Chương 375: Thông bảo chi dụng

Trần Tam Thạch đang tìm kiếm võ đạo Kim Thân cảnh linh vật Phục Hi Hắc Sa nhưng không tìm thấy bất kỳ tung tích nào. Những bảo vật mà hắn để lại đều bị chướng khí ăn mòn, mất đi linh tính, chỉ còn lại là những mảnh sắt vụn không giá trị.

Có một số đệ tử của Thanh Hư tông cũng đưa ra yêu cầu tương tự. Hắn cảm thấy việc này không còn hứng thú nên đề nghị mọi người tiếp tục tiến về phía trước để tìm kiếm Cửu Hoàn trưởng lão.

Trần Tam Thạch thu hồi lò luyện đan và giao một viên Địch Chướng Đan cho sư tỷ của mình, sau đó quyết định xuyên qua Thiên Chướng lâm. Chuyến đi này của hắn có hai mục đích. Trong hai ngày qua, hầu hết các đệ tử của Thanh Hư tông không rời khỏi khu vực xung quanh lò luyện đan mà vẫn ở lại đó.

Tô Dương, một trong số những đệ tử, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tìm ra các linh dược và nói rằng nếu không có sự trợ giúp của Lư phong chủ, họ sẽ khó có thể ra khỏi khu rừng độc chướng này. Cả nhóm cùng nhau cảm tạ Lư phong chủ vì sự dẫn đường của ông.

Chúng đi sâu vào Thiên Chướng lâm, nơi chướng khí ngày càng dày đặc đến mức không thấy được năm ngón tay. Trần Tam Thạch biết các đồng môn đi theo hắn chỉ vì muốn dựa vào cảnh giới Kim Đan của hắn. Hắn ra lệnh cho họ không cần phải bám sát mình, đồng thời dẫn dắt họ vào khu vực nguy hiểm này.

Hơn hai mươi dặm tiếp theo, trải qua những cảnh vật và chướng khí, họ tìm thấy một chiến trường cổ xưa. Mặc dù tìm được không nhiều vật liệu, nhưng họ vẫn quyết định thu nhặt bất cứ thứ gì có thể sử dụng, mặc dù mọi thứ có vẻ đã bị hư hại nghiêm trọng.

Sau một thời gian, Trần Tam Thạch quyết định luyện chế thêm một lò Địch Chướng Đan để giúp đỡ những người đi cùng. Sau khi hoàn tất, hắn lại tiến vào khu rừng độc chướng, nơi từng xảy ra một trận chiến khổng lồ. Khắp nơi là những cấu trúc đổ nát và pháp bảo tiêu tan.

Trong mười ngày tiếp theo, nhóm của Trần Tam Thạch không tìm thấy lối ra, cảm tưởng như đã lạc vào một mê cung. Mặc dù đã tiêu thụ đan dược, hắn vẫn cảm thấy mệt mỏi và không thể tìm được bất cứ dấu hiệu nào của sự thoát khỏi...

Công việc này đòi hỏi sự kiên nhẫn và khéo léo, trong khi họ vẫn phải tránh né nguy hiểm từ chướng khí xung quanh. Họ tiếp tục nhìn quanh, đôi khi phát hiện những thi thể và tàn tích pháp bảo, nhưng không thấy cầu cứu nào từ những đồng môn khác, tựa như mọi người đều đã từ bỏ hy vọng.

Tóm tắt chương này:

Trần Tam Thạch tìm kiếm linh vật nhưng không thấy tung tích nào, chỉ còn lại mảnh sắt vụn. Mặc dù có sự hỗ trợ của Lư phong chủ, nhóm đệ tử Thanh Hư tông vẫn gặp khó khăn trong việc tìm ra lối thoát khỏi Thiên Chướng lâm. Họ đối mặt với chướng khí dày đặc và những nguy hiểm khác trong rừng, quyết định thu thập bất cứ gì có thể sử dụng từ một chiến trường cổ xưa. Sau nhiều ngày không tìm thấy lối ra, tinh thần nhóm dần giảm sút khi phải đối mặt với sự tuyệt vọng.

Tóm tắt chương trước:

Trong rừng cây, Trần Tam Thạch và cô gái mù lòa cẩn trọng đối phó với chướng khí và thu thập linh thực. Sau khi luyện chế thành công Ngũ Khí Địch Chướng Đan, sự quan tâm từ các tu sĩ khác tăng cao. Họ bàn tán về bí ẩn liên quan đến Thiềm Thừ, một nhân vật quan trọng trong quá trình giao dịch. Trần Tam Thạch quyết định mạo hiểm vào độc chướng để khai thác linh thảo và luyện đan, trong khi đối mặt với những nguy hiểm tiềm tàng từ chướng khí. Áp lực và thách thức đang ở phía trước, liệu họ có thành công trong việc luyện chế và nghiên cứu những bí mật của đan dược?