Chương 33: Kinh ngạc đại trưởng lão

Linh xà kiếm đã hòa nhập vào cơ thể.

Giang Phàm cảm nhận được một sự biến đổi kỳ diệu trong Đan Điền của mình. Đan Điền của hắn dường như đã phân thành hai phần: một phần là Đan Điền nguyên thủy của hắn, phần còn lại là linh xà kiếm này. Ngay khi linh xà kiếm tiến vào thể nội của Giang Phàm, nó lập tức bắt đầu tự động thu nạp linh khí xung quanh. Là một hạ phẩm Linh khí, nó đã đạt tới độ tinh xảo của Trúc Cơ, việc thu nạp linh khí còn mạnh mẽ hơn cả Đan Điền của Giang Phàm.

Cường độ đã gần sát với Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ yếu hơn một bậc so với các tu sĩ Trúc Cơ thông thường. Quan trọng hơn, đối với Giang Phàm mà nói, hắn không phải gánh chịu bất kỳ gánh nặng nào. Điều này tương đương với việc tu vi của hắn đã tạm thời được gia tăng thêm một thực lực Trúc Cơ sơ kỳ.

Thật bất ngờ, điệu thức này khi đã bắt đầu dưỡng hộ, không chỉ có thể giữ lại trong Đan Điền mà còn có thể mang ra chiến đấu. Giang Phàm nghĩ về một bậc tiền bối sở hữu linh khí mạnh mẽ như vậy, có lẽ họ đã sử dụng một thanh trung phẩm hoặc thượng phẩm pháp bảo, nhờ đó họ có thể cảm nhận được sức mạnh gần như không giới hạn của Kim Đan hậu kỳ.

Giang Phàm giờ chỉ có hạ phẩm Linh khí, nếu là thượng phẩm hay pháp bảo, không biết sẽ mạnh đến mức nào? Hắn chỉ cười thầm khi nghĩ đến việc Giang gia sẽ không coi trọng hắn nữa. Dù sao, năng lực đạt được nhờ thiên phú kiếm đạo sẽ nhanh chóng đến, nhưng cũng chẳng thể sánh với những Kim Đan cường giả chính thống.

"Như ta bây giờ, chân khí đã đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ, thân thể cũng là Trúc Cơ sơ kỳ, thần thức còn đạt tới Trúc Cơ trung kỳ. Ai còn có thể nói ta không phải là đại tu sĩ Trúc Cơ chứ?" Giang Phàm mỉm cười với chính mình khi nghĩ về trình độ luyện khí của hắn mới chỉ là tầng chín, và có thể xem như kẻ mạnh nhất trong những người luyện khí, vẫn không thể đạt được trạng thái viên mãn.

Ngoài ra, Giang Phàm với tư cách là chủ nhân của linh xà kiếm còn rõ ràng cảm nhận được sự phát triển chậm rãi của nó trong Đan Điền. Cũng giống như việc nuôi dưỡng bảo kiếm để tăng cường phẩm giai. Tuy nhiên, với tốc độ phát triển của thanh bảo kiếm này, Giang Phàm ước tính sau khoảng bảy, tám chục năm, nó sẽ tiến giai trở thành trung phẩm Linh khí.

Điều này chủ yếu vẫn do Giang Phàm chưa đủ tu vi. Dĩ nhiên, nếu Giang Phàm có thể thu thập các loại thiên tài địa bảo, thời gian này có thể được rút ngắn. Nhưng như đã nói, tu vi không đủ thì dù có thiên tài địa bảo cũng chỉ phí thời gian và sức lực.

"Con đường tu luyện, thật nặng nề."

Nhưng hiện giờ, Giang Phàm đã có chút sức tự vệ. Hắn lặng lẽ suy ngẫm về những thay đổi của Thanh Nguyên trấn trong những ngày qua. Sự tràn vào của một lượng lớn tán tu đã khiến nơi đây dậy lên những cơn sóng gió, và nếu không có sự kiềm chế của Giang gia, Thanh Nguyên trấn lúc này có lẽ đã biến thành một nơi hỗn loạn.

May mắn thay, Giang Phàm đã sớm dự đoán tình huống này, và đã bố trí những trận pháp cấp hai quanh khu vực để có thể giữ gìn an bình cho mình. Hắn không mấy bận tâm đến những tình hình trong ngoài, chỉ cần tu luyện bình thường, khi cơn bão nổi lên, Giang Phàm sẽ trở thành một cái cây lớn che mát cho người khác.

......

Vào buổi chiều, Giang Vân Sơn đến tìm Giang Phàm. Không còn những suy nghĩ xa vời, Giang Phàm liền đi gặp ngay. Hôm nay, khu vực đại doanh đã thay đổi hoàn toàn so với hơn mười ngày trước; ngoài khu vực hạch tâm, mọi nơi đều đã mở cho tán tu. Những đan dược, pháp khí cũng được bày bán cho họ. Dĩ nhiên, giá cả sẽ không giống như khi gia tộc Giang gia mua.

Dù sao, đây cũng là cơ hội cho tán tu. Nhiều gia tộc lớn không có thói quen tiêu thụ hàng tốt, và hiện tại mặc dù không cách nào đổi lấy linh thạch, nhưng họ có thể dùng chiến công để trao đổi. Chẳng hạn, Trúc Cơ Đan chính là một trong số đó. Tất cả các gia tộc lớn đều nghiêm ngặt kiểm soát Trúc Cơ Đan, thậm chí thỉnh thoảng đấu giá cũng chỉ có một, hai viên, khiến cho giá cả của nó trong giới tán tu trở nên cao chót vót.

