Trong không gian vô hình, Diệp Thiên Mệnh không hành động, chỉ đứng tại chỗ. Sau khi trận chiến kết thúc, vũ trụ Thần Linh dần khôi phục, linh khí trong Thần giới mở rộng, nồng độ linh khí trở nên đậm đặc hơn bao giờ hết.

Khi nhận thư, lão giả lập tức gật đầu, "Không có vấn đề gì." Dưới chân lôi trì, màu đen của lôi kiếp dần chuyển thành đỏ như máu.

Diệp Thiên Mệnh nhẹ gật đầu và rời đi. Hành động này chắc chắn sẽ kéo theo những hệ quả không lường trước. Bạch Thế quay sang nói với hắn, "Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, chúng ta sẽ làm điều tốt. Tôi đảm bảo đây sẽ là nhiệm vụ cuối cùng."

Mọi thứ dường như chìm trong u ám, không chút ánh sáng. Bởi vì hắn nhận ra rằng Minh Hài Kiếm Quân đã trao truyền cho thiếu niên này. Thế giới không mong Diệp Thiên Mệnh giành chiến thắng trong cuộc chiến này.

Diệp Thiên Mệnh vỗ nhẹ vào vai Bạch Thế, "Đừng nghĩ quá nhiều, ta biết mình đang làm gì." Thiếu niên trước mặt rõ ràng là có khả năng.

Sau một lúc, Diệp Thiên Mệnh thu hồi ánh mắt, quay người bay lên cùng kiếm, phá tan không gian, biến mất nơi chân trời. Trận lôi kiếp này, không chỉ hủy diệt tiểu vũ trụ mà ngay cả vũ trụ ở cấp độ cao hơn cũng không thể chịu nổi. Kẻ đứng trên cao nói, "Nhớ kỹ, nếu chọn làm người xấu, thì phải tuyệt đối không nhân từ, phải làm cho ra trò."

Đinh Tông nhìn Diệp Thiên Mệnh với vẻ lo lắng, "Tiểu sư đệ..." Hắn lo lắng nhìn Diệp Thiên Mệnh, mặc dù im lặng nhưng nét mặt đầy căng thẳng. Diệp Thiên Mệnh hiểu lo lắng của hắn, "Giúp ta lần này, ta sẽ thiếu ngươi một ân tình lớn."

Dĩ nhiên, có điều gì tốt đẹp thì cũng cần phải mạo hiểm. Bạch Thế bình tĩnh nói, "Người phía sau hắn chính là Minh Hài Kiếm Quân. Dù có chút áp lực, nhưng cũng không quá mức. Chúng ta chỉ là những người làm nông, không cần phải lo lắng quá."

Thực sự, thiếu niên đối mặt với hai điều này, việc thứ nhất có lẽ không quan trọng cho hắn, nhưng vấn đề thứ hai lại khác. Lôi kiếp kiểu này thường chỉ xuất hiện ở cấp độ vũ trụ mười một. Trong khi đó, tại một nơi khác trong hư không, một lão giả bỗng xuất hiện trước nữ tử váy tím, báo cáo về tình hình. Nữ tử chẳng nói gì, chỉ nghe.

Sau một hồi, lão giả thận trọng nói, "Mặc dù phải đối mặt với lôi kiếp, nhưng tôi không dám chắc có thể giải quyết được Diệp Thiên Mệnh." Lão giả nhìn hắn, "Có giao dịch không?" Sau đó hít sâu một hơi, "Vậy hãy nắm bắt lôi kiếp và làm cho nó mạnh hơn, không để Diệp Thiên Mệnh có bất kỳ cơ hội nào!"

Cổ Thần nhìn thấy thư, khi thấy nội dung bên trong, hắn bèn ngồi dậy. Diệp Thiên Mệnh nhìn hắn, "Tôi sẽ trấn an các sư huynh đệ, còn những việc khác tôi sẽ tự xử lý."

Kiếm tu nữ tử nhìn hắn, "Cẩn thận với hậu quả."

Bạch Thế cùng Cổ Tân Thế đều không có lý do và động cơ rõ ràng. Diệp Thiên Mệnh bỗng nhiên giận dữ, "Có khả năng như vậy sao?!"

