Chương 172: Tử Vi phong khởi, Hoàng gia chi thương (2)
Hắn ôm đồ vật, cười đùa trở về phòng.
"Ngươi nói, nếu Thái tử tạo phản, có mấy phần thắng?" Trần Tam Thạch hỏi.
"Khó nói." Hai người đều không bàn thêm về điều này vì nó có thể ảnh hưởng đến an toàn của họ.
Uông Trực không tiếp tục chủ đề đó, mà chuyển sang món ăn: "Đến, Tam Thạch, quả tim này ngươi ăn, sau hai ngày sẽ có thể đột phá, còn lại ta không khách khí."
"Dù có bị thương nhẹ, nếu không xử lý kịp, cũng sẽ trở nên nghiêm trọng." Phòng Thanh Vân đáp, "Cần phải giúp đúng lúc, nhưng không phải lúc nào cũng hữu ích."
"Ta sẽ luyện tập thêm, còn ngươi xem thư, tìm hiểu tình hình vùng thảo nguyên. Sau khi trở về Lương Châu, ta sẽ bắt đầu chuẩn bị cho cuộc chinh phạt Man tộc." Hắn đã sẵn sàng cho nhiệm vụ phía trước.
"Lữ Tịch" đặt chén rượu xuống, nói: "Công Tôn Trùng có chuyện gì khó giải quyết cũng không liên quan đến chúng ta."
Tình hình cuộc chiến với Man tộc đang ngày càng căng thẳng. Trần Tam Thạch cảm thấy thể lực của mình đã giảm sút và phải tập trung vào việc khống chế khí lực còn lại.
Sau khi đã uống ba lần rượu, cuộc trò chuyện tại Tử Vi sơn đã đưa ra nhiều vấn đề khó khăn. Uông Trực cảm thấy căng thẳng trước tình hình hiện tại, lo lắng rằng mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn.
"Chúng ta cần một kế hoạch để ứng phó với tình thế," Lữ Tịch nói, "Có thể giúp đỡ Lương Châu thay vì chỉ chiến đấu ở kinh thành."
Khi Trần Tam Thạch cố gắng làm cho kinh mạch của mình thông suốt, hắn cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể gia tăng, có khả năng sẽ giúp hắn trong các cuộc chiến sắp tới.
Mỗi bước tiến đều quan trọng. Trần Tam Thạch biết rằng khi đã hoàn thành việc thông kinh, hắn có thể khởi đầu giai đoạn mới cho bản thân, với sức mạnh còn lớn hơn.
Uông Trực nhắc nhở, "Hãy cẩn thận, không nên tham gia quá nhiều vào âm mưu chính trị mà không cần thiết."
"Ta đã chuẩn bị rất nhiều năm rồi," Trần Tam Thạch trả lời, "Chỉ cần kiên trì một chút, ta tin mình có thể. Hãy để mọi chuyện diễn ra."
Lữ Tịch đứng lên, chuẩn bị rời đi: "Ta sẽ luôn ở đây để hỗ trợ các ngươi. Các ngươi có thể an tâm làm việc, ta sẽ giải quyết những vấn đề còn lại."
"Sẽ có lúc, người thắng sẽ giúp kẻ thua. Hãy nhớ rằng." Trần Tam Thạch cảm thấy tin tưởng vào tương lai.
Hắn tựa như vừa tìm ra được một con đường, nơi mà kình lực chảy tự do trong kinh mạch của mình, không còn bất kỳ trở ngại nào nữa.
Trong bối cảnh căng thẳng giữa cuộc chiến với Man tộc, Trần Tam Thạch cùng các đồng minh bàn về an toàn và những kế hoạch chinh phạt sắp tới. Mặc dù phải đối mặt với khắc nghiệt, họ vẫn quyết tâm rèn luyện và chuẩn bị cho nhiệm vụ. Sự cảnh giác trước các âm mưu chính trị là cần thiết, nhưng Trần Tam Thạch tin vào khả năng vượt qua khó khăn, cảm nhận sức mạnh ngày càng gia tăng trong cơ thể, hứa hẹn một tương lai tươi sáng hơn.
Trong bối cảnh hình thành thế lực mới, cuộc họp giữa các nhân vật chủ chốt diễn ra nhằm bàn kế hoạch đối phó với nguy cơ từ các thế lực khác. Mọi người chuẩn bị cho cả một cuộc chiến với sự tham gia của Sư huynh Đại sư huynh cùng những nhân vật quan trọng khác. Các nhân vật thảo luận về việc phân bổ lực lượng, vai trò của từng người trong cuộc chiến sắp tới và cách thức đối phó với những kẻ thù tiềm ẩn đang rình rập. Thời gian gấp rút, quyết tâm đã được khẳng định trong sự lo lắng nhưng cũng đầy hy vọng.