Chương 576: Hảo huynh đệ! Huynh đệ sinh tử!
Diệp Thiên Mệnh cười nói: "Đó là phương pháp không đúng." Nói xong, nàng gặm một cái đùi gà, sau đó tiếp tục: "Dĩ nhiên, với ta mà nói, trong thế giới của các ngươi, việc tự mình ra ngoài cùng người khác cũng chỉ là phế vật, không có gì khác biệt."
Mao Gian suy nghĩ một chút, cười nhưng không nói gì, hắn tịnh không biết lý do.
Trong Tiểu Tháp, Diệp Thiên Mệnh cảm thấy mệt mỏi sau những thương tích, mất vài giờ để hồi phục hoàn toàn. Hắn biết rằng nếu tiếp tục như vậy thì không ổn. Đế chỉ nhìn Diệp Thiên Mệnh một cái, không nói gì, chỉ lặng lẽ gặm đùi gà.
Đại sư bá nói: "Ta mới vừa nói mỗi người đều có miệng giếng riêng, không phải nói cô nương tự phụ hoặc không biết rằng bên ngoài còn có nhiều người tài giỏi. Mà ta muốn nói là... cô nương, giờ đây ngươi đang ở đáy giếng."
Hắn nhẹ nhàng vỗ lên vai Diệp Thiên Mệnh và cười hòa ái, "Trẻ nhỏ dễ dạy." Tiếp đó, hắn hỏi: "Cô nương cảm thấy tiểu sư điệt của ta thế nào?" Đế lại gặm một miếng đùi gà, "Trù nghệ không sai."
Diệp Thiên Mệnh đột nhiên lấy ra một ít Vĩ Độ Mật Tinh và đưa cho Mao Gian, "Mao huynh, đây là một chút Vĩ Độ Mật Tinh, hãy sử dụng nó để tu luyện, sau khi rời khỏi đây, chúng ta sẽ làm một món lớn."
Diệp Thiên Mệnh cười nói: "Ta với Đại sư bá." Đại sư bá đáp: "Ta không có tư cách dạy cô nương điều gì, cũng không có khả năng giải thích đạo lý lớn. Nhưng nếu cô nương muốn trò chuyện với ta, ta sẽ nói vài lời. Nếu cô nương cảm thấy hay, thì nghe; nếu không, có thể bỏ qua." Sau khi nghe lời của đại sư bá, Diệp Thiên Mệnh trầm mặc.
Hắn lắc đầu, "Đừng nhìn hai tiểu gia hỏa này có vẻ bất cần, nhưng thực tế, họ rất coi trọng tình cảm. Đối với nam tử áo xanh, họ sẵn sàng hy sinh bản thân."
Đế gật đầu, "Ăn ngon." Tài Tội Quan lập tức nói: "Nhất định!"
Mao Gian hỏi: "Nhiều nhất có thể luyện chế mấy cỗ?" Hắn dừng lại một chút rồi tiếp: "Người đàn ông trung niên bên ngoài kia là ai?"
Khi luyện chế khôi lỗi, Diệp Thiên Mệnh cũng đang suy nghĩ về những việc đã xảy ra gần đây. Đúng lúc ấy, Mao Gian bất ngờ xuất hiện bên cạnh, tò mò nhìn những khôi lỗi trước mặt, "Diệp huynh, luyện chế Đạo Cảnh khôi lỗi này không có hạn mức cao nhất sao?"
Nghĩ đến một số việc, sắc mặt của đại sư bá càng ngưng trọng. Nhưng hắn chỉ có thể cố gắng hết sức. Diệp Thiên Mệnh nhìn hắn và cười đáp: "Tất nhiên là yếu hơn Nhị Nha cô nương. Nhị Nha là Ác Thú Chi Tổ, người đàn ông áo xanh làm sao có thể so với nàng? Ta đã hỏi Nhị Nha, nàng nói rằng hai quyền của nàng có thể dễ dàng đánh bại hắn."
Mao Gian chân thành nói: "Diệp huynh, sau lưng ngươi còn có bao nhiêu chỗ dựa? Cho ta biết để yên tâm."
Đại sư bá không nói gì, chỉ cười. Mao Gian tiếp tục, "Ta nghe nói sau lưng ngươi có một nam tử áo xanh. Hắn mạnh hơn hay yếu hơn Nhị Nha cô nương?"
Đại sư bá hơi ngẩn ra, rồi cười, sau đó quay lưng đi ra ngoài. Diệp Thiên Mệnh gật đầu, "Bất kể tương lai ra sao, ta đều cần phải trải nghiệm. Nếu không trải qua, cho dù có lý thuyết hay đến mấy cũng sẽ không có ích gì. Chúng ta đều biết chuyện đao cắt người rất đau, nhưng nếu chưa từng bị cắt, sẽ không biết đau đến mức nào."