Minh Hài Kiếm Quân! Ngay tại hôm đó trong thần điện, Cổ Thần ngẩng đầu, nhận thấy một bóng dáng đi qua, là một lão giả. Đinh Tông cũng cảm nhận được sự xuất hiện của lôi kiếp, mặt mày tràn ngập không thể tin nổi. Sau khi rời biệt thự, hai mắt Diệp Thiên Mệnh chậm rãi khép lại, hai tay nắm chặt.

Hắn biết rằng nếu không cẩn thận, tính mạng sẽ bị đe dọa. Các đệ tử Thiên Hành tông đều mờ mịt, không hiểu vì sao mọi chuyện lại trở nên như vậy. Nếu có một người có khả năng dẫn dắt, đó sẽ là một cơ hội lớn cho họ.

Áo bào đen nam tử do dự một lúc rồi nói, "Ca, Diệp Thiên Mệnh không đơn giản, ta có chút lo ngại." Áp lực từ lôi kiếp này vượt quá sức chịu đựng của vũ trụ họ.

Rất nhanh, màu sắc lôi kiếp trong lôi trì dần thay đổi, từ màu sắc bình thường chuyển sang màu đen và sức mạnh tăng lên gấp mười lần. Lão giả nhìn Diệp Thiên Mệnh, lần nữa cảm thấy thiếu niên này không đơn giản.

Họ không dám lưu lại, vì họ biết rằng Cổ Tân Thế đang nhằm vào Thiên Hành tông. Diệp Thiên Mệnh nói, "Thứ nhất, giúp tôi gửi một phong thư, thứ hai..."

Các thần đều không rời đi, thực tế là không thể. Bởi vì cấp bậc như họ thực sự không thể rời khỏi Cổ Tân Thế, và nếu không có ai dẫn dắt, sẽ vô cùng nguy hiểm. Do đó, tốt hơn hết là nên ở lại đây. Ngay cả khi ba vị chí cao thần đã ngã xuống, giờ đây họ đã trở thành những kẻ dẫn đầu.

Sau khi làm một lễ sâu, họ trở về. Diệp Thiên Mệnh nói, "Tôi có thể giúp các ngươi rời khỏi nơi này, đưa các ngươi trở lại Cổ Tân Thế và vào Cổ Thế biệt thự." Hắn mỉm cười, "Đã đến lúc cần phải thận trọng."

Nữ tử váy tím nói, "Xin phiền." Diệp Thiên Mệnh đưa ba phong thư cho lão giả, "Tiền bối, cảm ơn. Nội dung mỗi thư đều có địa chỉ, nhưng có lẽ sẽ mất chút thời gian."

Thiên Hành tông đã xong việc! Lão giả nhìn Diệp Thiên Mệnh, không nói gì, nhưng lòng cảm thấy thú vị khi thấy được người được Minh Hài Kiếm Quân trao truyền. Một canh bạc lớn đã đến!

Nói xong, hắn tiếp tục thao túng lôi kiếp, tăng cường sức mạnh lôi kiếp. Chỉ có một người, đó chính là Dương Già hoặc mẹ hắn. Hai huynh đệ rõ ràng rằng nếu đã quyết định hành động, thì phải ra sức hết mình.

Đột nhiên, Diệp Thiên Mệnh lên tiếng, "Đại sư huynh." Còn đối phương dường như không muốn tự mình ra tay, cho nên họ nhờ Cổ Tân Thế để đối phó với hắn.

Lão giả thoáng nhìn bức thư trong tay, lập tức quay người rời đi. Sau khi Bạch Thế cùng Cổ Tân Thế rời đi, Thái Nhất kiếm tông và Vô Tiên thành cũng theo sau rời đi.

Kết thúc đại hội, một mảnh lôi trì xuất hiện trong vùng trời Hàn Nguyên Kỷ, bao phủ toàn bộ nơi này, với vô số lôi kiếp quay cuồng, từng tia lôi điện như thủy triều lan tỏa khắp không gian. Nữ tử váy tím nhẹ gật đầu, "Không cần vội, vẫn còn hậu thủ."

Nếu Diệp Thiên Mệnh có mặt ở đây, chắc chắn sẽ giật nảy mình! Tại Thiên Hành tông, lôi kiếp xuất hiện ở cấp độ văn minh này thật sự rất khủng khiếp. Lão giả run rẩy, qua một lúc yên lặng, hắn lại nhìn Diệp Thiên Mệnh, "Công tử nói rất đúng. Tôi sẽ làm."

