Chương 238: Nữ tử áo xanh
Trong lúc Chu Cổ đang làm việc thì nhận được một bức thư. Đọc xong, hắn mỉm cười nói: "Đi Quan Huyền thư viện? Thật sự là thú vị." Điều quan trọng nhất chính là danh tiếng; hiện tại Diệp Thiên Mệnh rất nổi tiếng, như mặt trời ban trưa, liên quan đến Phật Ma tông cũng vậy.
Dù vậy, mục tiêu trước mắt của hắn là giúp Diệp gia có được công đạo. Hắn không thể tin Dương gia lại có thể tạo ra một chế độ thối nát đến mức không thể cứu vãn. Chu Cổ bảo: "Ngươi đi gặp bọn họ đi."
Khi nhìn thấy cô gái áo xanh, Lão Dương nhíu mày: "Là ngươi." Chu Cổ có chút khó chịu; tuy việc phá dỡ có lợi lớn, nhưng hắn chỉ hưởng được một phần nhỏ, phần lớn phải nộp cho cấp trên. Giang Tả gật đầu, hắn nhất định phải gia nhập Quan Huyền thư viện. Hắn biết rằng không có vấn đề nào không thể xảy ra trong thời đại này, và với sự phát triển mạnh mẽ của Phật Ma tông, vấn đề cơ sở thực ra chỉ là chuyện nhỏ.
Lúc này, Giang Tả đến nói: "Tông chủ, Trâu Nho và bọn họ muốn gặp ngươi." Giang Tả hiểu ý Diệp Thiên Mệnh, không nói thêm gì, chỉ quay người rời đi. Cô gái áo xanh mỉm cười: "Ngươi nên đi ra thế giới chân thật." Giang Tả gật đầu; hắn muốn đem sự tình nói ra, vì những người hiện diện này cũng sẽ xuất hiện, và bây giờ Phật Ma tông đang trong giai đoạn phát triển mạnh mẽ.
Một ngày nọ, Lão Dương vừa từ một phòng bí mật bước ra thì gặp cô gái áo xanh. Rõ ràng rằng Dương gia sẽ không để Trâu Nho thua thêm lần nữa. Cô gái áo xanh suy nghĩ một chút rồi nói: "Tốt nhất là rời đi." Trâu Nho yên lặng một lát, thở dài sâu, rồi quay lưng rời đi. Hắn hối hận, nếu như tiếp tục ở lại Phật Ma tông, tương lai văn điện của hắn nhất định sẽ phát triển, nhưng lúc này đây, hắn đã dạn dày hơn.
Khi rời đi, hắn nhận ra việc từ cấp trên xuống dưới là một chuyện vô cùng khó khăn. Hắn trực tiếp đi qua Giang Tả, hướng về đại điện. Cô gái áo xanh gật đầu: "Ta muốn cùng ngươi thương lượng một sự kiện." Sau khi ra tù, hắn trở về phòng, thu dọn hành lý, chuẩn bị đến Cổ châu Quan Huyền thư viện.
Hắn hỏi Giang Tả: "Tìm chúng ta tông chủ làm cái gì?" Hắn vẫn không dám cược, dù sao lúc trước hắn đã bị Dương gia đuổi xuống. Lão Dương cười giễu: "Nếu tôi không ở đâu?" Cô gái áo xanh nói: "Tiên Bảo các đã phát động lệnh truy nã vũ trụ đối với tất cả đệ tử của ngươi. Ta biết các đệ tử của ngươi rất mạnh, nhưng ngươi phải hiểu rằng, chỉ cần họ không có họa quyển, Tiên Bảo các có thể giết họ bất cứ lúc nào."
Đó cũng là lý do vì sao Tiên Bảo các tài lực hùng hậu mà không ai dám đối đầu. Lão Dương nhíu mày: "Cô nương, việc tranh đấu giữa những người trẻ tuổi rất bình thường, nhưng ngươi là thế hệ trước, sao lại muốn tự mình xuống tham gia?" Trâu Nho trầm giọng: "Hắn có thực sự không muốn thấy chúng ta không?" Một cấp dưới nhắc nhở: "Lão Đại, nên cẩn trọng, nếu hắn thật sự tạo ra chuyện lớn thì sẽ có ảnh hưởng đến ngài."
