Chương 91: Nhanh thông kiếm pháp
Trần Tam Thạch trở lại quân doanh, cầm thương ở tay phải, tay trái cầm kiếm. Hắn không muốn làm phiền Quý tri phủ, nhưng cũng không thể cứ mãi hưởng thụ sự quan tâm của ông. Trong thời gian này, mọi người đều đang chuẩn bị cho cuộc chiến tại Bà Dương, nơi mà sự sinh tử đang chờ đợi họ.
Kiếm đạo nhanh thông đã thu hút sự chú ý của Trần Tam Thạch. Hắn nhận ra rằng từ ngày mai, cuộc chiến sẽ bắt đầu. Đan Nguyên Trực cười nói rằng hắn đã bắt đầu xin thuốc. Điều đó khiến Trần Tam Thạch cảm thấy rất biết ơn Quý tri phủ.
Quý tri phủ thông báo rằng bên cạnh quân đội có thể tham gia chiến đấu, còn có khoảng hai trăm võ quán đệ tử, ba người luyện tạng võ giả và mười hai người luyện cốt võ giả. Trần Tam Thạch bị gọi lại trước khi về nhà và hỏi về yêu cầu của Quý tri phủ.
Quý tri phủ cho biết hắn cần thêm dược liệu chữa thương và khôi phục khí huyết, nhưng bổ sung rằng Quý gia có nhiều loại thuốc trị thương hiệu quả vượt trội hơn cả.
Trần Tam Thạch đã chuẩn bị sẵn dược liệu, trong đó có "Ngưng Lộ Đoán Thể thang", "Lục nguyên bổ huyết hoàn" và một loại bí dược để điều trị thương tích. Hắn bắt đầu xây dựng cơ sở tạm thời và thu thập thông tin về quân địch, dự kiến sẽ tiến công Bà Dương sau năm ngày.
Kiếm pháp của Trần Tam Thạch trong tay, giống như gió, lúc nhanh lúc chậm, mỗi chiêu đều ẩn chứa sức mạnh mạnh mẽ. Hắn biết rằng nếu không có sự phối hợp của dân thường, việc phòng thủ sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Cố Tâm Lan đã ôm chặt lấy hắn và nhẹ nhàng thì thầm về nguyện vọng chờ đợi hắn trở về, và rằng họ cũng mong muốn có một đứa trẻ. Trần Tam Thạch cảm thấy, khi hắn nâng cao cảnh giới của mình, mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết.
Hắn tiếp tục luyện tập và thuần hóa kiếm pháp để tối ưu hóa sức mạnh của bản thân. Quý tri phủ cũng khẳng định rằng hắn mong muốn giúp đỡ, điều động thêm người từ yên ổn phủ đưa dược liệu đến.
Bà Dương đã sẵn sàng cho trận chiến của mình, bất kể là trong lẫn ngoài, mọi người đều đã vào tư thế chiến đấu. Trần Tam Thạch biết rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, họ có thể phải chiến đấu với Man tộc và đối mặt với những mất mát lớn lao.
Cuối cùng, Trần Tam Thạch nhấn mạnh rằng hắn không thể bỏ đi, bởi mọi chuyện quan trọng của đất nước đều cần được giải quyết trước khi chiến sự kết thúc. Hắn đã rời khỏi quân doanh, mang trong lòng trách nhiệm lớn lao và quyết tâm chiến đấu vì quê hương.
Trần Tam Thạch bất ngờ khi thấy sự đơn giản trong nhà Uông Trực. Hắn thảo luận về môn kiếm pháp 'Điểm Thương Kiếm' và lo ngại về khó khăn trong việc luyện tập. Hắn suy nghĩ về sự nguy hiểm của việc giữ bí mật dược liệu và trách nhiệm đối với gia tộc. Mặc dù biết đối mặt với thách thức là điều khó khăn, Trần Tam Thạch quyết tâm học kiếm và chuẩn bị cho cuộc hành trình đầy chông gai phía trước.
Trần Tam Thạch trở lại quân doanh chuẩn bị cho cuộc chiến tại Bà Dương. Hắn tập trung vào việc luyện kiếm pháp và thu thập dược liệu chữa thương. Quý tri phủ thông báo về sự hỗ trợ từ võ quán và nhu cầu dược liệu. Cố Tâm Lan bày tỏ nguyện vọng chờ đợi hắn trở về. Dù áp lực lớn lao, Trần Tam Thạch quyết tâm chiến đấu vì quê hương, nhận thức được trách nhiệm của bản thân trước sự sẵn sàng cho trận chiến sắp tới.