Chương 515: Hải tặc
Hỗn Thiên Ma Viên cảm thấy rất khó chịu. Trên con thuyền, những thủy thủ cũng vô cùng hoang mang khi nhìn thấy ba mươi chiếc thuyền hải tặc đang tiến lại. Những chiếc thuyền lớn giống như những con cự long, tỏa ra vẻ uy dũng.
Cuối cùng, một nữ tử che mặt ra đi với vẻ tiếc nuối. Tề Tu đau khổ nói: "Tỷ tỷ, ngươi đã bận rộn cả ngày, hãy nghỉ ngơi đi."
"Cái này..."
Nếu là bình thường, có lẽ ta đã bị lừa! Tề Tu lo lắng và cảm thấy bất an, khi nhìn thấy hai mươi chiếc thuyền hải tặc khổng lồ.
Lục Lý ngồi trên giường, dường như đang suy nghĩ điều gì. Anh mỉm cười: "Đám hải tặc này đang nhắm đến thương thuyền của chúng ta, có lẽ là một tình huống bất khả kháng. Chắc chắn có nhiều người đến! Có thể ngay cả thủ lĩnh hải tặc cũng sẽ tới. Đi thôi, tìm thủ lĩnh hải tặc, hỏi ra pháp quyết tại đâu. Sau đó... để bọn họ chết dưới đáy biển."
"Sao lại như vậy! Với bọn hải tặc, sao lại có thể liên thủ?"
Lúc này, một bàn tay trên bàn ăn vô tình chạm vào một chiếc cột đồng, làm cho nó rung lên, hai mắt bỗng sáng lên. Muốn nhanh chóng thu hoạch sự hữu ích từ nó, đương nhiên cần phải cầu nguyện thần linh.
Lục Lý trong lòng nhanh chóng cân nhắc. Hai người nhìn nhau, không nói nhiều, lập tức rời khỏi buồng, leo lên boong tàu, biểu hiện sự chuẩn bị cho cuộc chiến.
Thương thuyền bắt đầu mạnh dạn lay động, như thể sắp lật úp. Lục Lý chợt nhận ra rằng mọi thứ trước mắt đều là một màn kịch. Trái tim anh không ngừng lo lắng và hoang mang.
Quá mất mặt! Hỗn Thiên Ma Viên, một sinh vật cổ xưa, làm sao dễ dàng chấp nhận sự khuôn phép?
Tề Tu chau mày, lại cũng thở phào nhẹ nhõm. Hỗn Thiên Ma Viên lắc đầu, vội vàng rời đi. Ba nơi khác nhau, vậy có nghĩa là nó phải chạy ba chuyến?
"Đúng rồi..." Đang nghĩ ngợi, đột nhiên có một hình bóng đen bất ngờ xuất hiện ở cửa.
Nữ tử đó nhìn lại, sắc mặt trắng bệch. Đám hải tặc thật sự đã kịp thời xuất hiện.
Nghe vậy, Hỗn Thiên Ma Viên quay đầu lại, hai mắt trừng lớn vì sợ hãi. Trên biển, từ xa, những bóng đen xuất hiện lần lượt.
Tề Tu bình tĩnh, giơ kiếm hô lớn một tiếng. Lục Lý thì nghĩ rằng liệu có khả năng tin tưởng được hay không?
Nhìn kỹ, trên những chiếc thuyền lớn là các khẩu pháo đang dần ló ra ánh sáng. Trong mật thất, mọi người bắt đầu chuẩn bị cho cuộc tấn công hải tặc.
"Nên đi tìm tên hải tặc đó," Lục Lý nói. Với những người bình thường muốn có tài sản, việc chiếm đoạt từ bọn hải tặc có thể mang lại sự thịnh vượng.
Từng chiếc thuyền hải tặc, đều treo cờ hiệu đặc trưng của chúng. Lục Lý nói với Hỗn Thiên Ma Viên: "Với thủ đoạn của ngươi, chắc chắn có thể ép buộc tên hải tặc bàn giao những thông tin về thần linh. Đi thôi.”
Chưa kịp phản ứng, những ánh lửa sáng rực trên đại dương, từng đoàn đạn pháo vượt qua mặt biển, vẽ nên những đường vòng cung trước khi nện mạnh xuống các thương thuyền.
Lục Lý cảm thấy khác lạ: "Ta có một loại phù chú có thể làm tan biến gần bốn vạn loại độc tố. Nếu như làm phù hộ cho những tín đồ không bệnh tật, chắc chắn sẽ rất hiệu quả. Gần bờ biển, còn có thể giúp ngư dân câu cá, không bao giờ trở về tay không."
Tề Tu cũng mặt mũi biến sắc. Tề Tu nghi ngờ nhìn nữ tử che mặt: "Hắn có thể trị bệnh cho ngươi sao? Liệu hắn có đang lừa dối không?"
Hỗn Thiên Ma Viên cung cấp một thông tin ngoài ý muốn: "Chỗ nằm bên cạnh không thể để người khác ngủ say. Chính vì vậy, không thể vào Thanh Huyền nước tu hành thành thần! Nếu không sẽ bị con cua thần linh coi là kẻ thù!"
