Hoàng Khiếu Thiên thực sự là một kẻ vô dụng, không thể giải quyết nổi một việc nhỏ, không khác gì một con ngựa già. Trong khi đó, nàng đã hiểu rõ về Thiên Tuyệt Kiếm Tông, và hiện tại, Đường Chấp Pháp đang hãm hại nàng, họ buộc phải ra tay để tự vệ, tuyệt đối không đến mức phải nhận tội chết.

Trương Ngày Qua, kẻ dẫn đầu, chính là Chấp sự của Đường Chấp Pháp. Nàng đã tu hành nhiều năm tại Thiên Tuyệt Kiếm Tông và biết rõ thực lực của nó rất mạnh mẽ. Giang Thanh Việt gấp gáp nói: "A Phàm, nghe tôi, nơi này là Thiên Tuyệt Kiếm Tông, không thể làm liều." Hoàng Khiếu Thiên lúc này có chút ngơ ngác, đầu óc không hiểu nổi.

"Ngươi là bằng hữu của A Phàm sao? Hãy nhanh chóng khuyên hắn, chuyện này không thể cứ vậy mà tiến hành." Giang Thanh Việt lo lắng trong lòng. Ở vị trí của Trương Thanh Kiếm, với tư cách là Thiếu Tông Chủ của Thiên Tuyệt Kiếm Tông, Trương Ngày Qua chỉ có thể từ xa nhìn vào tình hình, đừng nói đến Hoàng Khiếu Thiên.

Trương Thanh Kiếm cười gượng: "Thật ra tôi đã bế quan tu luyện ở Thục Quốc ba mươi năm, một đời không biết, tôi cũng là điều bình thường thôi." Giang Phàm nhận ra, hắn cần sự công bằng cho Giang Thanh Việt, vì nàng thật sự cần một lý do chính đáng.

Lần này Hoàng Khiếu Thiên và Trương Ngày Qua cố tình nhắm vào nàng, bày ra cạm bẫy. Hoàng Khiếu Thiên lập tức chỉ vào Giang Phàm và những người khác: "Trương Thiếu, chính là bọn họ." Nàng đã tu hành lâu ở Thiên Tuyệt Kiếm Tông và hiểu rõ quy tắc của nó. Giang Phàm thì lại nhìn Trương Thanh Kiếm bằng ánh mắt hoài nghi: "Hắn dường như không biết ngươi."

Giang Phàm lắc đầu: "Không sao, không cần phải giải thích gì với họ cả." Chỉ cần tìm được trưởng phong Trúc Phong và làm rõ sự thật hôm nay, Kiếm Tông sẽ tự động trả lại sự trong sạch cho nàng. Giang Thanh Việt nhìn thấy người đến như nhìn thấy cứu tinh, vội vã nói.

Trương Thanh Kiếm cau mày, không thể tin được rằng, lần này lại xảy ra chuyện như thế trong một tông phái cao quý như Thiên Tuyệt Kiếm Tông, mà hắn, với tư cách là Thiếu Tông Chủ, vẫn hoàn toàn không hay biết. Hoàng Khiếu Thiên nói tiếp khiến sắc mặt Trương Thanh Kiếm trở nên xám xịt, hắn chưa từng nhận phải sự nhục nhã lớn như vậy trong tông.

“Ngươi hãy lập tức đi tìm phong chủ Thanh Trúc, báo cáo về việc Đường Chấp Pháp mượn tay làm hại đồng môn, xin hắn làm chủ cho chúng ta.” hắn hỏi Giang Phàm: “Giang huynh, tình hình thế nào?” Đến lúc đó, khi đối diện với sự truy sát của Thiên Tuyệt Kiếm Tông, họ sẽ không có lý do nào để biện minh cho hành động của mình.

Chủ của Giang Phàm, Trương Ngày Qua, cũng chỉ là một chấp sự Kim Đan bình thường của Đường Chấp Pháp. Giang Thanh Việt nhớ ra, nàng hiện tại đang ở Thiên Tuyệt Kiếm Tông, vì sao Giang Phàm lại xuất hiện ở đây? Hoàng Khiếu Thiên thì chỉ có tu vi Trúc Cơ viên mãn, là một chấp sự bình thường, địa vị khá thấp.

Dù vậy, Giang Thanh Việt đã tu hành nhiều năm trong Thiên Tuyệt Kiếm Tông, và mặc dù nàng đang bị Đường Chấp Pháp truy sát, nàng vẫn lựa chọn tin tưởng vào tông phái của mình, thậm chí sẵn lòng chờ đợi một lý do chính đáng đến muộn. Trương Thanh Kiếm lạnh lùng nói: "Thiên Tuyệt Kiếm Tông chúng ta thật sự là gan to!"

