“Mấy người đừng nói với tôi là chạy một chuyến đến Trung Hải mà không kiếm được đồng nào nhé.”
Người đàn ông mặt mày ủ rũ.
Vài người quỳ trên đất, bắt đầu kể lại từng chút một những chuyện đã xảy ra ở Trung Hải.
Sắc mặt người đàn ông càng lúc càng tệ, cuối cùng bùng phát một trận giận dữ lớn.
Mấy người này lại bị đánh một trận tơi bời.
…
Trong một khoảng thời gian sau đó, giá chứng nhận mua cổ phiếu vẫn tiếp tục tăng vọt.
Phương Nghĩa đã hoàn toàn bộc lộ bản thân trước mặt Sài Tiến.
Anh ta cùng Sài Tiến thảo luận về xu hướng phân tích chứng nhận mua cổ phiếu, khiến Sài Tiến phải nhìn anh ta bằng con mắt khác.
Anh ta là người giỏi tính toán và có thể phán đoán chính xác được hướng gió của cấp trên.
Hiện tại có tin tức chính xác có thể tra cứu, năm nay Trung Hải sẽ có mười đợt cổ phiếu mới lên sàn.
Thế nhưng, vào ngày 2 tháng 3, trong đợt quay số chứng nhận mua cổ phiếu đầu tiên, đã có tới bảy doanh nghiệp niêm yết! Sau đó còn ba đợt quay số nữa, liệu có thể chỉ có bấy nhiêu cổ phiếu niêm yết không?
Tổng cộng chỉ có 2,07 triệu phiếu chứng nhận mua cổ phiếu, nhưng càng nhiều doanh nghiệp niêm yết, điều đó cho thấy tỷ lệ trúng thưởng của chứng nhận mua cổ phiếu sẽ tăng vọt.
Điều khiến Sài Tiến có chút kinh ngạc hơn nữa là anh ta còn dự đoán thị trường giao dịch cổ phiếu Trung Hải chắc chắn sẽ hủy bỏ giới hạn biên độ tăng giảm!
Hơn nữa thời gian sẽ không còn xa, một khi hủy bỏ giới hạn tăng giảm, thì cổ phiếu lại sẽ bước vào một đợt thị trường bò lớn.
Giá trị cổ phiếu càng cao, giá trị chứng nhận mua cổ phiếu cũng theo đó càng cao!
Vì vậy, anh ta tin rằng giá trị trung bình mỗi phiếu chứng nhận mua cổ phiếu cuối cùng chắc chắn sẽ vượt quá tám nghìn!
Những suy luận và dự đoán này gần như trùng khớp với quỹ đạo của kiếp trước.
Thiên phú về độ nhạy dữ liệu của Phương Nghĩa là điều người thường khó có thể hiểu được.
Dù anh ta mới chỉ học hết tiểu học.
Sài Tiến tâm trạng rất tốt, cũng có nhiều chuyện để trò chuyện với anh ta.
Ngày nào cũng uống trà tại điểm giao dịch chợ đen.
Trong quá trình này, tài sản từ chứng nhận mua cổ phiếu tăng lên chóng mặt.
Số người đến điểm giao dịch chợ đen cũng ngày càng nhiều.
Cho đến gần cuối tháng năm, chỉ còn vài ngày nữa là đến đợt quay số chứng nhận mua cổ phiếu lần thứ hai.
Trung Hải cũng đã qua đi mùa xuân, dần dần bước vào đầu mùa hạ.
Kế hoạch của Sài Tiến là sau khi có kết quả bốc thăm chứng nhận mua cổ phiếu lần thứ hai, sẽ bắt đầu bán tháo toàn diện.
Không cần phải tham lam vô độ nữa, dù sao thì đợt tài phú thứ hai ở thị trường Thâm Quyến cũng sắp diễn ra, anh ta cần nhanh chóng đến đó bố trí.
Ngày hôm đó, Thái Vĩ Cường tìm đến anh ta nói: “Có một chuyện tôi phải nói với anh.”
“Lưu Nghĩa Thiên tổ chức một buổi trà đàm, muốn mời anh đi tham dự.”