"Không cần hoảng! Định hải buồm! Lên!" Nhưng Lục Lý lại không khỏi nở một nụ cười.
Khi anh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, gật đầu thầm khen. "Tỷ tỷ... Đã muộn rồi, hải tặc đã đến nơi, cho thấy thần linh đã hoàn toàn nắm quyền kiểm soát chúng ta."
Điều này thật quá khó khăn.
"Đó là... Không ổn! Địch đang tấn công!"
"Thế nào?" Khi Lục Lý chứng kiến cảnh tượng, trong lòng cũng không hề lay động.
Lần này xem ra không thể né tránh.
"Được!" Liệu anh còn cần đi tìm bọn họ lần nữa không?
Từ xa, những bóng đen dần dần hiện ra hình thù quái dị, như sắp lao về phía họ. "Tất cả mọi người đề phòng! Quay về vị trí của mình, chuẩn bị phóng hỏa đánh trả!"
Thuyền biển bắt đầu bình ổn trở lại.
Loài yêu quái cổ đại lại sợ hãi mà chạy trốn! Những khẩu pháo trên thuyền lóe lên ánh sáng xanh nhạt, chứng tỏ sức mạnh của thần linh.
Mọi người trên thuyền dù lo lắng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh và tìm cách xử lý tình huống.
"Không được! Hải tặc!" Lục Lý chau mày, nhìn qua cửa sổ kiểm tra tình hình, phát hiện mặt biển mù mịt và bão tố dồn dập. Một sức mạnh kỳ lạ lan tỏa, khiến sóng biển tạm thời yếu đi.
"Tựa như bọn rắn đang giúp đỡ đám hải tặc!" Tề Tu bỗng rút kiếm, hét lớn.
Lục Lý chợt nảy ra ý tưởng: "Nếu như ta giúp đám hải tặc an nghỉ dưới đáy biển, đó cũng sẽ là một việc làm tạo phước. Nếu họ biết ơn, sẽ trao trả cho ta những bảo vật, điều đó cũng rất hợp lý."
Lục Lý nhìn lên bầu trời và tự hỏi liệu anh có giúp đỡ bọn họ cho tới khi nào nữa?
...
Một làn sóng lớn vang lên, các mũi tên lớn được kéo ra.
"Đề phòng!"
"Không có gì. Ngươi đúng là một nhân tài! Nhân tộc có ngươi, thật sự là một kho báu! Thật không trách được họ sẽ trở nên mạnh mẽ!"
"Hải tặc?"
Trong lòng nộ khí mãnh liệt, nhưng không dám biểu lộ ra ngoài, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi.
Chỉ còn lại các cảm giác sợ hãi và bất an. Một nữ tử che mặt lắc đầu, nói: "Đệ đệ, ngươi quản lý tình hình ở đây, ta sẽ đi vào mật thất cầu nguyện thần linh."
"Có một hải tặc nội ứng trên thuyền! Ta đã ép buộc hỏi một tiểu tử, hắn nói rằng môn pháp quyết liên quan đến hương hỏa là thật, nhưng bị thủ lĩnh của hắn phân chia thành ba phần và giấu ở ba nơi khác nhau."
...
Nhưng nếu họ muốn bắt cóc phụ nữ thì sao?
Sau một khắc, họ trông thấy.
Mười chiếc thuyền sắt thép, giống như những con thú dữ trên biển, giương cao cờ đen từ trong làn sương mù lao đến hướng thương thuyền.
Trời đã tối.
Nữ tử che mặt tháo bỏ khăn che, để lộ gương mặt xinh đẹp và lắc đầu một cách nhẹ nhàng: "Người đó không phải hạng tầm thường. Hắn chắc chắn có biện pháp. Đáng tiếc rằng hiện tại hắn không thể chữa bệnh cho ta, nhưng khi ta ốm nặng, có khả năng ta sẽ tìm đến hắn, biết đâu hắn sẽ có cách."
Trên con thuyền, Hỗn Thiên Ma Viên và đồng đội hoang mang trước sự xuất hiện của ba mươi chiếc thuyền hải tặc. Lục Lý lập kế hoạch để tìm thủ lĩnh hải tặc nhằm thu thập thông tin, chuẩn bị cho cuộc tấn công. Mọi người trên thuyền giữ bình tĩnh giữa lúc chiến tranh giữa thương thuyền và hải tặc diễn ra. Tình hình trở nên căng thẳng với sự xuất hiện của những bóng đen từ xa, và nữ tử che mặt cảm thấy bất an khi biết rằng cuộc tấn công đã bắt đầu. Cuối cùng, họ phải đối mặt với sự thật đáng sợ rằng những hải tặc không chỉ đến để cướp bóc mà còn mang theo sức mạnh bóng tối.
Lục Lý gặp một nữ tử che mặt với sức mạnh thần bí và khám phá ra căn bệnh mà nàng đang mang. Mặc dù không có pháp lực, Lục Lý vẫn tự tin với kiến thức về y thuật của mình. Nữ tử này đã học được một nửa vạn chữ văn trong tiếng Thanh Huyền sau khi được Lục Lý dạy. Cô ấy lo lắng về nguyền rủa đang hành hạ mình, trong khi Lục Lý dự định giúp đỡ nàng giải quyết phiền toái này.