Trương Thanh Kiếm lúc này إذا ở gần, nếu nhìn từ xa, có lẽ bất cứ ai cũng sẽ phải quỳ xuống đất. "Ai dám gây rối trước mặt Đường Chấp Pháp, còn dám giết hại đệ tử của Đường Chấp Pháp, ta xem các ngươi có ý định đối đầu với Thiên Tuyệt Kiếm Tông không?"

Một lần nữa, hắn lại nhìn về Giang Phàm với ánh mắt lo ngại, trong lòng nghĩ mình phải làm rõ mọi chuyện. Đồng thời, cách đó không xa, một đội ngũ đệ tử Đường Chấp Pháp chạy tới. Giang Thanh Việt níu lấy tay Giang Phàm nói: "Nếu không, mọi chuyện sẽ không thể nói rõ ràng được."

Khi những câu nói này được thốt ra, các đệ tử Đường Chấp Pháp lập tức lộ vẻ kinh ngạc. Họ đã gặp phải Thiếu Tông Chủ, không thể rời đi. Sau khi nhận ra khí tức của Trương Thanh Kiếm, sắc mặt Trương Ngày Qua lập tức thay đổi, hắn bắt đầu nói ngập ngừng: "Ta nói cho các ngươi biết, ở trên núi Thanh Trúc Phong này, ta Trương Thiếu chính là người đứng đầu của Đường Chấp Pháp, hôm nay ta muốn các ngươi tất cả đều phải chịu trách nhiệm!"

Chỉ cần chứng minh rằng họ hành động là để tự vệ, cũng có thể thoát khỏi hình phạt. Trương Thanh Kiếm nhẹ nhàng gật đầu: "Không vấn đề."

Hiện tại, vấn đề duy nhất là Giang Phàm vừa ra tay đã giết chết một số đệ tử Đường Chấp Pháp. Hơn nữa, hắn đã bế quan suốt ba mươi năm? "Báo tin? Hừm, hôm nay các ngươi không thể trốn thoát, giết chết đệ tử Đường Chấp Pháp, khi Trương Thiếu đến, các ngươi sẽ cùng nhau chịu tội!”

Lúc này, Trương Thanh Kiếm cũng vội vàng chạy đến, nhìn xung quanh vẫn còn thấy máu tươi chưa hoàn toàn tiêu tan, rồi lại nhìn Giang Phàm ôm Giang Thanh Việt, có chút nhíu mày. Không phải Giang Phàm đã gia nhập vào Thiên Tuyệt Kiếm Tông sao? Giang Thanh Việt nhìn đối phương với sự nghi ngờ, không hiểu sao Giang Phàm lại có tiếng nói lớn đến vậy.

Giang Phàm không còn hứng thú với những kẻ này và quyết định diệt gọn chúng. Tuy nhiên, Giang Thanh Việt không khỏi lo lắng, nàng cảm thấy bạn mình quá kiêu ngạo, tựa như coi thường tất cả, dù là những kẻ đã đạt đến Trúc Cơ viên mãn. Giang Phàm dù có thể dễ dàng đánh bại những kẻ đó, nhưng đối mặt với một thế lực như Thiên Tuyệt Kiếm Tông thì lại hoàn toàn khác biệt.

Kết thúc cuộc tranh luận, Trương Thanh Kiếm nghiêm sắc mặt nói: "Giang huynh yên tâm, việc này tôi sẽ xử lý ổn thỏa cho ngươi, và cũng sẽ minh bạch sự thật cho Giang cô nương!" "Hơn nữa, kẻ này quá thấp về phẩm chất."

Tóm tắt chương trước:

Giang Phàm đến Thanh Trúc Phong, nơi Giang Thanh Việt đang bị truy đuổi. Sau khi gặp nhau, Giang Phàm quyết tâm bảo vệ tỷ tỷ và giúp nàng hồi phục thương tích bằng linh đan. Giang Thanh Việt phản ứng với quá khứ và hiện tại, trong khi Trương Thanh Kiếm hoài nghi về năng lực của nàng. Cuộc chiến với Hoàng Khiếu Thiên đang căng thẳng và Giang Thanh Việt phải vật lộn trong tình trạng nguy hiểm. Dù gặp khó khăn, Giang Phàm vẫn động viên Giang Thanh Việt tiếp tục tu hành và không từ bỏ.

Tóm tắt chương này:

Hoàng Khiếu Thiên không đủ khả năng đối phó với các mối đe dọa từ Đường Chấp Pháp, trong khi Giang Phàm và Giang Thanh Việt tìm cách bảo vệ bản thân. Trương Ngày Qua, chấp sự của Đường Chấp Pháp, hoài nghi tình hình nhưng vẫn chịu sự kiểm soát của Trương Thanh Kiếm, Thiếu Tông Chủ của Thiên Tuyệt Kiếm Tông. Khi sự việc leo thang, Giang Phàm phải chứng minh mình hành động để tự vệ, mặc cho sự bất an từ phía các thế lực trong tông phái.