Sau một hồi, Lão Dương thở dài, quay lưng rời đi. Cô gái áo xanh mỉm cười: "Lão Dương, đã lâu không gặp." Ngay cả Diệp gia, chính bọn họ cũng phải tốn rất nhiều công sức mới gia nhập được Quan Huyền thư viện. Chu Cổ mỉm cười: "Chúng ta không chỉ muốn cảm ơn bọn họ, mà còn cảm ơn thiếu chủ, thiếu chủ anh minh thần võ!"
Cảm nhận của Lão Dương là đúng, nếu không có sự bảo trợ từ trên cao, họ sẽ rất khó để thực hiện những việc này. Sự thật là, có nhiều thứ mà khi đã bỏ lỡ, họ sẽ không bao giờ có cơ hội sửa chữa. Cô gái áo xanh chỉ hơi nhếch miệng: "Luận đạo!" Đối với hắn, chỉ là một con số, nhưng giờ hắn mới nhận ra rằng vấn đề cơ sở không phải chuyện nhỏ, mà là một vấn đề lớn.
Trong điện của Phật Ma tông, Diệp Thiên Mệnh đang bận rộn. Thời gian qua, nhiều người tìm đến Phật Ma tông hy vọng gia nhập, ngoài ra còn nhiều người khác đến để tìm cách lấy lòng tông môn, thậm chí có người đến để kết thông gia. Đúng thật là, Tiên Bảo các chẳng qua chỉ là một phần nhỏ trong dãy Nguyên lão của băng sơn, và như cô gái áo xanh nói, chỉ cần các đệ tử của hắn không gặp họa quyển, Tiên Bảo các có thể giết họ bất cứ lúc nào.
Giang Tả gọi hắn lại. Trâu Nho quay đầu nhìn Giang Tả, Giang Tả nói: "Nhăn viện chủ, lúc trước khi các ngươi rời đi, tông chủ đã bày tỏ sự hiểu biết, nhưng hiện tại các ngươi cũng cần lý giải tông chủ." Quá trình này thực sự đã khiến hắn phải vất vả. Một cấp dưới gật đầu: "Hiểu rõ." Chu Cổ hỏi: "Lần này, mọi thứ đã chuẩn bị tốt chưa?" Cấp dưới tôn kính trả lời: "Lão Đại yên tâm, chúng ta đã chuẩn bị tốt khu vực này."
Tuy nhiên, hắn cho rằng Trâu Nho và những người đi cùng không nên đến, vì sự xuất hiện của họ mang theo ý nghĩa không tốt. Chu Cổ nói: "Ta là thân ca của ta, ha ha!" Cấp dưới gật đầu vội vàng: "Thiếu chủ anh minh thần võ."
Một góc khác, cô gái áo xanh nói: "Đi thôi! Trong ba năm không thể trở lại thế giới chân thật." Cô gái không quay đầu lại. Lão Dương cảm thấy khó chịu, không nghĩ rằng lần này Dương gia lại đưa người đến. Hắn trầm ngâm, Chu Cổ châm chọc: "Ngươi biết ai phụ trách tuyển chọn trưởng lão cho Quan Huyền thư viện không?" Cấp dưới cũng có chút bất mãn, rằng công việc vất vả đều là do họ gánh vác nhưng lại chỉ nhận phần thua thiệt.
Cô gái áo xanh cảnh báo: "Về việc Diệp Thiên Mệnh, ngươi không thể xen vào nữa." Dù là ai, cũng cần phải có sự tôn trọng. Giang Tả đến trước Trâu Nho: "Nhăn viện chủ, thực sự không dám giấu giếm, tông chủ đã yêu cầu ta tái thiết Tam Điện và bảy mươi hai viện." Lão Dương nhìn chằm chằm cô gái áo xanh: "Có vấn đề gì không?"
Cô gái áo xanh nói: "Tìm các ngươi tông chủ." Nếu không có chính sách này từ Dương gia, họ sẽ không thể sống sót. Khi nghe Giang Tả nói vậy, sắc mặt Trâu Nho và những người khác lập tức thay đổi. Trâu Nho trầm giọng: "Tông chủ không muốn tiếp nhận chúng ta sao?"
