"Ầm!"
"Ai!"
Một tiếng thét đau đớn vang lên, nắm đấm không chút do dự đập thẳng vào đầu Naruto khiến một cái bướu lớn phồng lên ngay lập tức.
"Xin lỗi nhé, tay mình trơn quá, không kìm được. Cậu không sao chứ Naruto?"
Sakura cười nói mà chẳng chút áy náy.
"...Sakura, đừng có lúc nào cũng đập đầu tớ thế chứ."
Naruto oán giận lẩm bẩm.
"Chỉ tại cậu không biết giữ mồm giữ miệng thôi."
Sakura thở dài ngồi xuống.
Ngay lúc này, tấm rèm lại bị vén lên, Sai bước vào từ bên ngoài.
"Chào buổi trưa hai vị."
Vẫn nụ cười híp mắt quen thuộc, như thể chuyện vừa qua chẳng là gì.
Sakura khẽ nhíu mày nhưng không nói gì.
"Lại là cậu à, Sai. Nhìn thấy mặt cậu là bao nhiêu tâm trạng tốt đẹp cũng tan biến hết."
Naruto thẳng thắn bộc bạch khi thấy nụ cười của Sai.
"Sao cậu không thể hòa thuận một chút nhỉ? Dù sao cũng là đồng đội mà."
Sakura khổ sở nhìn hai người lại cãi nhau.
"Tôi... không giỏi giao tiếp lắm."
Sai thản nhiên thừa nhận.
"Tớ chỉ không thích cái nụ cười giả tạo đó của cậu thôi."
Sai mỉm cười im lặng, không tranh luận thêm.
"Vậy bây giờ cậu về rồi, định làm gì tiếp?"
Tránh nhắc đến Myobokuzan để khỏi chạm vào ký ức đau buồn của Naruto, Sakura khéo léo chuyển đề tài.
"Tất nhiên là tiếp tục tu luyện. Ta đã bắt đầu nhập môn Tiên thuật, phải nhanh chóng thành thạo hơn nữa để trở nên mạnh mẽ hơn."
Nét đùa cợt trên mặt Naruto biến mất, thay vào đó là vẻ quyết tâm sắt đá.
"Vậy sao..."
Sakura cúi đầu thở dài.
"Yên tâm đi Sakura, ta nhất định sẽ đưa Sasuke và thầy Kakashi về. Nhất định!"
Naruto tưởng cô đang lo lắng cho hai người họ.
"Không... không phải thế. Thực ra nếu suy nghĩ kỹ, Sasuke và thầy Kakashi đã không thể trở về được nữa rồi. Naruto, cậu đừng quá ám ảnh chuyện này kẻo chỉ tổ làm khổ mình thôi."
Sakura gượng cười, giọng nghiêm túc khuyên bảo.
"Sakura..."
"Thôi mình đi trước đây. Nếu cần giúp gì cứ tìm mình nhé."
Nói rồi Sakura đứng dậy rời quán mì Ichiraku.
"Mình nói gì sai sao?"
Naruto ngơ ngác nhìn theo bóng Sakura vội vã rời đi.
"Mình nghĩ Sakura chỉ không muốn thấy cậu một mình gánh vác mọi chuyện thôi. Gần đây cô ấy cũng đang nỗ lực tu luyện để trở thành chỗ dựa cho người khác."
Sai nhìn theo Sakura, trong giọng nói thoáng chút ngưỡng mộ.
"Chẳng hiểu gì cả."
Naruto ngồi trầm tư cho đến khi bát mì được bưng lên mới quên ngay thắc mắc.
◎
Đêm xuống.
Nhà Haruno là biệt thự hai tầng kiểu Nhật điển hình với sân vườn nhỏ bao quanh, một tài sản đáng mơ ước giữa lòng làng Konoha đắt đỏ.
Phòng ngủ cha mẹ Sakura ở tầng một, còn cô chiếm trọn tầng hai với phòng đọc sách và một phòng nghiên cứu nhỏ cải tạo từ nhà kho.
Trong căn phòng nghiên cứu tối om, Sakura ngồi bên bàn làm việc chất đầy sách vở, cuộn giấy ghi chép về thuật chữa thương và phong ấn, cùng đủ loại dụng cụ viết lẫn giấy chakra cắt thành hình bùa chú.
