Giang Chu đứng giữa bầu không khí tươi sáng, cảm nhận được sự chờ đợi từ những người xung quanh. Khi nghe thấy tiếng gọi, hắn chỉ đáp lại một cách khiêm tốn: "Không có gì đặc biệt, chỉ là gặp một vài bạn học thôi." Đó như một thỏa thuận đã thành công.

Hắn nhận ra có một số người phía sau vẫn còn mặc đồng phục học sinh trung học, họ đang nhìn hắn với ánh mắt đầy hâm mộ. Tuy rằng bên ngoài, họ vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng bên trong có phần khâm phục. Bản thân Giang Chu cũng cảm thấy hơi lo lắng khi nghĩ về sự khác biệt giữa mình và những người này, nhất là so với hai bạn học nổi bật là Trịnh Vũ và Sở Ngữ Vi. Họ đến từ những gia đình khá giả và có nền tảng kiến thức vững chắc.

"Họ... họ kiếm được bao nhiêu tiền?" Một giọng nói đầy ngạc nhiên cất lên. Giang Chu chỉ cười: "Hợp tác với các bạn công ty lớn như các bạn thật thoải mái." Nghe vậy, cô gái bên cạnh không khỏi cảm thấy ghen tị.

Trong đầu họ, Giang Chu không chỉ là một học sinh trung học bình thường mà còn là người điềm tĩnh, trưởng thành hơn nhiều so với tuổi. Dù chỉ mới 26 tuổi, nhưng hắn đang đàm phán một thương vụ lớn đến mức một triệu đồng không phải là điều dễ dàng.

"Làm ơn, chúng ta ký hợp đồng ngay bây giờ đi." Lý Khôn, người đang đại diện cho một công ty lớn, không thể kiềm chế nổi cảm xúc. Sau khi hoàn tất các bước thủ tục, hắn thả nhẹ một hơi dài: "Cảm ơn Giang tiên sinh, tôi sẽ sắp xếp để chuyển khoản ngay chiều nay."

Sở Ngữ Vi đứng cạnh cảm thấy hơi bối rối: "Giang Chu, sao cậu lại giỏi thế này?" Hắn không thể không mỉm cười trước những phản ứng đầy ngưỡng mộ đó. Lý Khôn vội vàng rời khỏi hiện trường, trong khi Giang Chu cảm thấy hưng phấn với thành công đầu tiên trong thương mại của mình.

Mặc dù có sự vui vẻ, còn lại tất cả chỉ là bầu không khí im lặng. Một số người vẫn không thể tin được rằng Giang Chu, một học sinh trung học, lại có thể thực hiện giao dịch trị giá một trăm triệu như vậy. Lý Khôn đi ra, để lại những câu hỏi và sự nghi ngờ cho tất cả mọi người.

"Không ngờ cậu lại có thể làm được điều này," Trịnh Vũ thốt lên, vẻ mặt vẫn chưa hoàn hồn. Hắn lấy một chiếc bút và đưa cho Giang Chu, như thể muốn ghi lại khoảnh khắc đặc biệt này. Dù những suy nghĩ về sự thành đạt vẫn đang xoay quanh, nhưng hắn không thể phủ nhận rằng Giang Chu trở thành một nhân vật quan trọng trong mắt mọi người.

Cuối cùng, Sở Ngữ Vi cũng bắt đầu tin tưởng vào khả năng của Giang Chu và nhận ra rằng đây không chỉ đơn thuần là một cuộc gặp gỡ giữa bạn học mà còn là một bước ngoặt trong cuộc sống của mình. Họ đều muốn dời khỏi bầu không khí khó xử này và chuẩn bị cho những cuộc thảo luận tiếp theo.

"Chúng ta đi thôi," Giang Chu nói, với tâm trạng tự tin hơn bao giờ hết. Hắn biết rằng bản thân mình đã đạt được một điều gì đó lớn lao.

Tóm tắt chương trước:

Trong buổi họp lớp đầu tiên sau khi tốt nghiệp, Trịnh Vũ cố gắng thể hiện mình là người trưởng thành để thu hút sự chú ý của Sở Ngữ Vi. Dù anh ta khẳng định không có hứng thú, mọi người đều nghi ngờ và thảo luận về ý định thật sự của hắn. Giang Chu thể hiện sự thiếu mặn mà với bầu không khí, trong khi Quách Vĩ thúc giục mọi người cùng nâng ly. Tình huống trở nên hài hước khi mọi người nhận ra sự giả bộ của Trịnh Vũ trong nỗ lực tìm kiếm sự chú ý từ những người bạn cũ.

Tóm tắt chương này:

Giang Chu, một học sinh trung học, gây ấn tượng mạnh khi thực hiện thành công một giao dịch thương mại lớn trị giá một triệu đồng. Xung quanh, bạn bè không khỏi ngạc nhiên và khâm phục tài năng của hắn, đặc biệt là Trịnh Vũ và Sở Ngữ Vi. Trong bầu không khí hứng khởi, Giang Chu cảm thấy tự tin hơn về khả năng của mình, nhận ra bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời. Sự kiện này không chỉ thay đổi cách nhìn của bạn bè mà còn khẳng định vị thế của hắn trong thế giới thương mại.