Trong chương 49, Ngụy Vân Châu lấy ra hai cái bánh bao lớn và một ít thịt khô từ trong hòm xiểng để ăn cùng với trà. Dù vậy, hắn cảm thấy không thể tiếp tục thi cử, nhưng cuối cùng cũng phải viết một bài thơ cho đề bài “Trung dung”: “Trung lập mà không dựa, mạnh quá thay kiểu!” Sau khi hoàn thành bài thơ, hắn quyết định viết một bài thơ Ngũ Ngôn Lục Vận Thi Thí Thiếp Thi. Do đã học làm thơ với Mạnh Tiên Sinh và Sở Văn Tuyên trong thời gian gần đây, trình độ thơ ca của hắn cũng khá, không cần phải nhớ lại những gì đã học ở kiếp trước.
Quan chủ khảo không giữ ở lại lâu, mà đi kiểm tra thí sinh khác, khiến cho một thí sinh khác cảm thấy hoảng loạn, không biết phải viết gì. Trong khi đó, Ngụy Vân Châu đi lén ra nhà vệ sinh để giải quyết vấn đề cấp bách. Hắn không có ý định thi trong phòng, và vì thế, khi trở lại phòng, hắn mau chóng ăn tối để tránh bị mùi hôi gây khó khăn trong việc ăn uống.
Khi thấy bài thi cuối cùng có đề khảo thí Doanh Liên, các thí sinh cảm thấy bất ngờ. Ngụy Vân Châu lo lắng rằng mình sẽ không thể ngủ yên vì mùi hôi. Nhưng khi đêm khuya đến, hắn dần dần bị mùi quen thuộc làm cho ngủ quên.
Đến giờ Thân, tiếng chuông vang lên, đánh dấu sự kết thúc của vòng thi đầu tiên. Dẫu cố gắng chôn mình trong chăn và che mũi bằng túi thơm, Ngụy Vân Châu vẫn cảm nhận được mùi hôi. Hắn có khứu giác nhạy cảm, và điều này thật khó chịu với hắn. Dù mang theo nhiều hương liệu, mà vẫn không thể cải thiện tình hình.
Ngụy Vân Châu ngồi tại vị trí đầu tiên trong bảng thi. Hắn cảm thấy việc phải ở lại nơi này trong một góc nhỏ, chỉ có thể cuộn tròn lại mà ngủ, thật sự làm hắn đau đầu.
Một lúc sau, quan chủ khảo đi ngang qua, thấy hắn viết xong mười đôi câu đối thì tỏ vẻ hài lòng, gật đầu khen ngợi rồi tiếp tục kiểm tra. Ngụy Vân Châu nghĩ đến việc phải ở lại một đêm nữa và cảm thấy không thể chịu đựng nổi. Hắn chỉ nghĩ đến việc khảo sát trong phòng sẽ phải chờ đợi dài đằng đẵng.
Trong khi quan chủ khảo tuần tra, hắn ngửi thấy mùi thơm nồng từ Ngụy Vân Châu, có chút khó chịu nhưng không hoàn toàn không thể chấp nhận. Hắn thắc mắc tại sao cậu bé lại dùng nhiều hương liệu như vậy. Đôi khi, khứu giác quá nhạy cũng không phải là điều tốt.
Ngụy Vân Châu chuyên tâm vào bài thi, không để cho mùi hôi xung quanh ảnh hưởng. Hắn nhanh chóng viết xong một thiên văn chương. Đến chiều, hắn lại tiếp tục viết. Dù cho trong phòng vẫn không ngừng lan tỏa mùi hôi, nhưng hắn cố gắng giữ bình tĩnh trước áp lực.
Khi trời tối, những thí sinh khác bắt đầu lộ vẻ mệt mỏi và lo lắng. Họ không thể thoải mái đi lại trong phòng thi, và lại phải chịu đựng mùi hôi từ những thí sinh khác.
Cuối cùng, sau mỗi buổi kiểm tra, các thí sinh vẫn bị buộc phải ở lại trong phòng, nhưng có thể xin vào nhà vệ sinh. Ngụy Vân Châu, sau khi viết xong bản nháp, cẩn thận kiểm tra và xác định không có lỗi nào rồi chờ đợi để nộp bài.
Bất ngờ, vào buổi sáng hôm sau, khi quan chủ khảo đến giám sát, Ngụy Vân Châu nhận ra mình lại có đề thi liên quan đến Doanh Liên. Điều này khiến hắn cảm thấy không thoải mái. Ngày thứ nhất, hắn không có dùng hương liệu, nhưng ngày thứ hai thì lại khác, khiến các thí sinh khác cảm thấy khó chịu.
Cuối cùng, Ngụy Vân Châu dần thích nghi với môi trường khó chịu này và tiếp tục viết bài thi của mình, tranh thủ thời gian để hoàn thành trước khi nước tiểu và mùi hôi trở nên tồi tệ hơn. Hắn ngồi xuống, nâng bút lên và bắt đầu viết, cố gắng không bị ảnh hưởng bởi những điều xung quanh.
Ngụy Vân Châu trong quá trình thi cử đã phải đối mặt với áp lực và mùi hôi khó chịu từ các thí sinh khác. Hắn chuẩn bị cho bài thi với những bài thơ, nhưng vẫn cảm thấy khó khăn khi phải ở lại trong phòng thi. Sự nhạy cảm với khứu giác khiến hắn không thể tập trung, mặc dù đã cố gắng giữ bình tĩnh và hoàn thành các bài thi của mình. Cuối cùng, hắn dần thích nghi với môi trường và tiếp tục viết một cách kiên nhẫn.
Ngụy Vân Châu chuẩn bị cho kỳ khảo thí và lo lắng về sự theo dõi của Ngụy Dật Phong. Trong khi Lý Di Nương cảm thấy đau lòng vì con trai phải trải qua khổ cực ở khảo viện, các nhân vật xung quanh bàn luận về việc chuẩn bị lễ vật và điều tra Tào gia. Ngụy Vân Châu khẳng định không cần sự giúp đỡ từ ngoại tổ phụ và sẽ cẩn trọng trong hành động, đồng thời nhận ra rằng Ngụy Dật Phong vẫn hữu dụng cho kế hoạch của mình.
Ngụy Vân ChâuMạnh tiên sinhSở Văn Tuyênquan chủ khảothí sinh khác