Liệt Đà Quốc, Thư viện Hoàng gia.

Toàn bộ thư viện được xây dựng bằng đá ráp và hợp kim, bên trong không gian tối tăm, chỉ có vài ô cửa sổ nhỏ làm nguồn sáng duy nhất.

Do được xây dựng từ thời cổ đại, thư viện không có hệ thống chiếu sáng điện, chỉ còn lại những giá nến loang lổ vết cháy và vài chiếc đèn dầu để cung cấp ánh sáng.

Dưới sự hướng dẫn của thủ thư, Konan bước vào thư viện. Những kệ sách ở đây trông vô cùng cổ kính, tài liệu được ghi chép không phải trên giấy hiện đại mà trên những tấm da dê cổ xưa.

"Tầng trên chủ yếu lưu trữ các bản đồ. Phần lớn đều ghi chép về Long Thú," thủ thư nhiệt tình giới thiệu.

"Long Thú?" Konan hơi nhíu mày, không hiểu đó là gì.

Thủ thư cười giải thích: "Long Thú là sinh vật cổ đại, nhưng giống loài này đã tuyệt chủng từ lâu nên ngày nay rất ít người biết đến."

Konan gật đầu, đi thẳng vào vấn đề: "Dẫn ta đến nơi cần thiết đi. Orochimaru hẳn đã thông báo với quốc vương các ngươi rồi."

"Vâng, xin mời đi theo tôi. Nơi đó lâu rồi không có ai lui tới, không ngờ vẫn có người hứng thú với tri thức cổ đại. Chỉ là giải mã những văn tự này đã khó khăn, chưa nói đến hiểu được nội dung," thủ thư vừa đi vừa cảm thán.

Họ tiến sâu vào khu vực cấm của thư viện, nơi có một cánh cửa lớn ngăn cách lối đi.

"Thứ các người cần nằm phía sau. Lần trước Orochimaru tiên sinh đến đây, đã ở lại rất lâu. Cổ tịch quả thực có ma lực gì sao?" Thủ thư lắc đầu, rút từ túi ra chiếc chìa khóa mở cửa.

Phía sau cánh cửa là cầu thang dẫn xuống hầm. Thủ thư cầm đèn dầu đi trước, Konan theo sau.

Họ xuống tới một không gian nhỏ hơn, nơi những kệ sách phủ đầy mạng nhện chất đầy cuộn da dê và tài liệu cổ. Mặt đất phủ bụi dày, nhưng vẫn lưu lại dấu chân - có lẽ của Orochimaru.

Konan nhận ra giới cầm quyền nước này hoàn toàn thờ ơ với tri thức cổ đại. Trong khi họ loay hoay tìm cách sinh tồn, thì những thứ bị bỏ quên này lại là báu vật với Orochimaru.

"Đây là nơi Orochimaru tiên sinh cần đến. Cứ lấy hết đi, để ở đây cũng vô dụng, toàn là sách cổ không ai đọc nổi," thủ thư nói.

"Xin đa tạ."

Sau khi thủ thư rời đi, Konan lấy từ túi nhẫn ra một cuộn giấy đặc biệt dùng để bảo quản - loại này cực kỳ đắt đỏ, thường dùng trong chiến tranh để vận chuyển tài liệu.

Cô thu thập nhanh chóng. Khi lấy một cuốn sách, bất ngờ một tập bản đồ rơi xuống, bụi bay mù mịt.

Konan nhặt lên, phủi bụi trên bìa màu xanh đậm thô ráp như có pha bột đá. Trên bìa khắc bốn chữ vàng. Dù không hiểu ngôn ngữ cổ, nhưng Konan vẫn mở ra xem.

Trang đầu vẽ mấy con báo đang chơi đùa trên bãi cát. Trang tiếp theo là hình con mèo ngồi trước đèn dầu. Konan nhíu mày - chỉ là tranh động vật bình thường?

"Đó là Thiên Thể Đồ Phổ."

