinh tử.