Chương 489: Sư môn quản ngươi!
Hai người, một là nữ tử trong váy tím, một là Dương Già, đều cảm thấy thật bất ngờ, thậm chí có chút vui mừng. Nguyên nhân chính là thực lực của Diệp Thiên Mệnh.
Nữ tử trong váy tím sắc mặt ảm đạm, lúc này cô đã hoàn toàn tỉnh ngộ. Không cần suy nghĩ nhiều, cô vội vã nhìn về phía Dương Già và run giọng nói: "Nhận sai!" Nếu trên thế gian này có ai có thể thực sự giết chết Dương Già, không ai khác chính là Diệp Thiên Mệnh đứng trước mặt.
Chắc chắn, lúc này đã hiểu rõ về vũ trụ văn minh, Diệp Thiên Mệnh là một Thần Quân mạnh mẽ nhất, đã tiến vào cảnh giới xuất thần nhập hóa. Nhưng cô cũng nhận thức được rằng, với vị trí không tương xứng, việc Dương Già phải xin lỗi một kẻ thuộc gia tộc yếu kém hơn là điều không tưởng.
Dương Già chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Thiên Mệnh. Diệp Thiên Mệnh nhẹ nhàng nói: "Công đạo? Tôi, Diệp Thiên Mệnh, dĩ nhiên cũng muốn công đạo. Nhưng mà, công đạo so với sự sống còn của người Diệp gia… thì có ý nghĩa gì? Dương Già, bạn thật ngu ngốc! Nếu sớm nhận cái sai, có lẽ người vô địch tổ phụ của tôi có thể phục sinh… và sửa đổi một chút Quy luật Huyền."
Dương Già vẫn luôn cho rằng những chuyện này là những việc nhỏ không đáng kể. Do đó, yêu cầu của Diệp Thiên Mệnh trở nên cực kỳ khó khăn để thực hiện.
Tần Quan im lặng, cô tự nhiên biết rằng đối phương đang mỉa mai. Trong khi đó, hắn đã rút kiếm ra khỏi vỏ. Một nhát kiếm xuống, không gian liền biến đổi.
Diệp Thiên Mệnh không mong muốn điều này. Tần Quan nhìn hắn, nàng đã chứng kiến không ít sự kiện lớn và giờ đây, tâm trạng nàng cũng dâng lên. Trong nội bộ Dương gia, lại xảy ra cuộc chiến.
Hắn mỉm cười, "Tôi, Diệp Thiên Mệnh, không phải không thể cùng Dương gia tranh tài. Các người nghĩ rằng có thể dễ dàng qua mặt tôi sao?"
Dương Già hoàn toàn có thể nhận sai, đồng thời bằng thực lực của Kiếm Tổ trong bộ đồ đen, có thể phục sinh những người Diệp gia, nhưng thực tế đó không khó, chỉ cần trao đổi một số thứ.
Hắn lắc đầu nói: "Tại sao một người tài ba như Quyền Huyền lại có vợ con như vậy?"
Diệp Thiên Mệnh có thực lực vượt qua Dương Già, lại có sự hỗ trợ từ những người khác. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Mạc Khung, Mạc Khung bình tĩnh nói: "Nếu bạn thích nói lý lẽ, thế thì tốt. Bây giờ tôi sẽ nói về lý lẽ trong Cổ Tân Thế. Lý lẽ của chúng tôi là luật rừng, kẻ mạnh làm vua. Kẻ mạnh là lý."
Thời không xung quanh Diệp Thiên Mệnh không đơn giản, đã xuất hiện những hình ảnh kỳ lạ, không chỉ là một chiều thời không mà là hàng triệu chiều chồng chất lên nhau.
Dương Già không có dựa vào Diệp Thiên Mệnh. Nữ tử trong váy tím cũng bất ngờ, nhận sai là có thể sao?
Lão Dương hỏi: "Nếu Dương Già thắng thì sao?" Răng rắc! Chỉ trong một khoảnh khắc, thân thể Diệp Thiên Mệnh đã nổ tung từng khúc.
Người nói không ai khác chính là Lão Dương! Tần Quan lúc này mạnh mẽ quay về phía Dương Già, "Nhận sai!"
Thật đáng tiếc! Hắn nhẹ nhàng cười, "Có lẽ trước đây tôi đã có cơ hội gặp bạn và cả sư tỷ của tôi, sư phụ về việc bị áp bức. Nhưng có ai thực sự đã đến giúp đỡ họ không?"
Rõ ràng không thể chịu nổi! Trong nháy mắt mọi thứ đã thay đổi!
