Chương 17: Xa hoa lãng phí (1)

Mặc Họa đột ngột giật mình khi cơn gió gào thét trên chân trời biến mất. Sau đó, hắn cố gắng giữ vẻ bình thản, dạo bước xung quanh bên ngoài Thương Lang Tông. Hắn mở cửa, bước ra khỏi phòng khách.

Các đệ tử của Thương Lang Tông quỳ lạy, ngay lập tức đứng dậy, nhưng trong con ngươi của họ, một tia huyết sắc chợt lóe lên. Nét mặt họ có phần dữ tợn, trông cũng mang một phần giống như "Lang".

Tóm tắt chương trước:

Hắn cảm thấy mệt mỏi sau những áp lực kéo dài, quyết định nghỉ ngơi trên giường. Mặc Họa đã sắp xếp các trận pháp một cách hợp lý, giúp hắn có thêm sự yên tâm. Trong không khí tĩnh lặng của gian phòng, hương huân lan tỏa, nhưng hắn vẫn giữ tư thế cảnh giác, đã chuẩn bị trận pháp phòng ngự để tránh những cuộc tấn công bất ngờ.

Tóm tắt chương này:

Mặc Họa bất ngờ giật mình khi cơn gió trên chân trời biến mất. Hắn cố gắng giữ vẻ bình thản, dạo bước xung quanh Thương Lang Tông và mở cửa bước ra khỏi phòng khách. Các đệ tử quỳ lạy rồi đứng dậy, ánh mắt họ lóe lên tia huyết sắc và nét mặt trở nên dữ tợn, thể hiện sự mâu thuẫn trong tâm trạng.