“Đồng thời Dương Bách Vạn cũng sẽ đi, anh xem có nên đồng ý không?”
Thái Vĩ Cường biết Sài Tiến không mấy mặn mà với Dương Bách Vạn, nên mới hỏi vậy.
Sài Tiến có chút tò mò: “Lưu Nghĩa Thiên mời tôi ư? Tôi với nhóm người đó không thân lắm mà.”
Thái Vĩ Cường cười khổ: “Tôi cũng không biết, nhưng anh ta đã mời thì anh cứ đi đi, tôi cũng sẽ đi.”
“Lát nữa anh ngồi xe tôi đi.”
Sài Tiến suy nghĩ một chút, hình như cũng không có lý do gì để từ chối.
Hơn nữa đây là buổi họp mặt của Lưu Nghĩa Thiên, không liên quan gì đến Dương Bách Vạn, anh ta cũng chỉ là một khách mời mà thôi.
Thế là anh ta đồng ý: “Được, giúp tôi nhận lời đi.”
“Anh cả, lần trước tôi có nói với anh về việc cùng về Thâm Quyến, anh đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Trong thời gian này, Sài Tiến đã nói với Thái Vĩ Cường rất nhiều lần, nhưng anh ta cứ không đưa ra câu trả lời chính xác.
Có lẽ cũng là không nỡ bỏ lại những thứ đã khó khăn lắm mới tích lũy được ở đây.
Thấy Sài Tiến lại hỏi vấn đề này, Thái Vĩ Cường vô cùng rối rắm hỏi: “Chứng nhận mua cổ phiếu thật sự không còn gì để làm nữa sao?”
Sài Tiến cười gật đầu: “Tháng sáu cùng tôi rút đi.”
“Bán hết số chứng nhận mua cổ phiếu trong tay đi, rồi chỗ anh không phải kinh doanh vẫn phát đạt sao?”
“Tranh thủ lúc đang phát đạt thì chuyển nhượng cửa hàng này cho người khác làm, anh còn có thể kiếm một khoản lớn.”
“Chơi trong ngành tài chính, tham lam là điều cấm kỵ lớn nhất, biết đủ là không bao giờ thất bại.”
Thái Vĩ Cường rất lâu không nói gì.
Châm một điếu thuốc, hút hết điếu thuốc xong tiếp tục nói: “Bên Thâm Quyến rốt cuộc có ma lực gì mà khiến anh cứ bận tâm mãi thế, Trung Hải thành phố lớn không tốt sao?”
Sài Tiến nói: “Trung Hải không có gì không tốt, nhưng lần trước tôi đã giải thích với anh rồi.”
“Vấn đề của một cơn gió, một cơn gió tài phú lớn hơn đã đến Thâm Quyến, chúng ta nên sang đó theo đuổi cơn gió đó.”
“Đừng bận tâm nữa, sau khi bốc thăm chứng nhận mua cổ phiếu lần thứ hai vào ngày 3 tháng 6 xong, hãy nhanh chóng rút đi.”
Thái Vĩ Cường thực ra cũng đã bị Sài Tiến tẩy não gần hết rồi.
Chỉ là quyết định cuối cùng này rất khó đưa ra mà thôi.
Sau một hồi lâu, anh ta đập bàn: “Được, tôi sẽ bắt đầu liên hệ với những người quen bên đó.”
“Đã bao nhiêu năm không về rồi, những người bạn cũ bên đó cũng vẫn luôn nhớ đến tôi.”
Sau đó lại nói: “Những người được Lưu Nghĩa Thiên mời đều là những nhân tài, anh chuẩn bị một chút nhé.”
“Không vấn đề gì.” Sài Tiến cười cười.
…
Bất kể thành phố nào, thời đại nào, đều luôn tràn ngập các buổi tụ họp của các hội nhóm.
Đây gọi là chia sẻ tài nguyên, thường thì rất nhiều giao dịch làm ăn đều được hình thành trong những hội nhóm như vậy.
Lưu Nghĩa Thiên là một người rất thông minh.
Sau khi có tiền, anh ta không chọn ăn chơi trác táng, tiêu tiền như nước, mà dồn hết tâm sức vào việc duy trì các mối quan hệ trong giới.
