Chương 402: Kết Đan Trung Kỳ
Trần Tam Thạch chuẩn bị bế quan trong năm năm, với hy vọng có thể bước vào giai đoạn Kết Đan trung kỳ. Hắn còn một ít Bổ Thiên Thạch linh dịch còn lại, mong rằng sẽ luyện hóa hết để gia tăng thực lực.
Bên trong cơ thể hắn, bỗng nhiên phát ra những ngọn lửa nóng rực, chúng quấn quanh người biến thành một bộ giáp bảo vệ. Trần Tam Thạch bay ra khỏi đại điện, nhìn lên thấy Thiên Dung thành tạo thành một tòa Vô Danh sơn, những đám mây đen cuồn cuộn và lôi đình xuất hiện trên không trung.
Chỉ trong vài chục ngày tu luyện, hắn đã đạt được bước đột phá quan trọng. Dựa theo phương vị âm dương, hắn sắp xếp lại các năng lượng bên trong và xác định vị trí cho từng điểm huyệt, nhờ đó mà càng hiểu rõ về âm dương hòa hợp.
Trần Tam Thạch mở mắt, nguồn pháp lực mạnh mẽ từ cơ thể khuếch tán ra xung quanh, những nến trong đại điện bắt đầu rơi xuống. Nhìn vào khu vực xung quanh, hắn cảm nhận được hình ảnh Chu Thiên tinh tú đang hiện lên.
Khi trở về từ Thiên Thủy Châu, Trần Tam Thạch đã chuẩn bị mọi thứ cho linh sủng, chi tiêu một lượng lớn tài nguyên để giúp chúng tìm kiếm những vật phẩm hỗ trợ cho việc độ kiếp, chẳng hạn như Độ Kiếp đan. Khi sử dụng được nửa bình linh dịch, hắn đoán rằng có thể trực tiếp nâng cao cảnh giới của mình lên Kết Đan trung kỳ.
Một thời gian ngắn trôi qua, Trần Tam Thạch cảm nhận được sự thay đổi trong sự tu luyện của mình. Sau khi đột phá, hắn buông cây thương xuống và từ từ thở ra một hơi nặng nề. Trong tay hắn là Thanh Nguyên kiếm, các loại linh thạch, đan dược quý giá, cùng với bộ trận pháp mang tên « Thiên Địa Kỳ Môn » để hỗ trợ.
Với sự trợ giúp của Bổ Thiên Thạch linh dịch, hắn tiếp tục tu luyện Long Kinh một cách chăm chỉ, không muốn lãng phí bất kỳ phút giây nào. Đối với những tu sĩ Kết Đan, bế quan vài năm là điều bình thường, có người thậm chí cần hàng chục năm hoặc cả trăm năm để đột phá.
Một cơn lốc lôi đình xuất hiện, báo hiệu một đợt độ kiếp. Hắn thực hiện các động tác võ đạo với thanh Long Đảm Lượng Ngân Thương, trong khi cảm nhận được nhịp độ của khí huyết tràn đầy. Linh khí từ khắp nơi ào ạt tràn vào cơ thể, giúp cho Kim Đan trong hắn như một con hung thú đang đói khát, liên tục hấp thụ linh khí để phát triển.
Hắn tập trung lại để nâng cao kỹ năng cũng như thực lực của mình. Trần Tam Thạch cảm nhận được tầm quan trọng của việc bế quan trong giai đoạn này, mặc dù có nhiều vấn đề khác đang diễn ra bên ngoài, nhưng điều chính yếu vẫn là tăng cường thực lực của bản thân.
Hắn nhận ra rằng bây giờ là thời điểm tốt để bế quan. Đột phá lên Kim Đan trung kỳ trong thời gian sớm nhất có thể là điều cần thiết. Những kiến thức và kỹ năng trong tu luyện sẽ giúp hắn phát huy tối đa tiềm năng của bản thân.
Khi tu luyện, hắn cũng bắt đầu nghiên cứu về các trận pháp. Mỗi ngày, Trần Tam Thạch dành thời gian để theo dõi tình hình bên ngoài, đồng thời không quên cải thiện bản thân thông qua luyện tập.
Tiếng sấm vang lớn bên ngoài chứng tỏ sự xuất hiện của một trận lôi đình. Hắn tự nhủ rằng nếu có thể tu luyện đến giai đoạn cao hơn, sẽ có thể vận dụng trận pháp mọi lúc mọi nơi như Tào Tiếp.
Một nữ tu đến bẩm báo rằng Thiên Tầm và các tiền bối đang chuẩn bị cho độ kiếp. Trần Tam Thạch quyết định thiết lập trận pháp để tăng cường linh khí bên trong Vô Cương điện, và bắt đầu luyện tập Long Kinh, chính thức bước vào giai đoạn bế quan.
Tại thời điểm này, ngoài việc tu luyện, hắn không còn lựa chọn nào khác. Mọi thứ còn lại đều cần chờ thời cơ. Thời gian quý giá sẽ trôi qua rất nhanh, và điều quan trọng là không được lãng phí.
Trần Tam Thạch chuẩn bị bế quan trong năm năm để đạt Kết Đan trung kỳ. Nhờ vào Bổ Thiên Thạch linh dịch, hắn trải qua một bước đột phá quan trọng trong tu luyện. Bên ngoài, Thiên Tầm và các tiền bối chuẩn bị cho độ kiếp. Hắn thiết lập trận pháp để tăng cường linh khí và không ngừng luyện tập, quyết tâm không lãng phí thời gian để cải thiện thực lực bản thân và phát triển kỹ năng tu luyện.
Trần Tam Thạch tỏ ra nghiêm khắc với con gái, nhấn mạnh việc tu luyện. Tào Chi thừa nhận mối quan hệ phức tạp với Trần Tam Thạch, dẫn đến xung đột giữa hai gia tộc. Cuộc đối đầu quyết liệt nổ ra khi Trần Tam Thạch không tiếc tay chém Tào Chi, kết thúc mối thù kéo dài hơn ba mươi năm. Trong khi đó, Tôn Ly, Trần Vân Xuyên và các đệ tử bị cuốn vào cuộc chiến đẫm máu, khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn.