Cái gia hỏa này so với mình còn nhỏ hai tuổi, lại dám gọi mình là ca ca! Hắn ở dưới lầu tìm một muội tử từ trong lầu đi ra. Từ ngoài hành lang của phòng luyện công, Hàn Nhu hơi sững sờ, rồi trợn to hai mắt: "Ngươi là sinh viên năm thứ nhất mới vào trường?" Tuy nhiên, nàng có việc phải làm liên quan đến phân quyền phê duyệt, nên hắn không thể tùy tiện ra ngoài.
Giang Chu đã tìm thấy cô gái đeo kính đen mà hắn gặp ngày hôm qua, nhưng hắn không rõ cảm giác mảnh mai nhưng vô cùng thu hút của cô. Hắn chỉ trỏ về phía học trưởng đang trợn tròn mắt: "Hắn không cho ta ra ngoài." Hàn Nhu, với quyền hạn của mình, có thể yêu cầu sự can thiệp từ giáo vụ xử lý.
Giang Chu đáp lại: "Ngươi sao có thể dám nói như vậy về em gái ta? Ngươi chưa bao giờ nghe câu 'không bang thân không bang lý'?" Hàn Nhu lúc này có chút dở khóc dở cười. "Ngươi vẫn còn nhỏ, học hành không ra gì, sao lại làm gương cho ta chứ?"
Trong lúc đó, một nữ sinh đeo khẩu trang có vẻ nặng nề đang đi về phía nhà vệ sinh, có lẽ gặp phải cái gì đó khó khăn. Giang Chu quyết định không đứng im, mà tự mình đi tìm cô. Hội trưởng hội sinh viên Hàn Nhu đi nhanh về phía hắn, đôi mắt đẹp của cô mở to như bị dọa.
"Ngươi không cần quan tâm đến quân huấn, đi đâu thì đi!" Hàn Nhu bĩu môi, "Được rồi, ngươi đi đi, ta sẽ giải quyết việc xin nghỉ cho ngươi." Giang Chu trong lòng có hai việc lớn sau khi đến Thượng Kinh. Hắn nghĩ đắn đo giữa việc tìm kiếm dự án phù hợp để khởi nghiệp và chưa tham gia buổi lễ chào tân sinh viên.
Hàn Nhu dẫn đầu, nhưng mọi ánh mắt tại thao trường đều nhìn về phía nàng, cảm thấy thật kỳ quái. Sao cùng một cô gái lại gặp nhau trong tình huống này? Giang Chu, khi vừa vào hành lang, bất chợt dừng lại khi thấy cô nàng trong chiếc váy trắng, có vẻ như đang tìm kiếm điều gì đó.
"Mới hôm qua ta không nói với ngươi sao?" Đinh Duyệt liếc hắn, tỏ vẻ bất đắc dĩ. "Tất cả học sinh năm nhất đều phải tham gia quân huấn!" Giang Chu nhướng mày, "Cô gái của ta đâu rồi?"
Hắn ngay lập tức tìm kiếm, nhận ra tất cả học sinh đều mặc đồng phục giống nhau. "Tiệc chào tân sinh viên ở đâu vậy?" Khi nhận được câu hỏi, Giang Chu quay người, hướng ra ngoài thao trường. Hắn dừng lại, nói: "Ta có chút việc gấp cần xử lý, sẽ trở về ngay." Đinh Duyệt thì thầm: "Hình như là ở phòng luyện công của viện múa."
Một buổi tối tại Thanh Bắc đại học, Giang Chu cùng bạn bè bàn về việc thiết kế website, trong khi Sở Ngữ Vi trải qua những cảm xúc mơ hồ về tình bạn và tình cảm. Họ cùng thảo luận về các chức năng của website nảy sinh những ý tưởng sáng tạo. Sở Ngữ Vi cảm thấy mình đang dần thích Giang Chu, nhưng cũng đầy bối rối. Mặc dù có những hiểu lầm và trêu chọc giữa các nhân vật, họ vẫn dành cho nhau sự quan tâm và gần gũi trên con đường khám phá cuộc sống sinh viên.
Giang Chu, một sinh viên năm nhất, gặp khó khăn trong việc ra ngoài do sự can thiệp của Hàn Nhu, hội trưởng hội sinh viên. Trong khi đó, hắn đang tìm kiếm một cô gái mà hắn gặp hôm trước. Hàn Nhu phải đối mặt với sự phàn nàn của Giang Chu về việc tham gia quân huấn. Cuối cùng, Giang Chu quyết định rời đi để tìm cô gái và tham gia tiệc chào tân sinh viên trong khi Hàn Nhu vẫn bận rộn với công việc của mình.
sinh viên năm thứ nhấtquyền phê duyệtquân huấntiệc chào tân sinh viên