Diệp Mặc cần luyện chế một loại đan dược gọi là "Ngũ nguyên đan". Ban đầu, Diệp Mặc dự định luyện chế sau khi đạt được tu vi Trúc Cơ, nhưng thấy Diệp Lăng đang sốt ruột, hắn cố gắng thực hiện sớm hơn. Hắn đã thu thập đủ "Vạn niên thạch duẩn tủy" và "Cỏ Thanh Hoa Thanh Diệp" mà Diệp Lăng đã chăm sóc suốt mười năm. Hơn nữa, nhờ có "Tụ Linh Trận", Diệp Mặc đã kích thích cây cỏ này nở ra năm bông hoa nhỏ.
Một gốc "Thanh Hoa Thanh Diệp" có thể sản xuất từ bốn đến năm lò "Trúc Cơ đan", nhưng Diệp Mặc chỉ có năm gốc "Già Lam hoa", mỗi gốc chỉ sản xuất được một lò dược liệu, vì vậy hắn rất cẩn thận để không lãng phí nguyên liệu. Cuối cùng, Diệp Mặc quyết định sẽ luyện chế "Ngũ nguyên đan" trước rồi mới đến "Trúc Cơ đan". Tuy nhiên, với thực lực hiện tại của hắn, việc chế tạo "Ngũ nguyên đan" là khá khó khăn. Mặc dù hắn đã cố gắng đến năm lần nhưng vẫn thất bại.
"Vạn niên thạch duẩn tủy" là một nguyên liệu cực kỳ quý hiếm, và việc thất bại trong việc luyện chế khiến Diệp Mặc cảm thấy rất đau lòng. Khi đến lần thứ sáu, Diệp Mặc đã sử dụng chín viên linh thạch để tạo nên một trận pháp Tụ Linh, và cuối cùng cũng chế tạo thành công một viên "Ngũ nguyên đan," tuy không có chất lượng cao. Việc chế tạo Ngũ nguyên đan khác với các loại đan dược khác, một lò chế tạo chỉ có thể cho ra một viên, trừ khi người làm là một thiên tài trong lĩnh vực này.
Diệp Mặc tin rằng do việc hắn tu luyện "Tam sinh quyết", mà phương pháp luyện chế đan dược của hắn đã khác so với trước đây. Việc chế tạo Ngũ nguyên đan không khó, nhưng vấn đề chính là việc thiếu "Vạn niên thạch duẩn tủy", một lò cần một lượng lớn nguyên liệu. Mặc dù Ngũ nguyên đan không khó để chế tạo, song nó thuộc loại đan dược Thiên cấp, nhờ vào độ quý hiếm của nguyên liệu. Tương tự như Trú Nhan Đan, mặc dù dễ chế hơn nhưng cũng là đan dược Thiên cấp do nguyên liệu chính của nó cũng rất hiếm.
Ngũ nguyên đan được coi là một trong những loại cao cấp nhất trong đan dược Thiên cấp, tương đương với đan dược cửu phẩm Thiên cấp khác. Nếu không phải là vì chất lượng luyện chế đơn giản, có thể nó đã trở thành đan dược Tiên cấp. Diệp Mặc có thể luyện chế Ngũ nguyên đan và Trú Nhan đan, nhưng điều này không có nghĩa là hắn hoàn toàn có khả năng chế tạo đan dược Thiên cấp, vì trong các lần sát hạch đan dược, loại này không được đưa vào. Nguyên nhân là do các nguyên liệu này quá quý hiếm và không phải ai cũng có thể có được.
Hôm sau, Diệp Mặc không ngủ, sau khi cho Diệp Lăng ăn Ngũ nguyên đan, hắn liên tục luyện chế các loại đan dược khác. Hắn đã thu thập rất nhiều nguyên liệu ở tiểu thế giới, nhưng không có đủ thời gian. Sau khi hoàn thành một nửa, Diệp Mặc đã giúp Diệp Lăng và Tống Ánh Trúc luyện chế phi kiếm của họ, trước khi hoàn tất chiếc nhẫn trữ vật cho Diệp Lăng.
Diệp Lăng sau khi sử dụng Ngũ nguyên đan đã phát hiện ra mình có ba hệ linh căn, điều này khiến Diệp Mặc không hài lòng. Hắn cảm thấy viên Ngũ nguyên đan mà mình chế tạo chưa được hoàn hảo, vì vậy quyết định sẽ luyện chế một viên tốt hơn cho Diệp Lăng trong tương lai. Hắn lo lắng rằng hiệu quả của loại đan dược này có thể chỉ có được một lần.