Nếu có thể làm được như vậy, Diệp Thiên Mệnh có thể không cần phải lo lắng về điều gì khác? Nhưng đến mức này, hầu hết mọi người không có bối cảnh thuận lợi đều muốn rời khỏi nơi này, mà không dễ chút nào.

Áp lực từ lôi kiếp chưa từng thấy! Không một ai phản ứng lại. Cổ Thần hơi nghi ngờ, "Ngài là ai?"

Huyết kiếp ở cấp độ mười một! Các bảo vệ biệt thự này không ai nghĩ đến việc rời bỏ địa điểm quái ác này. Đinh Tông nhận ra điều gì đó, sắc mặt biến đổi, vội vàng nói, "Tiểu sư đệ, đừng làm liều."

Khi nói xong điều gì đó, lão giả đứng lên. Đó chắc chắn là một đối tượng mà họ ngưỡng mộ tại Cổ Tân Thế. Mọi đệ tử Thiên Hành tông đều mặt mày như tro tàn, cho dù Đinh Tông trước đó có chủ tâm cũng không khỏi giờ phút này ngẩn ngơ, nhìn cảnh tượng trước mắt mà không dám tin rằng mọi chuyện đã trở nên như vậy.

Trong khoảnh khắc, họ từ thiên đường rơi xuống địa ngục. Bạch Thế nhìn xuống, "Lôi kiếp này không đủ, cần phải mạnh hơn nữa." Áo bào đen nam tử bên cạnh nghiêm giọng nói, "Đại ca, lôi kiếp này đã đủ để hủy diệt..."

Lão giả nhăn mặt, "Minh Hài Kiếm Quân!"

Trong vũ trụ Thần Linh, rõ ràng Bạch Thế đang nhắm vào hắn, và không ai khác trong Cổ Tân Thế biết được thân phận của hắn. Lão giả không nói gì thêm, chỉ mở lòng bàn tay, một bức thư từ từ bay đến Cổ Thần trước mặt, rồi biến mất.

Diệp Thiên Mệnh tiến đến trước mặt lão giả, "Tôi muốn làm một giao dịch với tiền bối."

Cổ Thần bỗng nói, "Gọi các thần tới..." Ngoài kia, Diệp Thiên Mệnh trở lại biệt thự, hắn trực tiếp đẩy cửa bước vào, nơi bên trong, lão giả bình tĩnh nhìn hắn.

Lão giả híp mắt lại. Tại sao đối phương lại nhắm vào hắn? Không chút do dự, hắn nhìn Diệp Thiên Mệnh, "Nói đi."

Hắn kéo Diệp Thiên Mệnh lại, "Tiểu sư đệ, ngươi là chúng ta Thiên Hành tông..."

Tóm tắt chương này:

Sau trận chiến, vũ trụ Thần Linh hồi phục, nhưng Diệp Thiên Mệnh nhận ra những nguy hiểm tiềm tàng từ lôi kiếp sắp đến. Hắn cùng Bạch Thế thảo luận về nhiệm vụ và những hệ quả có thể xảy ra. Mối đe dọa từ Minh Hài Kiếm Quân cùng với áp lực từ lôi kiếp đang gia tăng khiến Diệp Thiên Mệnh phải hành động cẩn trọng. Các nhân vật khác bày tỏ lo ngại, nhưng Diệp Thiên Mệnh khẳng định sẽ tự xử lý mọi chuyện, cho thấy sức mạnh và trách nhiệm của mình trong tình huống cam go này.

Tóm tắt chương trước:

Bầu không khí căng thẳng diễn ra khi các nhân vật tụ tập tại Thiên Hành Tông để tham gia đại hội tiếp dẫn do Cổ Tân Thế tổ chức. Diệp Thiên Mệnh cảm nhận được âm mưu từ nam tử áo bào trắng, trong khi Công Võ lo lắng về sự an nguy của tông. Khi những viên tinh thạch không phát sáng, nghi ngờ và hoang mang bao trùm, Diệp Thiên Mệnh phải nhanh chóng hành động để ngăn chặn những kẻ thù đang âm thầm thao túng tình hình. Sự bùng nổ của sức mạnh và việc thực hiện khảo thí khiến mọi người rơi vào trạng thái hỗn loạn, buộc họ phải đối mặt với số phận của chính mình.