Có không ít con em nhà quý tộc đã kiếm lời từ việc buôn bán trái phép Trúc Cơ Đan. Tuy nhiên, ngay cả như vậy, họ vẫn không dám thả lỏng. Dù sao thì đối với những người trong các gia tộc lớn, tán tu chỉ là những người thu hoạch, họ sẽ không để lại quá nhiều Trúc Cơ Đan cho tán tu phát triển.

Giang Phàm đi qua cổng đại doanh, tiến vào khu vực hạch tâm. Khu vực này chủ yếu là người của Giang gia và không mở cửa cho người ngoài.

“Xin chào đại trưởng lão.” Lúc này, đại trưởng lão vẫn tỏ ra điềm tĩnh và trầm tĩnh, khi thấy Giang Phàm đến, ông chủ động lên tiếng: “Giang Phàm, ngươi đã đến rồi.”

Giang Vân Sơn nhẹ gật đầu, nói: “Đại trưởng lão tìm ta có chuyện gì?”

“Giang Phàm, ta nghĩ ngươi cũng đã nhận thấy vấn đề gần đây ở Thanh Nguyên trấn, nếu không có Giang gia kiềm chế, có lẽ nơi này đã trở thành một mảnh luyện ngục.” Giang Vân Sơn chậm rãi nói, ánh mắt ông rơi xuống Giang Phàm, người mà ông gần đây đặc biệt coi trọng, dĩ nhiên giờ đây ông có ý định khảo giáo hắn.

“Đúng vậy, thật sự là nhờ vào lòng nhân nghĩa của đại trưởng lão.” Giang Phàm bên ngoài khen ngợi, nhưng trong lòng hắn rõ ràng.

Trong những ngày qua, Thanh Nguyên trấn đã thành lập đội tuần tra, cũng mở cửa cho tán tu, nếu không có sự đồng ý của Giang Vân Sơn, làm sao lại có tình huống như vậy. Tuy nhiên, Giang Phàm không nói ra điều này.

“Ha ha, không phải là lòng nhân nghĩa của lão phu, mà ngươi còn trẻ tuổi nên nhìn vấn đề khá đơn giản. Thế gian này giống như một cái ao cá, gia tộc chính là những con cá lớn trong ao, trong khi tán tu chỉ là những con tôm nhỏ. Mỗi loài có một cách sống riêng.”

Khi Giang Vân Sơn xem Giang Phàm cùng dòng sông như là những hậu sinh đầy hứa hẹn của ông, ông tự nhiên rất kiên nhẫn giảng giải.

Nói xong, ông nhìn Giang Phàm, đột nhiên hỏi: “Đã hoàn toàn luyện hóa xong chưa?”

Giang Phàm thẳng thắn trả lời: “Hoàn tất rồi.”

“Vậy thì hãy để lão phu thử sức mạnh của ngươi.”

Giang Vân Sơn vận dụng chân khí, tạo ra một trường khí mạnh mẽ bảo vệ xung quanh mình. Sau một lúc, hai người đã đứng bên ngoài trướng lớn.

“Giang Phàm, hãy ra tay toàn lực để ta xem thực lực của ngươi.”

“Cái này…” Giang Phàm có chút do dự.

“Đừng chần chừ, lão phu chính là Trúc Cơ đại viên mãn, ngươi không thể đánh bại được ta chứ?”

Giang Phàm nhẹ gật đầu, không do dự nữa, điều khiển chân khí từ Đan Điền, lập tức triệu hồi linh xà kiếm. Một hình ảnh linh xà xuất hiện phía sau Giang Phàm, phun ra hào quang băng giá, thể hiện sức mạnh của Linh Xà Kiếm Điển tầng thứ sáu – linh xà đập đầu!

"Bá!" Một đạo kiếm quang phóng ra, hướng về phía Giang Vân Sơn.

“Quả nhiên là kiếm điển tầng thứ sáu linh xà dập đầu, lão phu thật không nhìn lầm ngươi.”

“Đến đây đi!”

Cùng lúc đó, Giang Vân Sơn phát ra một luồng tinh quang mạnh mẽ, chân khí bao trùm quanh người, tạo thành một lực phòng ngự mạnh mẽ. Giang Vân Sơn thậm chí cảm thấy hoảng sợ. Liệu Giang Phàm có thể đánh bại hắn không? Hắn là Trúc Cơ đại viên mãn mà đối phương chỉ là một người luyện khí.

“Giang Phàm, ta cần phải dùng sức.”

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Giang Phàm cuối cùng đã tích lũy được 100 điểm kiếm đạo thiên phú và chính thức thức tỉnh. Hắn nhận được thiên phú kiếm linh chi thể, cho phép nuôi dưỡng một thanh bảo kiếm mạnh mẽ. Dù hài lòng với thiên phú của mình, Giang Phàm vẫn không quên rằng một hành trình dài phía trước là cần thiết để nâng cao thực lực. Hắn quyết tâm tu luyện, mơ ước đạt được Kiếm Thần chi thể và vượt qua Trúc Cơ trong thời gian tới.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Giang Phàm trải qua một biến đổi kỳ diệu khi linh xà kiếm hòa nhập vào cơ thể, gia tăng sức mạnh tu luyện của hắn lên gần Trúc Cơ sơ kỳ. Đồng thời, hắn cũng nhận thức được tình hình khu vực Thanh Nguyên trấn đang căng thẳng do sự xâm nhập của các tán tu. Cuối cùng, Giang Vân Sơn, đại trưởng lão của Giang gia, mời Giang Phàm thể hiện thực lực, dẫn đến một cuộc giao đấu giữa hai người, xác nhận sức mạnh của Giang Phàm với linh xà kiếm mới nhận được.

Nhân vật xuất hiện:

Giang PhàmGiang Vân Sơn