Chương 249: Một thương phá giáp 2600 (1)
Trên tường Côn Dương thành, Ngụy Huyền và Tống Quế Chi đã chờ sẵn rất lâu, dẫn đầu quân Bắc Lương tiếp tục triển khai trận chiến tàn khốc. Tinh thần quân đội Bắc Lương tăng cao, nhưng để thi triển trận pháp phức tạp yêu cầu một cách chính xác, không thể đơn thuần chỉ có số lượng lớn.
Dưới sự chỉ huy của Đan Lương Thành, quân đội đã tổ chức một cách có hệ thống, các vị trí đã được phòng ngừa cẩn thận, giúp cho trận pháp được ổn định, tạo thế chủ động cho quân đội. Bên cạnh đó, sự hỗn loạn trong đội ngũ đã khiến một phần tướng sĩ hoang mang, không biết chính xác phải làm gì, là tiến hay lùi.
Khi tiếng trống trận vang lên, quân địch lại thêm một lần nữa tấn công. Các loại phép thuật được sử dụng, tạo thành nhiều tầng lớp bảo vệ và thanh gạt đối phương. Chỉ trong thoáng chốc, một cánh cửa từ Thiên Trụ mở ra và rơi vào tình thế giao tranh căng thẳng.
Thôi Tử Thần từ trên tường thành hiện ra, đề nghị với Hoàng lão tiền bối nên rút lui hay không. Ông cảm nhận được sự căng thẳng và hỗn loạn từ cuộc chiến này đi kèm với rất nhiều quyết định mạo hiểm.
Trong khi đó, Bắc Lương quân như thể hòa vào chiến trường, tiếp tục tấn công. Những tiếng hét vang lên, sự hỗn loạn lan rộng khiến cho quân triều đình không còn động lực để chống lại, tình hình càng trở nên tồi tệ hơn khi có nhiều tướng sĩ đã đào tẩu.
Thời điểm đó, một con thần thú từ trên trời hạ xuống, mang theo một làn sóng lửa thiêu đốt mọi thứ quanh nó. Các viên tướng và quân lính triều đình chứng kiến tình hình không thể không hoảng sợ, giảm bớt sức chiến đấu.
Khi Trần Tam Thạch, người dẫn đầu Bắc Lương quân, tới gần, ông nhanh chóng tấn công vào các điểm yếu của quân địch. Lãnh đạo của triều đình chỉ huy những người còn lại cố gắng bảo vệ thành, ra lệnh cho quân đội chuẩn bị rút lui.
Chứng kiến việc Thôi Tử Thần cùng các tu sĩ khác đang điều động trận pháp hợp lực, Đông Bắc thành Côn Dương càng thêm nhiều thách thức hơn khi quân địch hành động nhanh chóng, tấn công đều đặn và chuẩn xác. Vấn đề không còn chỉ là hệ thống phòng thủ mà còn là lòng kiên nhẫn và quyết tâm của từng người lính.
Trong khoảnh khắc, một thế trận ác liệt bắt đầu hình thành. Quân Bắc Lương tấn công như vũ bão, những trận pháp và phép thuật được kích hoạt ngay lập tức, tạo nên một cục diện chật chội và khó khăn cho quân triều đình.
Cùng lúc đó, mọi người đều cảm nhận được sự hoang mang và áp lực. Hướng đi nào cho tương lai? Họ cần một kế hoạch rõ ràng, nhưng sức mạnh của đối phương ngày càng áp đảo. Tình hình đã trở nên quá phức tạp, khiến họ khó lòng ứng phó. Mỗi tướng sĩ cảm thấy bất an khi nhìn vào cục diện chiến trường.
Đan Lương Thành mạnh mẽ chỉ huy quân đội trong khi quan sát từng động thái của kẻ thù, quyết định rằng việc hàng triệu suy nghĩ khác biệt sẽ dẫn đến hỗn loạn, nhất định không thể giữ vững tinh thần chiến đấu nếu không tìm được ánh sáng trong bóng tối này.
Trận chiến tàn khốc tại thành Côn Dương diễn ra với sự chỉ huy có hệ thống của quân Bắc Lương dưới Đan Lương Thành. Mặc dù tinh thần quân đội cao, sự hỗn loạn và hoang mang lan tỏa khiến quân triều đình không còn sức chống cự. Sự xuất hiện của thần thú càng làm tăng thêm áp lực cho quân địch. Khi Trần Tam Thạch tấn công vào điểm yếu của họ, tình thế ngày càng nghiêm trọng, dẫn đến việc hàng triệu suy nghĩ khác biệt có thể gây ra hỗn loạn trong đội ngũ. Đan Lương Thành phải tìm cách giữ vững tinh thần và chiến đấu trước áp lực ngày một lớn từ đối phương.
Tào Giai, một nhân vật quan trọng của triều đình, liên tục phá án và được yêu mến. Sau nhiều biện pháp chính trị, ông quyết tâm xây dựng một Đại Thịnh hùng mạnh. Trước sự đe dọa từ Trần Tam Thạch, Tào Giai không ngừng nỗ lực tích lũy sức mạnh. Long Khánh Hoàng Đế lo lắng trước tình hình quân sự căng thẳng khi các thế lực bắt đầu chuẩn bị cho chiến tranh. Tất cả đều trong trạng thái báo động, sẵn sàng đối mặt với những thách thức lớn đang đến gần.
Ngụy HuyềnTống Quế ChiĐan Lương ThànhThôi Tử ThầnTrần Tam Thạch