Chương 199: Phong Lang Cư Tư (4)
Trần Tam Thạch đứng ở đỉnh Lang Cư Tư Sơn, quan sát khung cảnh xung quanh. Hắn tự nhận mình có thể vượt qua vạn dặm để phá hủy trận nhãn, từ đó xuyên qua Đại Thiên thế giới, tìm kiếm nơi ẩn nấp của đối phương, nhưng đến lúc đó ai mới là người có kiến thức sâu rộng thì còn phải xem.
Mộ Dung đại hãn vội vàng ngắt lời: "Trần tướng quân nói đến tế thiên, vậy thì hãy tế thiên, vì chúng ta, Thiên Tộc, thuộc về Đại Thịnh, nên Lang Cư Tư Sơn cũng là đất của Đại Thịnh. Tướng quân định làm gì thì cũng không cần phải hỏi ý kiến chúng ta."
Trên đỉnh núi, Trần Tam Thạch ngập tràn chiến ý, khí thế mạnh mẽ như sóng biển cuồn cuộn. Hắn nắm chặt trường thương trong tay, và rồi một đầu Chân Long từ thanh thương bay ra, gầm vang, cùng với khí mạch cuộn trào, như một đạo hồng quang xuyên qua phong ấn vào thế giới bên ngoài.
Cuối cùng, Trần Tam Thạch lao một nhát thương về phía trước, gây ra một tổn thất to lớn. Chẳng mấy chốc, họ bị truy đuổi.
"Sau năm ngày," hắn thông báo.
Gió tuyết dần lắng xuống tại Phong Lang Cư Tư, nơi Thiền tại Man đô.
Trần Tam Thạch dẫn theo tám ngàn tướng sĩ Hồng Trạch doanh trên tế đàn ở đỉnh núi. "Ngươi dám xúc phạm ta?!" Một tên Võ Thánh đã không còn đứng vững. "Đem các ngươi biến thành thức ăn của ta, Cổ Ma tộc!"
Thác Bạt Hoành Tín run rẩy đáp: "Điều này có lẽ không phù hợp."
Người mặc áo bào trắng là đại tế ti của Vu Thần giáo. Gió tuyết lắng lại. "Ngươi liên tục gọi ta là sâu kiến, vậy mà giờ lại nhụt trí với loài kiến này sao?"
Chỉ còn lại chưa tới tám ngàn người. Họ có thể làm gì ngoài việc chấp nhận đứng bên ngoài?
Sau trận chiến này, Mạc Nam sẽ không còn Vương đình! Hơn bảy vạn quân Man tộc sẽ không thể nào chống đỡ nổi.
Ngày hôm đó, giữa những cơn gió lạnh và bão tuyết, bọn họ đứng tại đỉnh núi, bắt đầu lễ tế thiên mà sẽ khắc sâu trong lòng người Man tộc.
"Ngươi đến từ đâu, hay từ châu nào, nếu còn dám xâm phạm Đông Thắng Thần Châu, ta nhất định khiến ngươi phải trả giá muôn lần!"
Trần Tam Thạch ngồi trên ghế, nhìn bốn vị đại hãn quỳ dưới chân: "Vậy các ngươi hãy cho ta biết, nơi nào không hợp lý?"
"Hãy giết sạch từng người một trong Đông Thắng Thần Châu!" Mọi thứ sẽ hoàn toàn khác biệt!
Toàn quân sẽ được chỉnh đốn trong năm ngày.
"Hành động này, chẳng khác nào châm ngòi cho sự diệt vong của Cổ Ma tộc ta vạn năm kế hoạch!"
Trần Tam Thạch biết rằng Đông Thắng Thần Châu đã bị phong ấn, các đại hãn của Man tộc đến từ mỗi bộ lạc đều run sợ quỳ xuống đất.
Chém gió vừng tuyết như cát bụi, quân đội Man tộc đã mất hết kiểm soát. Cuối cùng, Trần Tam Thạch hạ lệnh: "Tại Lang Cư Tư Sơn, đốt hương tế thiên!"
Triệu Khang, một trong số họ, nói: "Từ Mã Não hà đến nay, đã có hơn bảy ngàn người hy sinh... Tổng thương vong đã lên tới hơn hai ngàn..."
Lần chiến đấu này, địch nhân đã bị tiêu diệt vượt qua mười vạn, và mặc dù thiệt hại của họ là tám ngàn, điều này cũng đã là điều chưa bao giờ có trước đó.
Trong những điều đó, có rất nhiều người đã quỳ gối chịu sự tàn bạo. Trần Tam Thạch không quan tâm đến danh sách thương vong, mà chỉ bình thản hỏi: "Thiệt hại thế nào?"
"Trần tướng quân!" Người ta đã xác nhận sự tàn phá to lớn từ Vu Thần giáo.
Chẳng bao lâu sau, lại có tiếng gầm rú. "Trần Tam Thạch, ngươi còn không hiểu rằng phong ấn đang yếu dần và sớm sẽ sụp đổ! Trông ngươi, như một con cẩu trốn trong cống rãnh không dám ra ngoài, chỉ biết rít lên."
Mọi thứ trở nên im lặng, ngay cả những cơn gió lạnh cũng lắng xuống. Trần Tam Thạch xuất hiện giữa mạnh mẽ, không ai có thể dừng hắn lại.
Từng bộ lạc Man tộc đã lùi bước, ký các khế ước mới đề ra và cam kết không xâm phạm đất Đại Thịnh một lần nào nữa.
Cuối cùng, chiều sâu của địa ngục đang dần hé mở, âm thanh phẫn nộ vang vọng khắp nơi.
Lang Cư Tư Sơn càng trở nên huy hoàng hơn sau năm ngày trôi qua.
Trần Tam Thạch đứng trên đỉnh Lang Cư Tư Sơn, chuẩn bị tế thiên với tám ngàn tướng sĩ Hồng Trạch doanh. Cuộc chiến với Cổ Ma tộc diễn ra dữ dội, khi Trần Tam Thạch quyết tâm tiêu diệt kẻ thù và khôi phục thế lực cho Thiên Tộc. Mặc cho sự khó khăn và nhiều thương vong, ông không nao núng và chỉ huy quân đội cùng nhau đối mặt. Cuối cùng, họ cam kết không xâm phạm đất Đại Thịnh, tuy nhiên âm thanh của cuộc chiến vẫn vang vọng trong không gian, báo hiệu những thử thách phía trước.
Cuộc chiến giữa Man tộc và các tu sĩ dẫn đến sự thất bại của Huyết Tế đại trận, khi Trần Tam Thạch xuất hiện với sức mạnh mạnh mẽ khiến tình hình đảo ngược. Các tướng sĩ lo lắng khi nhận ra rằng sự tồn tại của trận pháp đã bị hủy hoại. Tình thế nguy hiểm đe dọa Lương Châu, nhưng với sự xuất hiện của Trần tướng quân, hy vọng sống lại khi Huyết Tế không thể tái khởi động. Quân đội Man tộc bắt đầu hoang mang trước thất bại cận kề.