Chương 12: Chính mình vụng trộm vui

Ngụy Quốc Công cảm thấy khó chịu với việc Lý Di Nương thường xuyên so sánh con trai của họ với Dương ca nhi, nhưng không thể phủ nhận rằng tiểu nhi tử của ông có phần thông minh hơn. Lý Di Nương từng nói về việc Chu ca nhi biết đọc biết viết, nhưng không như những lúc bà khoe khoang trước người khác. Ngụy Quốc Công thấy có lý trong lời của Lý Di Nương, bởi vậy ông bắt đầu để ý nhiều hơn đến việc học hành của tiểu nhi tử.

Trước đây, ông luôn chê bai tổ yến là món ăn của phụ nữ, nhưng Lý Di Nương lại làm tổ yến khiến ông thích. Ông không biết rằng nó được mua từ hải ngoại mà chỉ nghĩ rằng đó là sản phẩm của Lý Gia.

Khi Chu ca nhi bắt đầu học, ông đã rất cảm kích trước khả năng tiếp thu của con mình. Vốn dĩ ông định cho con học « thiên tự văn » trước, sau đó mới đến « Luận Ngữ ». Thời gian trôi qua, ông nhận thấy rằng việc dạy dỗ Chu ca nhi thật sự rất dễ dàng. Nhưng Lý Di Nương lại cảnh báo ông rằng không nên khoe khoang về thành tích học tập của con, vì chỉ cần không khéo sẽ khiến phu nhân tức giận.

Năm nay, tiểu nhi tử định tham gia thi phủ lần nữa. Lý Di Nương thì lo lắng không dám làm phật lòng phu nhân nên nhờ ông giấu nhẹm chuyện học hành của con. Ngụy Quốc Công chỉ cười và đồng ý, biết rằng con trai của ông vẫn còn nhỏ và việc học rất đơn giản, không cần phải quá lo lắng.

Ngụy Quốc Công thường xuyên đến Thúy Trúc viện để giáo dục con trai, điều này khiến các di nương khác rất ghen tị. Họ không hiểu tại sao phu nhân lại cứ suốt ngày hãnh diện về Dương ca nhi nhưng lại không hề nói về Chu ca nhi. Ông nghĩ rằng, việc làm của bà như vậy thất thiệt quá hẹp hòi.

Khó mà tin được, nhưng tiểu nhi tử lại học thuộc lòng « Luận Ngữ » một cách nhanh chóng. Ngụy Quốc Công cảm thấy tự hào nhưng cũng lo lắng không biết liệu phu nhân có thể bình tĩnh nếu như bà biết Chu ca nhi thông minh không kém Dương ca nhi. Ông chỉ mong rằng những điều này không bị phơi bày.

Ông rất yêu quý tiểu nhi tử, khi thấy con trai viết chữ còn nhiều lỗi, ông vẫn động viên. Với ông, điều quan trọng nhất là việc con có sự ham học và chờ đợi sự lớn lên của tiểu nhi tử.

Tóm tắt chương trước:

Ngụy Quốc Công dạy con trai Ngụy Vân Chu viết chữ sau bữa tối. Ngụy Vân Chu tỏ ra rất ham học và cố gắng ghi nhớ các từ ngữ. Trong khi đó, Lý Di Nương cảm thấy tự hào trước sự hiếu học của con trai. Ngụy Quốc Công nhận ra khả năng ghi nhớ vượt trội của Ngụy Vân Chu khi cậu có thể học được những chữ mới dễ dàng. Tình cảm gia đình ấm áp hiện lên qua việc cha con tương tác và hỗ trợ nhau trong việc học tập.

Tóm tắt chương này:

Ngụy Quốc Công nuôi dưỡng hi vọng vào khả năng học tập của tiểu nhi tử, Chu ca nhi, khi so sánh với Dương ca nhi. Mặc dù Lý Di Nương thường lo lắng về phản ứng của phu nhân, ông vẫn dành thời gian để giáo dục con và cảm thấy tự hào khi con học thuộc 'Luận Ngữ' nhanh chóng. Ông hiểu rằng việc học không nên cần phải khoe khoang, mà điều quan trọng là sự ham học và phát triển của tiểu nhi tử.