Hắn tiếp tục nhìn Dương Già, "Tiểu sư đệ, trong đời sống, ai mà không phạm sai lầm? Đàn ông phải dũng cảm nhận lỗi khi phạm sai lầm, thì có gì sai? Bạn tu luyện kiếm, không cần phải vì một sai lầm mà làm hỏng tâm cảnh của bản thân. Nhớ rằng, cuộc sống đôi lúc cần phải hòa giải với chính mình."
Tần Quan nhìn Lão Dương, "Chắc hẳn ngài biết mọi thứ."
Kiếm chủ nhân gian và Kiếm chủ Quyền Huyền cũng không thể làm được. Đây là ranh giới cuối cùng của Dương gia.
Nàng nhìn Diệp Thiên Mệnh, "Dương gia chúng tôi không thể không giảng lý lẽ với hắn." Nói xong, nàng lùi sang một bên.
Điều này có thể hiểu được. Diệp Thiên Mệnh cau mày, lực lượng thời không đúng là quá khủng khiếp, thân thể hắn không thể chịu nổi!
Diệp Thiên Mệnh nhìn về phía hắn, "Nếu bạn nói như vậy, vậy thì hôm nay tôi sẽ không giết được."
Thời Không Chi Đạo! Lão Dương! Nếu tôi dẫn Dương Già đi xin lỗi một cách chân thành… và hứa hẹn sẽ giúp Diệp Thiên Mệnh phục sinh người Diệp gia, mọi chuyện sẽ không đến mức này sao?
Nói xin lỗi? Gần như cùng lúc đó, Mạc Khung mở tay, trong nháy mắt, kiếm trong tay Diệp Thiên Mệnh bất ngờ biến mất tại chỗ, khi xuất hiện trở lại, thanh kiếm đã chĩa vào giữa trán hắn.
Tần Quan lắc đầu, "Lão Dương, không cần kích động như vậy. Dương gia có lẽ có khả năng đối với bất kỳ ai bá đạo trên thế gian mà không giảng đạo lý. Nhưng..."
Sau khi chứng kiến sự việc này, mọi người trong sân đều có chút kinh ngạc.
Luôn luôn tùy tiện Diệp Thanh Thanh giờ phút này cũng nhíu mắt lại, nàng đã sẵn sàng cho mọi biến động.
Tần Quan im lặng. Đúng lúc này, Lão Dương đột ngột phất tay áo lên, làm cho Diệp Thiên Mệnh và những thứ xung quanh kỳ lạ biến mất... Chỉ trong nháy mắt, không gian quanh Diệp Thiên Mệnh đã khôi phục lại như bình thường.
Lúc này, Mạc Khung bất ngờ cười lên: "Tất cả mọi người có thể thử, xem có ai có thể giết người trước mặt tôi."
Ngoại trừ đời trước của Dương Diệp, hai đời sau đã nhận ân huệ lớn, mà Diệp Thiên Mệnh lại là người của nàng.
Không đùa đâu! Quả nhiên là yêu nghiệt của Cổ Tân Thế!
Lão Dương chậm rãi tiến về phía Diệp Thiên Mệnh, hắn nhìn qua Dương Già và nữ tử trong váy tím, cười nói: "Tần các chủ, vấn đề thiện ác cũng không cần nhiều lời, đã rõ ràng từ lâu. Bây giờ hai người họ đang sinh tử chiến, người ngoài lại xen vào, có phải không tốt lắm?"
Lão Dương không nói thêm gì, mà quay sang nhìn Diệp Thiên Mệnh. Nhiều lúc, rất nhiều người không nhận ra sai lầm; họ chỉ nhận ra rằng có thể chết, vì vậy mới nói xin lỗi.
Hối cải! Hắn rõ ràng hiểu ý nghĩa của một nhát kiếm từ Diệp Thiên Mệnh.
Không ai muốn trở thành kẻ thù của Dương gia. Vậy thì hãy để chiến tranh nổ ra!
Tần Quan lắc đầu, "Nếu hắn thắng, tôi cũng sẽ không để hắn giết Diệp Thiên Mệnh."
"Diệp Thiên Mệnh!"
Thấy vậy, Lão Dương nhíu mắt lại. Nhìn thấy cảnh này, đôi mắt của Bạch Thế và Huyền Giáp Kiếm Tôn trở nên nghiêm trọng, thực lực họ chịu áp lực mạnh mẽ, quá khủng khiếp.
