Chương 79: Bệnh kiều khắc tinh là ai?
Nàng làm sao có thể trả lại!
Bạch Úc tức giận đến mặt tái xanh, không tin vào những gì nàng vừa nói. Hắn không thể hiểu nổi nàng lại nói những lời ngớ ngẩn như vậy. Vừa mới đây thôi, nàng đã nghe được một câu mà về sau có thể trở thành trò cười cho tất cả mọi người, từ con cái đến cháu chắt, nghĩ mà thấy thật buồn cười.
Khi Mộ Thiên Nhiễm vừa muốn mở miệng thì thấy Bạch Úc đứng ở cửa, không biết hắn đã nghe được bao nhiêu và nhìn thấy nàng trong tình trạng nào. Tiểu Lục thì chỉ biết nhìn giữa hai người, chân tay luống cuống.
“Ngươi!” Nàng cảm thấy tức giận không thể kìm chế.
Mộ Thiên Nhiễm cắn môi, tay nhỏ quấn cả vào nhau, nhẹ giọng nói: “Ta trời sinh đã lớn mật sao?”
Tiểu Lục, với một chút khẩn trương, thốt lên: “Mộ lão sư, ta tuyệt đối rất thích nàng!”
Mộ Thiên Nhiễm không thể hiểu nổi nếu như Bạch Úc thực sự tức giận, nàng sẽ gặp rắc rối lớn. Nàng không muốn dính dáng tới một nữ minh tinh đầy rắc rối như vậy.
Bạch Úc tiến gần đến phòng hóa trang, bên trong có tiếng nói chuyện lớn. Mộ Thiên Nhiễm đưa ra mảnh đào còn lại: “Ta không ăn hết rồi, ngươi ăn đi, không thể lãng phí.”
Mối quan hệ giữa họ trở nên kỳ lạ, nàng chợt nghĩ đến ai là khắc tinh của bệnh kiều?
Mộ Thiên Nhiễm không phải hù dọa Bạch Úc mà là thật sự... nàng ném trái đào đi. Tiểu Lục không dám nói điều mình nghĩ ra, chỉ đứng ở góc tường quan sát.
Mộ Thiên Nhiễm đang trò chuyện với thợ hóa trang mới đến. Hóa ra, hôm qua khi nàng nhắc đến tự miếu, không phải vì thức ăn mà muốn tìm Tuyết Tuệ đại sư, nối lại duyên phận.
Thợ hóa trang ngập ngừng nhìn nàng, “Ngươi cần phải tự lo cho mình nhiều hơn. Ta có chút việc, ngươi cứ ngồi đây một lát, ta đi một chút sẽ quay lại.”
Nàng không thể nào dứt ra khỏi những cảm xúc đau đớn này. Bạch Úc đến chỗ nàng, động lòng bởi sự lãnh đạm nhưng lại đau lòng khi thấy nàng rơi nước mắt.
“Không khóc nữa, mắt ngươi đỏ lên như vậy, liệu có đau lòng hơn cả cái chết của ta không?” Bạch Úc nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng, “Tất cả chỉ vì ta, vì ta không muốn để ngươi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Nhiều người sẽ thấy ngươi trong tạp chí và yêu thích ngươi, ta không thể chịu đựng nổi điều đó... Ngươi là của ta, không phải của ai khác, mãi mãi là của ta.”
Trong làng giải trí, những người mới muốn có chỗ đứng đều phải kính cẩn, dù không phải phục vụ nhưng ít nhất cũng phải đứng dậy chào hỏi.
Mộ Thiên Nhiễm nâng cổ tay lên, dịu dàng nói: “Vậy ngươi đừng ăn, về sau cũng không muốn ăn, ta ném nó đi!”
Tiểu Lục như trút được gánh nặng khi rời khỏi phòng hóa trang, vẫn không quên đóng cửa lại cẩn thận.
Hắn cảm thấy như có thứ gì đang đè nặng, không biết chừng nào thì sự việc sẽ phức tạp hơn.
Mộ Thiên Nhiễm nhìn thấy vẻ mặt ảm đạm của Tiểu Lục, không biết hắn đang buồn bã vì điều gì.
“Hắn đúng là!” Tiểu Lục không khỏi nói một câu khi thấy vẻ lo lắng của Mộ Thiên Nhiễm.
Một thợ hóa trang mới được gọi đến cho nàng, nhưng nàng lại không hài lòng.
Mộ Thiên Nhiễm thấy sắc mặt của hắn trở nên nghiêm trọng, trong lòng sợ hãi, nước mắt lăn dài trên má.
“Bạch Úc tiền bối.” Nàng bất đắc dĩ gọi tên hắn, giọng điệu như đang châm chọc.
Nàng nghĩ tới việc cuộc đời sẽ trở nên như thế nào nếu hắn không còn tồn tại bên cạnh.
“Người khác đều không tôn trọng ta, nhưng ta sẽ không từ bỏ!” Mộ Thiên Nhiễm thét lên đầy kiên quyết, gương mặt đỏ ửng.
Bạch Úc mỉm cười, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn: “Ngươi là ai?”
Tiểu Lục không ngờ bị Bạch Úc nhìn chằm chằm, sắc mặt trắng bệch.
“Ta không cần ngươi, không cần ngươi!” Mộ Thiên Nhiễm nghẹn ngào, lại tiếp tục khóc.
“Ngươi là kẻ xấu! Ngươi đánh ta, ngươi còn đánh ta! Ta không đi tự miếu nữa đâu, không cần phải gặp Tuyết Tuệ đại sư!”
Mộ Thiên Nhiễm bày tỏ sự lo lắng về việc quay phim và mối quan hệ với Bạch Úc. Trong khi chờ thợ hóa trang, cô gặm trái đào và cảm thấy hạnh phúc khi nhận được sự chăm sóc từ Bạch Úc. Những fan hâm mộ ghi lại khoảnh khắc giữa hai người, cho thấy tình cảm phát triển giữa họ. Dù có lúc Mộ Thiên Nhiễm cảm thấy áp lực, nhưng sự nhẹ nhàng và chiều chuộng của Bạch Úc khiến cô thấy mình như đang sống trong giấc mơ, đầy lạc quan và hạnh phúc.
Mộ Thiên Nhiễm đang trải qua những cảm xúc phức tạp khi phải đối mặt với Bạch Úc, người mà nàng cảm thấy vừa yêu vừa hận. Sự ghen tuông và đau lòng hòa quyện khi Bạch Úc thể hiện sự kiểm soát và lo lắng về mối quan hệ của hai người. Nàng cảm thấy áp lực khi không muốn dính dáng tới những rắc rối trong ngành giải trí. Cuộc trò chuyện với thợ hóa trang khiến Mộ Thiên Nhiễm thêm nặng lòng khi nghĩ đến Tuyết Tuệ đại sư và ước mơ của mình. Sự bối rối và nước mắt liên tục xuất hiện trong không khí căng thẳng này.