Vì lo cho con gái và Tĩnh Văn, sáng hôm sau, vừa hừng sáng, Diệp Mặc đã từ biệt những người bạn như Hoàng Ức Niên và Hứa Bình, dẫn theo Tống Ánh Trúc, Diệp Lăng và Ngân Tử rời khỏi Lạc Nguyệt. Hắn đã từng dự định đến Nhật Bản để tìm Hạng Tân, nhưng vì con gái, hắn đành bỏ ngang.
Ba người Diệp Mặc đi đến khe núi sâu của "Thất tinh trận pháp" tại dãy núi Hoành Đoạn, và thấy nơi này đã được bảo vệ rất nghiêm ngặt. Ánh sáng của Truyền Tống trận đã khá nhạt, nhưng Diệp Mặc biết nó có thể duy trì từ nửa tháng đến hai mươi ngày. Khi ánh sáng biến mất, trận pháp sẽ đóng lại hoàn toàn.
Ở đó không chỉ có cao thủ Ẩn môn canh gác, mà còn có quân đội quốc gia và rất nhiều phóng viên. Việc Ẩn môn tham gia khiến thông tin không thể giữ bí mật. Để vào Truyền Tống trận, phải đáp ứng nhiều yêu cầu và có sự đồng ý ký tên, không phải ai cũng có quyền vào.
Dù vậy, Diệp Mặc không bị bất kỳ ai ngăn cản khi muốn sử dụng Truyền Tống trận. Tuy nhiên, tin tức về việc Diệp Mặc muốn vào đã nhanh chóng được phát tán, và giờ đây hắn đã trở thành một nhân vật nổi tiếng toàn cầu.
Rất nhiều người cũng muốn vào Truyền Tống trận do sức hút từ danh tiếng của Diệp Mặc.
Xung quanh "Cửu Tinh trận pháp" tại núi Thần Châu, không khí vẫn nặng nề bởi mùi máu tươi. Một đám cao thủ từ tiểu thế giới đã canh gác chặt chẽ, bất cứ ai bước vào Truyền Tống trận đều phải để lại tất cả đồ đạc. Nếu không đồng ý, họ sẽ bị giết.
Một người đàn ông mặt đầy sẹo chuẩn bị tấn công một người đang bị trói, nhưng đã bị một người khác ngăn lại, yêu cầu chờ xem người tiếp theo vào Truyền Tống trận có phải là mục tiêu giá trị hay không.
Lúc đó, Diệp Lăng mới đến giữa "Cửu Tinh trận pháp" và hỏi Diệp Mặc về tiểu thế giới, nhưng hắn không trả lời. Khi cảm nhận được không khí căng thẳng và máu tanh, hắn nhận ra tình hình đã khác xa so với trước đây.
Một gã đàn ông béo lùn đứng trước mặt Diệp Mặc ra lệnh cho hắn cởi bỏ quần áo. Tuy nhiên, gã chưa kịp nói hết câu đã bị Diệp Mặc chém đầu. Lập tức, cả đám người xung quanh hoảng hốt rút binh khí, nhưng lại dễ dàng nhận ra rằng "Báo đại ca" đã quỳ xuống, cùng với một Bán Bộ Tiên Thiên khác, khiến tất cả mọi người trong nhóm đều ngạc nhiên, và không khí trở nên tĩnh lặng một cách kỳ lạ.
Chương này kể về quá trình luyện chế Ngũ nguyên đan của Diệp Mặc, bắt đầu từ việc thu thập nguyên liệu quý hiếm cho đến những thất bại và cuối cùng là thành công trong việc chế tạo một viên đan dược. Sau khi giúp Diệp Lăng khám phá khả năng mới, Diệp Mặc quyết định rời khỏi Lạc Nguyệt để tìm hiểu về Truyền Tống trận. Tại đây, họ đối mặt với nhiều thách thức và cảnh báo về sự nguy hiểm từ thế giới bên ngoài, khi mà Diệp Mặc trở thành mục tiêu chú ý của các nhân vật quyền lực.
Trong chương này, Diệp Mặc trở về sau khi trải qua nhiều nguy hiểm trong tiểu thế giới, trong khi lòng anh đầy lo lắng cho Ức Mặc và các cô gái. Tố Tĩnh Văn, sau khi tu luyện, không còn là cô gái trước đây và quyết tâm tìm hiểu về Diệp Mặc. Câu chuyện cũng diễn ra xung quanh việc Diệp Mặc luyện hóa hàn khí từ mấy quả trứng lạnh lẽo và việc chuẩn bị cho sự trở lại của mình và đồng đội vào tiểu thế giới trong khi cảm xúc lẫn lộn giữa hy vọng và lo âu.