So với đó, Dương Bách Vạn giống một kẻ phát tài nhanh hơn, bị một số tờ báo thổi phồng đến mức choáng váng, hoàn toàn lạc lối trong danh lợi.
Ở thời đại này, những người hô mưa gọi gió, đa phần đều có đặc điểm như vậy. Ban đầu vô danh, nhưng đột nhiên một điểm sáng nào đó được thời đại nắm bắt, truyền thông điên cuồng đưa tin, chính phủ dựng biểu tượng khen thưởng.
Một khi nổi tiếng thì dễ tự đại.
Thường thì cuối cùng đều là tan tành mây khói.
Sài Tiến không có ý định bình luận về hành vi của Dương Bách Vạn, chỉ cần không chọc giận mình là được.
Lưu Nghĩa Thiên quả thực đã chuẩn bị rất nhiều cho buổi tiệc trà này.
Tại một hộp đêm do anh ta mở.
Tối hôm đó, khách thập phương đến, Lưu Nghĩa Thiên đứng ở cửa tươi cười rạng rỡ đón tiếp.
Những người đến tuy không phải là giới thượng lưu nhất của thành phố này, nhưng cũng là những người có tiếng nói trong giới chứng khoán.
Hiện tại, dư luận đang đồn đoán rằng số chứng nhận mua cổ phiếu trong tay Lưu Nghĩa Thiên có thể là nhiều nhất toàn bộ Trung Hải.
Chỉ riêng 3.000 cuốn chứng nhận mua cổ phiếu mà anh ta tự nhận, tính theo giá trị hiện tại 5.000 mỗi cuốn.
Chỉ riêng tài sản ròng này của Lưu Nghĩa Thiên đã đạt tới 15 triệu!
Hơn nữa, anh ta còn nắm giữ khá nhiều cổ phiếu, trái phiếu quốc gia, v.v.
Có người ước tính tài sản của anh ta ít nhất đã đạt hơn 20 triệu.
Chừng đó tài sản đủ để anh ta nổi danh ở Trung Hải, vì vậy những người được anh ta mời về cơ bản đều đã đến đầy đủ.
Sài Tiến ngồi xe của Thái Vĩ Cường đến.
Lưu Nghĩa Thiên khi nhìn thấy họ, cũng cười đi tới: “Ông Thái, nhà tôi được ông đến thăm mà rạng rỡ hẳn lên. Đã đợi ông lâu lắm rồi.” (蓬荜生辉: Bồng Tị Sinh Huy, nghĩa là nhà tranh tồi tàn của tôi được rực rỡ, vẻ vang lên do có khách quý đến thăm. Thường dùng để khách sáo.)
Thái Vĩ Cường hiện giờ nhờ giao dịch chợ đen chứng nhận mua cổ phiếu mà đổi đời, nên có đủ tư cách đứng ở đây.
Không còn là cái dáng vẻ sa sút phải bán cả điện thoại di động để sống như mấy tháng trước. Anh ta cũng cười lớn bắt tay: “Ông Lưu khách sáo quá, được ông mời mới là vinh dự của tôi chứ!”
“Ha ha, ông Thái thích làm màu mè thế đấy.”
Sau đó, ánh mắt Lưu Nghĩa Thiên chuyển sang Sài Tiến, cười vươn tay: “Chào mừng anh, ông Sài, anh có thể đến tôi cũng rất vui.”
Câu chuyện xoay quanh sự tức giận của một người đàn ông khi trở về từ Trung Hải mà không có lợi nhuận. Trong khi đó, Phương Nghĩa bộc lộ tài năng phân tích thị trường chứng khoán, khiến Sài Tiến phải nhìn nhận anh bằng con mắt khác. Họ bàn bạc về xu hướng chứng khoán, chuẩn bị cho các đợt niêm yết mới. Sài Tiến cũng nhận lời tham dự một buổi trà đàm của Lưu Nghĩa Thiên, một nhân vật nổi bật trong giới chứng khoán, giữa lúc áp lực từ thị trường ngày càng gia tăng.
tài sảnTrung Hảithị trường chứng khoánchứng nhận mua cổ phiếugiao dịch