Diệp Thiên Mệnh lại nói: "Như Lão Dương đã nói, giờ đây các bạn đã trở thành kẻ yếu, vì vậy mọi người sẽ có đồng tình với các bạn... Nghĩ rằng tôi đang khi dễ cậu nhóc mồ côi."
Không thể chết! Đúng lúc này, Diệp Thiên Mệnh bỗng nở nụ cười, "Tần các chủ, Dương gia có làm sai thì việc nhận lỗi có quá khó không?"
Lão Dương nhìn về phía Dương Già và nữ tử trong váy tím, cười nhẹ, "Con người chính là như vậy, nếu một khi trở thành kẻ yếu, mọi người sẽ đồng tình và tán dương."
Nhưng khi Thiên Mệnh kiếm đang muốn chĩa vào trán Diệp Thiên Mệnh, nó đột ngột run lên, cưỡng ép dừng lại.
Hắn nở nụ cười, sau đó quay đầu nhìn Tần Quan, "Tần các chủ, người ngồi ở vị trí cao đều không dễ dàng nhận sai, đúng không?"
Diệp Thiên Mệnh nhìn Dương Già, "Những chuyện này với bạn thật ra không có nghĩa lý gì. Nhưng từ đầu đến cuối, bạn không nghĩ đến việc giải quyết vấn đề, mà chỉ muốn tìm cách giải quyết người đặt ra vấn đề. Không chỉ bạn, mẹ bạn cũng vậy. Khi con trai mình mắc lỗi, không nghĩ cách uốn nắn, mà chỉ tìm cách đối phó người chỉ trích."
Đúng lúc này, Mạc Khung chậm rãi bước ra, ánh mắt của hắn rơi vào Diệp Thiên Mệnh, "Giết người chỉ đơn giản là để đầu chạm đất, ngươi đã thắng, cần gì phải cãi lý thuyết của mình?"
Đây chính là cảnh giới thực sự của Vĩ Độ! Hãy xem Diệp Thiên Mệnh là người như thế nào!
Dương Già lúc này đã hiểu ý nghĩa của Diệp Thiên Mệnh, thật sự đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu có cơ hội làm lại, liệu mình có nhận sai hay không?
Hơn nữa, đó chỉ là Vĩnh Hằng cấp, nếu trên cao hơn mà là yêu nghiệt, thì điều đó sẽ khủng khiếp đến mức nào?
Diệp Thiên Mệnh đột nhiên nói: "Mẹ con các người cho đến nay vẫn luôn cho rằng tất cả những việc này đều do thực lực của mình chưa đủ mạnh. Các người cảm thấy sai lầm lớn nhất chính là vì thực lực không đủ..."
Nhưng nếu không có thực lực để nhường cho hắn cái chết, thì hắn sẽ không bao giờ cúi đầu.
Cưỡng chế nghịch chuyển! Họ thật sự không có tư cách nhìn thấy những yêu nghiệt ở trên cao, chưa kể đến loại thực lực như Mạc Khung, họ cũng không có quyền để thấy.
Nhưng đối phương không nhắm vào con trai của nàng nữa, và nàng cũng không còn quan tâm đến họ nữa.
Hai nhân vật, Diệp Thiên Mệnh và Dương Già, rơi vào tình thế căng thẳng khi Diệp Thiên Mệnh chứng tỏ thực lực vượt trội của mình. Dương Già phải đối mặt với sự thật về sai lầm và sự yếu kém của gia tộc mình. Mặc dù có thể được phục sinh nhờ sức mạnh của Kiếm Tổ, nhưng việc nhận sai đối với Dương Già lại là một thử thách lớn. Xung đột nội bộ giữa các nhân vật dẫn đến những quyết định khó khăn và dạy cho họ bài học về lòng kiêu hãnh và sự khiêm nhường.
Cuộc chiến giữa Diệp Thiên Mệnh và Dương Già diễn ra căng thẳng khi Dương Già, mặc dù yếu thế, vẫn quyết tâm chiến đấu. Sức mạnh khổng lồ từ cú đấm của Dương Già khiến không gian xung quanh chao đảo. Cuộc đụng độ này không chỉ thử thách sức mạnh cá nhân mà còn là cuộc đối đầu của các trường phái võ học. Những áp lực từ hai nhân vật chính khiến mọi người xung quanh cảm nhận được sự nghiêm trọng của trận chiến, đặc biệt khi sự chuyển đổi giữa Kiếm đạo và Võ đạo được thể hiện rõ nét.
Diệp Thiên MệnhDương GiàTần QuanMạc KhungLão DươngNữ tử trong váy tím