Mọi người trong phòng đều sững sờ sau khi nghe lời Diệp Mặc. Câu nói "Đến chó gà cũng không tha" thật sự gây sốc, và họ không thể tin rằng mình đang sống trong một xã hội lại tàn nhẫn như vậy. Nếu chuyện này mà đến tai Liên Hợp Quốc, không chừng họ sẽ lên tiếng phản đối Lạc Nguyệt thành vì vấn đề nhân quyền.
Sau khi lời lẽ của Diệp Mặc vang lên, Đông Phương Na Na và Đông Phương Xung cảm thấy lạnh người. Họ chợt nhận ra rằng mình đã đánh giá thấp sức mạnh và tầm ảnh hưởng của Diệp Mặc. Mặc dù trong những năm qua, Diệp Mặc không ở lại Lạc Nguyệt, nhưng họ đã không nhận ra rằng hắn có thể là một nhân vật quan trọng như thế nào. Họ từng nghĩ rằng hắn chỉ là may mắn và không có gì đáng lo ngại, nhưng giờ đây nhận ra họ đã hoàn toàn sai lầm.
Đối với Hứa Bình, lời nói của Diệp Mặc không có gì lạ lẫm. Việc "diệt khẩu" là điều bình thường trong xã hội này. Hư Nguyệt Hoa cũng không cảm thấy điều gì kỳ quặc, chỉ cảm thấy hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng chấp nhận. Còn Diệp Tử Phong và Thẩm Thiên Thiên vẫn chưa hiểu rõ tình hình. Thẩm Thiên Thiên hỏi một cách ngập ngừng về việc có cần phải tiến hành xét xử hay không.
Diệp Mặc cười lạnh, hắn khá hiểu biết về chính trị hơn so với những người như Hư Nguyệt Hoa. Hắn biết rằng để lập uy, hắn cần phải thể hiện sức mạnh, và điều này không thể đạt được nếu hắn không hành động dứt khoát.
Lạc Nguyệt thành là một nơi đang nổi lên, và Diệp Mặc không cần phải tuân theo bất kỳ bộ luật nào của quốc gia khác. Hắn muốn gửi một thông điệp mạnh mẽ đến những kẻ tham vọng rằng nơi đây không dành cho những kẻ thích lôi kéo nhau vào tòa án mà chỉ cần một hành động xâm phạm là có thể dẫn đến cái chết.
Tuy nhiên, hắn cũng biết rằng Thẩm Thiên Thiên có lý do riêng của cô, nhưng mệnh lệnh của hắn vẫn phải được thực hiện. Hắn quay sang Hư Nguyệt Hoa và ra lệnh rằng sau khi xử lý xong những kẻ nguy hiểm, hãy liệt kê các hành vi phạm tội của họ.
Hư Nguyệt Hoa hiểu ý hắn. Diệp Mặc quyết tâm giết người và sau đó mới tìm chứng cứ, mặc dù điều này có vẻ vô lý nhưng hắn đầy phẫn nộ trước hành động của nhà Đông Phương. Hắn cảm thấy cần phải mang lại công bằng cho những người dân Lạc Nguyệt, nơi hắn đã tạo ra để tránh những kẻ ức hiếp.
Diệp Lăng nhìn Diệp Thực Hoa nằm trên đất mà cảm thấy xót xa, nhưng cô biết rằng những kẻ gây rối này không thể nào thoát khỏi sự trừng phạt. Cô chào tạm biệt Diệp Mặc trước khi hắn đi cứu những người khác, cảm thấy có lỗi vì đã không làm rõ quyền hạn của Hư Nguyệt Hoa.
Đột nhiên, Diệp Mặc nhớ ra điều gì đó, hắn gọi lại Hứa Bình. Hắn cảm thấy có điều gì đó vẫn chưa được suy nghĩ kỹ lưỡng. Hứa Bình không bao giờ nghi ngờ những chỉ thị của Diệp Mặc và rất nhanh chóng rời đi để thực hiện kế hoạch.
Diệp Mặc yêu cầu Hư Nguyệt Hoa phát lệnh dừng tất cả các phương tiện giao thông và liên lạc, đồng thời sử dụng một loại bùa thông tin mà hắn tự chế để kết nối với nhau. Mọi người cần phải hành động nhanh chóng trước khi kẻ thù kịp chuẩn bị.
Trong quá trình thẩm vấn Đông Phương Na Na và Đông Phương Xung, Diệp Mặc phát hiện rằng họ chỉ là những quân cờ và không biết kế hoạch tiếp theo của Đông Phương Vượng. Tuy nhiên, từ Đông Phương Na Na, hắn biết được một sào huyệt của Đông Phương Vượng nằm trên đảo New Rini, một nơi mà hắn quyết định phải hủy diệt.
Diệp Mặc cảm thấy cần phải hành động nhanh chóng. Bên ngoài, Hứa Bình đã nhanh chóng kiểm soát quân đội và Diệp Mặc rất hài lòng với khả năng của hắn. Nhưng một tiếng nổ vang lên bất ngờ khiến Diệp Mặc hoảng hốt, hắn nhận ra rằng nếu kẻ thù đã đặt bom ở Lạc Nguyệt thì mọi kế hoạch của hắn sẽ trở thành vô nghĩa. Hắn phải hành động nhanh chóng nếu không muốn mất tất cả.
Trong chương này, Diệp Mặc vượt qua ranh giới để thể hiện sức mạnh của mình tại Lạc Nguyệt thành. Những lời nói gây sốc của hắn về việc 'đến chó gà cũng không tha' khiến mọi người sững sờ. Đông Phương Na Na và Đông Phương Xung nhận ra tầm quan trọng của Diệp Mặc, trong khi Hứa Bình và Hư Nguyệt Hoa lại chấp nhận hiện thực tàn nhẫn. Diệp Mặc ra lệnh xử lý những kẻ đe dọa, quyết tâm mang lại công bằng cho người dân, và bất ngờ phát hiện kế hoạch của Đông Phương Vượng, khiến hắn phải hành động khẩn trương trước khi mọi thứ vượt quá tầm kiểm soát.
Trong chương này, Diệp Tử Phong chứng kiến cảnh tượng ghê rợn khi anh trai Diệp Mặc ra tay với Đông Húc Chân, người đã phản bội gia đình. Diệp Tử Phong choáng váng trước sức mạnh và sự lạnh lùng của Diệp Mặc, đồng thời đau đớn nhận ra tình cảm của mình dành cho Đông Phương Na Na là mù quáng. Diệp Mặc không chỉ quyết định trừng phạt kẻ thù mà còn thể hiện sự kiên quyết trong việc bảo vệ Lạc Nguyệt, tạo ra một bầu không khí căng thẳng và đầy kịch tính trong cuộc họp. Sự hỗn loạn và mâu thuẫn giữa tình cảm và nghĩa vụ gia đình trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.