Dưới ánh đèn bàn, cô mải mê nghiên cứu tài liệu y thuật, những lá bùa chữa bệnh bán thành phẩm vương vãi khắp mặt bàn.
Chuông báo thức vang lên lúc 2 giờ sáng khiến Sakura giật mình tỉnh táo.
"Đến giờ nghỉ thôi."
Cô đặt dụng cụ xuống, tắt đèn và bước trong bóng tối quen thuộc ra hành lang, ngạc nhiên khi thấy ánh đèn tầng một vẫn sáng.
Tiếng thì thầm vọng lên từ phòng khách tầng dưới.
"Nhà có khách à?"
Sakura bước xuống cầu thang.
"Con gái, xin lỗi đã làm con mất ngủ."
Ông Haruno Kizashi quay lại áy náy.
"Không sao đâu ạ."
Sakura liếc nhìn vị khách lạ mặc áo khoác đen, đeo khẩu trang kín mít.
"Vị này là...?"
"Một khách quen của tiệm thịt nướng, đến bàn công việc."
"Đêm khuya thế này mà phải đi lại, vất vả quá."
Sakura rót nước nóng rồi lên lầu, không nghi ngờ gì thêm.
◎
Thông thường, vụ mất tích không đủ để Hokage đích thân xử lý.
Nhưng chuỗi sự kiện kỳ lạ này khiến đội cảnh vệ phải báo lên Tsunade.
Ban đầu là gia đình Douda - một trung nhẫn làm giáo viên tại Học viện Ninja cùng vợ và ba con nhỏ - biến mất không dấu vết năm ngày trước.
Điều tra ban đầu cho thấy Douda là giáo viên mẫu mực, gia đình hạnh phúc bình thường.
Nhưng ngày hôm sau, chính Douda cũng biến mất.
Tiếp theo là gia đình Takizawa, rồi hai hộ khác nữa... tổng cộng hơn hai mươi người bốc hơi một cách bí ẩn.
Đặc biệt, tại hiện trường một số vụ mất tích còn phát hiện dấu vết đấu tay đôi và máu, nhưng không hề có thi thể.
Tsunade đang đau đầu với báo cáo thì Tenzou bước vào.
"Hokage-sama, lại có một vụ mất tích. Amejima thượng nhẫn, tại hiện trường còn phát hiện dấu vết đấu võ đạo và rất nhiều máu."
"Amejima thượng nhẫn?!"
Tsunade đứng phắt dậy. Một thượng nhẫn mất tích không một tiếng động là chuyện cực kỳ nghiêm trọng.
"Ta sẽ tự mình điều tra."
Bà nghiến răng nhìn chồng hồ sơ trên bàn. Nếu tình hình này tiếp diễn, nó sẽ gây hoảng loạn khắp làng.
(Hết chương)
Trong chương này, Naruto và Sakura có cuộc trò chuyện tại quán mì Ichiraku, nơi họ thảo luận về nỗ lực tu luyện và mối quan tâm cho đồng đội của mình. Trong khi Sakura cố gắng khuyến khích Naruto, một sự chuyển biến nghiêm trọng diễn ra khi Tsunade nhận được báo cáo về một chuỗi các vụ mất tích bí ẩn trong làng, bao gồm nhiều gia đình và một thượng nhẫn. Tình hình đe dọa trật tự làng khiến Tsunade quyết định trực tiếp tham gia điều tra.
Chương 615 xoay quanh tâm trạng của Sakura khi chứng kiến hậu quả của cuộc chiến tại làng Konoha. Cô lo lắng cho những ninja thương binh và cuộc sống khó khăn của họ khi phải đối mặt với việc thất nghiệp. Trong khi đó, thông tin về sự biến mất của Myobokuzan từ Sai khiến cô hoang mang. Khi gặp Naruto tại tiệm mì Ichiraku, Sakura thể hiện sự quan tâm đặc biệt dành cho cậu và bày tỏ nỗi lo cho tâm trạng của cậu sau khi biết tin dữ. Nội dung chương thể hiện sự căng thẳng trong bối cảnh chiến tranh và mối quan hệ giữa các nhân vật.