Giọng khàn khàn của Orochimaru vang lên sau lưng. Konan quay lại: "Xong việc rồi à?"

"Ừ, thuộc hạ đang vận chuyển đồ về Âm Ẩn Thôn." Orochimaru gật đầu, chỉ vào cuốn sách: "Đây là cấm thư."

Konan lật tiếp: trang 3 vẽ rùa leo núi, trang 4 là khỉ vẽ tranh trên đất. Cô chợt nhận ra: "Đây là... Vĩ Thú?!"

Một Vĩ - báo, Nhị Vĩ - mèo, Tam Vĩ - rùa, Tứ Vĩ - khỉ... Mỗi trang tương ứng một Vĩ Thú. Đến trang 10 là hình khổng lồ từ lòng đất hiện lên - Thập Vĩ, trông dữ tợn hơn cả Ngoại Đạo Ma Tượng.

Hai trang cuối vẽ nhà thiên văn Thel và Lục Đạo Tiên Nhân. Orochimaru giải thích: "Thel là bạn của Lục Đạo khi ngài du hành tới đây. Nghe nói Tiên Nhân từng mắc bệnh kỳ lạ, được Thel chữa khỏi."

"Tiên Nhân cũng bệnh?" Konan ngạc nhiên.

"Tiên Nhân cũng chỉ là người thường, chết được thì bệnh có gì lạ?" Orochimaru cười.

Ông rút ra bộ bài 60 lá với 12 loại hoa văn giống trong sách: "Đây là trò 'Sắp Sao' của Liệt Đà, mỗi loại tượng trưng một tháng và chòm sao. Truyền thuyết nói ai giải mã được sách này sẽ tìm được bảo vật Lục Đạo để lại - thứ chữa khỏi bệnh cho ngài."

Konan hỏi: "Ngươi đã giải mã xong?"

"Gần đây ta mới phá được. Bảo vật bị Lục Đạo chia đôi, ta chỉ lấy được một nửa. Nửa kia... dù biết ở đâu nhưng không thể lấy." Orochimaru lắc đầu.

"Bảo vật là gì?"

"Một thiên thạch chứa vật chất kỳ lạ gọi 'Cực Hạt Căn Bản'. Lục Đạo chia làm hai, cất trong hai bình. Một cái ở đây. Thu xong sách, ta sẽ lấy nó."

Konan gật đầu. Dù không hiểu "Cực Hạt" là gì, nhưng thứ Lục Đạo coi trọng hẳn không tầm thường. Biết đâu có thể giúp được Nagato.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Konan tiến vào thư viện hoàng gia của Liệt Đà Quốc cùng thủ thư để tìm hiểu về tri thức cổ đại. Họ khám phá nơi lưu trữ những cuộn tài liệu phủ bụi và dấu chân của Orochimaru. Konan phát hiện ra cuốn sách đặc biệt mang tên 'Thiên Thể Đồ Phổ', liên quan đến các Vĩ Thú và những bí mật cổ xưa. Orochimaru tiết lộ về một bảo vật trị giá, được làm từ 'Cực Hạt Căn Bản', mà Lục Đạo Tiên Nhân một thời đặc biệt coi trọng, hứa hẹn mang lại khả năng chữa trị cho Nagato.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương 387, Obito và Rin đang chuẩn bị trở về Quỷ Quốc sau chuyến hành trình. Rin cảm thấy thất vọng về Liệt Đà Quốc khi phát hiện ra nó không đẹp như mong đợi. Obito bất ngờ tiết lộ đã nhìn thấy Orochimaru tại đây, khiến Rin lo lắng về ý định của hắn. Dù không muốn đối đầu, nhưng họ nhận ra cần tìm hiểu mục đích của Orochimaru. Đồng thời, Orochimaru đang bí mật thu thập các tảng đá kỳ lạ với mục tiêu riêng, điều này khiến Obito cảm thấy nghi ngờ và quyết định thu thập thông tin cho Rin.

Nhân vật xuất hiện:

KonanOrochimaruthủ thư