Nói xong, hắn dẫn theo một đám cường giả tiến thẳng đến Quan Huyền vũ trụ Kiếm Tông. Trong khi ăn đùi gà, Đế nhận xét: "Đùi gà nướng rất ngon."
Đại sư bá nói: "Cô nương, ngươi đang xem máu. Ta cũng đồng ý với điều đó. Nhưng có thể ngươi đã hiểu lầm ý của ta." Ý của hắn là: dù là điều tốt hay xấu, cũng không quan trọng. Quan trọng là nàng thích.
Diệp Thiên Mệnh tiếp tục luyện chế khôi lỗi và nói: "Muốn tìm nam tử áo xanh đó có thể có cách duy nhất, đó là đi đến Quan Huyền vũ trụ Kiếm Tông. Ở đó có pho tượng của hắn, nếu chúng ta vũ nhục pho tượng đó, hắn có thể sẽ xuất hiện."
Đại sư bá nhẹ gật đầu, không nói gì thêm. Sau khi vào Cổ Tân Thế, vốn nghĩ sẽ tiến hành một cách bỉ ổi, nhưng không ngờ lại bị các Đại Thần Quan trong Cổ Tân Thế nhằm vào.
Về phần Vĩ Độ Mật Tinh, năng lượng rất tinh khiết và hiệu quả phi thường tốt. Sau khi hấp thu năng lượng đó, thân thể hắn bắt đầu xuất hiện những chuyển biến tốt. Hắn nhận ra rằng đối với Diệp Thiên Mệnh, dù có thiên phú hay học thức đến đâu, cũng không có ý nghĩa gì khi đứng trước nàng.
Mao Gian nhẹ gật đầu, "Thì ra là thế." Đế cười nói: "Được."
Diệp Thiên Mệnh đột nhiên quay đầu nhìn Mao Gian, chân thành hỏi: "Mao huynh, tại sao ngươi lại hứng thú với chuyện này? Ngươi không định đi bắt nam tử áo xanh để đổi lấy phần thưởng chứ?"
Đại sư bá hỏi: "Cô nương, ngươi có thấy đùi gà này ngon không?" Mao Gian nhận lấy và cười nói: "Ta không khách khí đâu."
Hắn ái ngại, "Phương pháp không đúng?" Đối với phận số của mình, hắn thấy như đã bị định trước. Diệp Thiên Mệnh nói: "Dựa vào thực lực hiện tại của ta, nhiều nhất chỉ có thể luyện chế bốn, năm cỗ khôi lỗi; vượt quá đó, ta sẽ không chịu nổi."
Nhưng hắn cũng không gấp gáp tu luyện, mà tiếp tục luyện chế Đạo Cảnh khôi lỗi. Diệp Thiên Mệnh bắt đầu phân tích. Hắn nhận ra rằng có những thứ nhân quả phải tiếp nhận, như việc bị các Đại Thần Quan nhằm vào; đó là điều không thể tránh khỏi, bởi vì hắn là học trò của lão sư, mà lão sư có mâu thuẫn với họ.
Đại sư bá nhìn chăm chăm vào Đế, "Cô nương đã từng khẳng định rằng chưa từng ăn loại đùi gà này cũng như sẽ không ăn lần nữa, nhưng xem ra giờ đây cô đã tiếp xúc và thích ăn nó, vậy thì không có gì là xấu cả, đúng không?"
Hắn ngồi xuống đất, tham lam hấp thụ năng lượng từ bốn phía. Diệp Thiên Mệnh nhìn Mao Gian, "Tự nhiên là có."
Diệp Thiên Mệnh và các nhân vật trong Tiểu Tháp thảo luận về việc tu luyện và việc luyện chế Đạo Cảnh khôi lỗi. Trong khi họ thưởng thức đùi gà, Diệp Thiên Mệnh chia sẻ kiến thức về sức mạnh và ý nghĩa của các mối quan hệ. Cùng lúc, hắn cũng bày tỏ suy nghĩ về những khó khăn mà mình phải đối mặt trong tương lai, nhấn mạnh rằng trải nghiệm thực tế là điều cần thiết để hiểu rõ hơn về cuộc sống.
Diệp Thiên Mệnh trò chuyện với nam tử trung niên về ý nghĩa cuộc sống và sự phát triển bản thân. Nam tử nhắc đến việc nhiều người sống thụ động, không nhận thức được bản thân và vấn đề của mình. Họ cùng nhau khám phá những khái niệm về giai cấp, sự mâu thuẫn trong quan điểm sống, và tầm quan trọng của việc trải nghiệm thực tế để thấu hiểu cuộc sống. Cuộc đối thoại chỉ ra rằng sự phức tạp của vũ trụ và con người đòi hỏi Diệp Thiên Mệnh phải tự xác định vị trí và mục tiêu của mình trong cuộc sống để không rơi vào tình trạng lẫn lộn và khủng hoảng.
Đạo Cảnh khôi lỗiVĩ độ Mật Tinhnam tử áo xanhquan hệTu luyệnTu luyện