Ti Lễ giám Chưởng Ấn thái giám Hoàng Hồng cùng Hổ Bí quân thống soái Phạm Thiên Phát và Mạnh Khứ Tật khẩn trương trở về báo cáo tình hình. Trần Tam Thạch, người mặc Phi Hồng quan bào, không mang vũ khí, đứng bên cạnh Hoàng Đế với sắc mặt tái nhợt, khóe miệng rỉ máu.
Mọi người trong phòng xôn xao. Mạnh Khứ Tật, người vừa trở về sau khi tiêu diệt Vĩnh Nhạc phủ, bày tỏ lo ngại về việc các kẻ thù lại bất ngờ xuất hiện trên Tử Vi sơn mà hắn không thể truy bắt được. "Bọn họ có thể thoát khỏi tầm mắt của chúng ta như vậy, nhất định có nội ứng!" Mọi người buộc tội lẫn nhau, gây ra sự hỗn loạn.
Phạm Thiên Phát vội vàng bảo vệ bản thân mình, khẳng định rằng hắn vẫn đang chiến đấu với quân địch ở nơi khác và không có cơ hội tiếp xúc với Lý Cung. Tuy nhiên, sự khó chịu và phẫn nộ trong không khí luôn tăng dần. Các nghi ngờ bắt đầu chỉ vào nội bộ của quân đội, cho rằng có những kẻ trong Hổ Bí quân hoặc Huyền Giáp quân đã thông đồng với kẻ thù.
Mọi người nhanh chóng lục tục vào Dưỡng Tâm điện với tâm trạng nặng nề. Huyền Giáp quân và Hổ Bí quân chịu trách nhiệm bảo vệ Hoàng Đế, và chắc chắn sẽ không để bất kỳ kẻ ám sát nào có thể vào trong. Nhưng tình hình vẫn đầy căng thẳng. Cảnh tượng hoang mang đang hiện hữu, lòng trung thành và sự an toàn của Hoàng Đế bị đặt dưới nghi vấn.
Trần Tam Thạch báo cáo rằng Lý Cung đã biến mất sau khi xảy ra cuộc tấn công, khiến tất cả mọi người càng lo lắng hơn. Thái y cố gắng làm dịu tâm trạng cho Hoàng Đế, trong khi Mạnh Khứ Tật quỳ xuống, nài nỉ Hoàng Đế bớt giận.
Mọi người hỏi nhau về tình huống, và một số còn đặt câu hỏi về khả năng của thái tử trong việc kiểm soát tình thế. Cuối cùng, Hoàng Đế ra lệnh để cuộc họp được tổ chức trong Dưỡng Tâm điện, nhưng tất cả vẫn còn trong tình trạng hoang mang và hoảng loạn.
Khi mà sự hỗn loạn dần lắng xuống, lòng trung thành của từng người một đang bị đặt nghi vấn. Họ bắt đầu cảm nhận sức nặng của mối nguy hiểm rình rập, và mọi người đều biết rằng khả năng quản lý tình hình hiện tại chưa bao giờ dễ dàng. Hoàng Đế đứng giữa đám đông, mắt nhắm lại, không nói một lời nhưng vẫn cảm nhận được sự căng thẳng bao trùm căn phòng.
Chỉ một câu hỏi xuất hiện trong đầu mọi người: Ai là kẻ đã thông đồng với kẻ thù? Ai sẽ phải chịu trách nhiệm cho sự an nguy của Hoàng Đế? Cả triều đình sẽ bị ảnh hưởng nặng nề từ sự kiện này, và những bước tiến tiếp theo càng khiến cho mọi người lo lắng hơn bao giờ hết.
Trong bối cảnh lo lắng và hỗn loạn, các quan chức triều đình đau đầu trước việc kẻ thù bất ngờ xuất hiện và gây rối. Phạm Thiên Phát và Mạnh Khứ Tật bày tỏ lo ngại về nội bộ kẻ thù có thể đang thông đồng với quân đội. Trần Tam Thạch báo cáo về sự biến mất của Lý Cung tạo thêm sự hoang mang. Dưỡng Tâm điện sẵn sàng cho cuộc họp nhưng không khí căng thẳng bao trùm. Mọi người bắt đầu nghi ngờ nhau về lòng trung thành và trách nhiệm đối với sự an nguy của Hoàng Đế.
Trong bối cảnh căng thẳng, Trần Tam Thạch cùng các nhân vật trong triều đối mặt với âm mưu ám sát Long Khánh Đế. Mọi người đều cần phải đoàn kết và cảnh giác trước sự xuất hiện của những thích khách tinh nhuệ. Sự dũng cảm và trí tuệ của Trần Tam Thạch được thể hiện rõ khi anh cố gắng bảo vệ bệ hạ, đồng thời khả năng của những nhân vật khác cũng được bộc lộ. Cuộc chiến không chỉ thể hiện sự xung đột, mà còn phản ánh rõ bản chất của quyền lực và lòng trung thành trong triều đình.