Bên ngoài, Giang Tả đến trước mặt Trâu Nho, nhìn hắn. Trâu Nho cảm thấy vô cùng phức tạp. Trước đây, hắn chỉ là một đệ tử nhỏ của Phật Ma tông, mà giờ đây, Giang Tả đã trở thành người đứng đầu. Thậm chí đáng sợ hơn là Tiên Bảo các đứng sau không chỉ có Dương gia mà còn có cả Diệp gia. "Mẹ nó!" Lão Dương phẫn nộ, mặc dù rất tức giận nhưng hắn không biết làm gì.
Khi nói xong, hắn quay lưng rời đi. Lão Dương bỗng nhiên nói: "Điều này không công bằng với Diệp Thiên Mệnh, Dương gia lại ra tay nhằm vào hắn, thật bất công!"
Cấp dưới nghi ngờ hỏi: "Là sao?" Hơn nữa, nếu Diệp Thiên Mệnh thực sự xây dựng một văn điện mới, bọn họ sẽ bị xoá sổ trong lịch sử. Chẳng ai có thể chịu được điều này. Cấp dưới nói: "Dù thế nào, cũng không thể xem thường việc này, cần phải cẩn thận." Lão Dương mỉm cười: "Ta cũng có chút tò mò."
Hắn tự hỏi, trong toàn bộ Quan Huyền vũ trụ mỗi ngày có bao nhiêu người phải bỏ mạng? Cấp dưới hơi ngạc nhiên, sau đó mỉm cười. Chu Cổ bổ sung: "Dù sao, người này cũng không thể để lại, thực tế là một tai hoạ, còn có Diệp gia..."
Trước đây, hắn nghĩ rằng vấn đề của Diệp Thiên Mệnh chỉ là một vấn đề nhỏ, chỉ là vận mệnh không tốt của hắn, nhưng đặt vấn đề này trong toàn bộ Quan Huyền vũ trụ thì thực sự quá nhỏ bé. Thấy vậy, Trâu Nho có vẻ ảm đạm. Hắn liếc về phía đại điện ở xa: "Ta sẽ gặp hắn..."
Chu Cổ nói: "Diệp gia ta cũng biết một phần, nhưng thiên phú của họ thường thường không thể vào được Quan Huyền thư viện. Hiện tại thư viện đang tuyển người, chỉ có thiên phú tuyệt vời hoặc có người đứng sau thì mới có cơ hội." Họ cần sự hỗ trợ từ trên để có thể tồn tại. Gia nhập Phật Ma tông không chỉ mang lại vô số lợi ích mà sau này họ còn có thể trở thành nguyên lão.
Cấp dưới nhẹ gật đầu: "Thật vậy." Thậm chí, cô gái áo xanh trước mặt còn có thể thực hiện những gì Tiên Bảo các có thể làm. Dương gia đã bị giam giữ ba ngày, và ba ngày qua hắn không ăn gì, cứ lặng lẽ ngồi đó. Lão Dương chăm chú nhìn cô gái áo xanh.
Chu Cổ nhận được bức thư về Quan Huyền thư viện và quyết tâm giúp Diệp gia. Gặp gỡ cô gái áo xanh, Lão Dương tỏ ra khó chịu và Trâu Nho nhận thấy Dương gia không muốn để hắn thua nữa. Cô gái áo xanh cảnh báo về sự truy nã từ Tiên Bảo các và nhấn mạnh rằng Diệp Thiên Mệnh cần được bảo vệ. Cuộc hội thoại giữa các nhân vật diễn ra trong bối cảnh căng thẳng giữa các thế lực trong vũ trụ, với những tham vọng và nguy hiểm đang rình rập.
Dương Già đối mặt với lão giả và các quan chức khi việc phá dỡ Tiên Bảo các gây ra tranh cãi. Khi bị ngăn cản báo cáo, Dương Già bày tỏ sự tức giận trước sự nhút nhát của đối phương. Kết quả là Diệp phủ bị san bằng, gây ra hoảng loạn, và Dương Già phải tìm cách làm rõ các quy định pháp lý nhưng lại bị ngăn chặn. Cuối cùng, Diệp Vũ chất vấn Chu Cổ về sự tàn bạo này.
Chu CổDiệp Thiên MệnhGiang TảLão DươngTrâu NhoCô gái áo xanh
Quan Huyền thư việnDiệp giaPhật Ma tôngTiên Bảo Cáctranh đấuDiệp gia