Kim Châu Chân Vị không chỉ đơn thuần là một nhà hàng để gọi món ăn, mà còn có kiểu bàn ăn đa dạng, tương tự như việc gọi taxi. Khi mới lên xe sẽ có một mức giá cố định, nhưng sau mỗi đoạn đường, giá sẽ tăng lên. Có ba loại bàn chính: bàn bạc, bàn vàng và bàn kim cương. Bàn bạc có giá dưới 10.000 tệ, bàn vàng trong khoảng từ 10.000 đến 80.000 tệ, và bàn kim cương có giá 88.888 tệ. Mức giá cho Kim Châu Chân Vị dao động từ 2.222 tệ cho bàn thấp nhất đến 88.888 tệ cho bàn cao nhất.
Túy Viện Viện đã gọi một bàn bạc với giá 8.888 tệ. Sau khi gọi món, cô đi vào phòng và thông qua bức bình phong để gọi món ăn. Tất nhiên, mọi người cũng có thể đi đến quầy để đặt hàng. Giá này chắc chắn không hề thấp. Dù có vẻ như chỉ gọi một bàn 8.888 tệ, nhưng nếu cộng thêm rượu và vài món ăn phụ khác, hóa đơn có thể lên đến hơn 15.000 tệ, tùy thuộc vào loại rượu được chọn. Nếu là loại cao cấp hơn, thậm chí số tiền này còn có thể không đủ.
Diệp Mặc thấy Túy Viện Viện gọi món ăn lên đến hơn 15.000 tệ, liền nhắc nhở cô rằng chỉ có hai người nên không cần gọi quá nhiều, vì ăn không hết sẽ lãng phí. Túy Viện Viện cười đáp lại, “Anh Diệp, em rất vất vả mới có cơ hội mời anh ăn một bữa. Nếu không gọi cho nhiều một chút, lần sau muốn mời anh, không biết phải đợi đến bao giờ.”
Diệp Mặc hiểu rằng Túy Viện Viện chỉ muốn thể hiện lòng biết ơn, nên không phản đối nữa. Hai người bạn đi theo Diệp Mặc mới hiểu ra rằng lần mời này là Túy Viện Viện. An Ngưng, một trong số đó, cảm thấy có điều gì đó không ổn khi nhìn thấy hai người cứ vậy mà ăn tiệc lớn trong khi có vẻ như không có nhiều tiền. Cô ta thậm chí cảm thấy khinh thường khi Diệp Mặc, một người có vẻ ngoài thư sinh, lại miễn cưỡng ăn uống như vậy.
Người đàn ông đi cùng An Ngưng, thấy cô không thoải mái, bèn tiếp cận Diệp Mặc và nói: “Bạn à, khi đi cùng phụ nữ, tốt nhất là đàn ông nên trả tiền. Để một cô gái chi trả như thế này, có chút mất thể diện.”
Túy Viện Viện lập tức khó chịu, nhấn mạnh rằng cô có quyền mời khách và đang dùng tiền của mình. An Ngưng không ngờ rằng Túy Viện Viện lại tỏ ra mạnh miệng như vậy, liền lên tiếng ngắt lời: “Cô gái này, Chí Nhưỡng chỉ là muốn tốt cho cô, sao cô lại hành xử như vậy?”
Túy Viện Viện đáp lại bằng những lời lẽ không hay ho gì: “Cô mới là cô gái. Cả nhà cô đều là cô gái.” Ấn tượng của cô dành cho An Ngưng tụt giảm nhanh chóng vì nhận xét thiếu cảm tình đó. An Ngưng cũng không hài lòng, cô quay sang người đàn ông tên Chí Nhưỡng và nói: “Chúng ta không cần quan tâm đến những gì người khác nói, hãy gọi món ăn thôi.”
Chí Nhưỡng đồng ý và quyết định gọi một bàn kim cương 88.888 tệ. Nguyên nhân không chỉ vì anh ta muốn mời ăn, mà còn muốn khiến Túy Viện Viện và Diệp Mặc xấu hổ. Tuy nhiên, Túy Viện Viện không thể không tức giận trước hành động đó, cảm thấy như vậy là đang hạ thấp giá trị của bữa ăn mà mình đã đặt.
Diệp Mặc, mặc dù không nói gì, nhưng cũng cảm thấy tình hình hơi tồi tệ. Anh nghĩ không cần phải làm lớn chuyện chỉ vì ý kiến của một vài người. Tuy nhiên, khi nghe An Ngưng nói lại phê phán, anh cảm thấy điều đó có vẻ không cần thiết.
Chí Nhưỡng, lúc này cũng không hài lòng, phản ứng lại và nói: “Tôi không có ý định bắt nạt ai.” Diệp Mặc cảm thấy cuộc tranh luận này không đáng diễn ra. Anhchỉ muốn thưởng thức bữa ăn và xây dựng một bầu không khí thoải mái. Tuy nhiên, khi An Ngưng đưa danh thiếp cho Diệp Mặc, anh không thể từ chối và chỉ nhận lấy với nụ cười.
Sau khi bước vào phòng riêng, Túy Viện Viện cảm thấy không vui về An Ngưng và khuyên Diệp Mặc nên cẩn thận với cô gái đó. Diệp Mặc nghe vậy chỉ gật đầu, khẳng định không sao.
An Ngưng đứng ở bên ngoài với một nụ cười lạnh, tự tin rằng Diệp Mặc sẽ liên lạc với mình trong tương lai. Cô thật sự không thể hiểu sao một người như Diệp Mặc lại có thể làm mình cảm thấy không đủ sức hấp dẫn. Chí Nhưỡng thấy cảnh này cũng không hài lòng, cho rằng An Ngưng nên chú ý hơn đến những người mà cô hàng giao thiệp.
Cuộc trò chuyện giữa hai người nhanh chóng thay đổi, khi Hàn Đan và Chương Lai Bân bước vào, điều này khiến cho An Ngưng càng thêm phần thu hút sự chú ý. Cô ta vẫn không quên tính toán làm thế nào để chế nhạo Diệp Mặc trong tương lai.
Trong chương này, Túy Viện Viện mời Diệp Mặc đến Kim Châu Chân Vị, một nhà hàng nổi tiếng với các loại bàn ăn giá trị khác nhau. Khi gọi món, Túy Viện Viện không ngần ngại chi tiêu nhiều tiền, khiến Diệp Mặc lo lắng về việc lãng phí. Mâu thuẫn nảy sinh khi An Ngưng và Chí Nhưỡng tham gia, dẫn đến những lời qua tiếng lại căng thẳng giữa các nhân vật. Diệp Mặc cố gắng duy trì bầu không khí thoải mái, nhưng sự tự tin của An Ngưng và thái độ của Chí Nhưỡng tạo ra những rắc rối khó xử trong bữa tiệc.
Diệp Mặc trở lại trường đại học sư phạm Đàn Đô để tìm Đường Bắc Vi. Tại đây, hắn gặp lại Viện Viện, người đã từng giúp đỡ hắn trước đó. Cô bé vui vẻ cho biết Bắc Vi không thể gặp ngay và đã đi dự tiệc. Họ quyết định đi ăn tại một nhà hàng nổi tiếng, nơi Diệp Mặc cảm nhận được sự thay đổi tích cực ở Đàn Đô. Một số nhân vật mới cũng xuất hiện, thêm phần hồi hộp cho cuộc gặp gỡ này.
Túy Viện ViệnDiệp MặcAn NgưngChí NhưỡngHàn ĐanChương Lai Bân