Lý Tuyền trong lòng cảm nhận một ý nghĩ tương tự. Khi đến Ngụy Quốc Công phủ, hắn là người thông minh nhất trong Lý gia, được lão tú tài khen ngợi và cho rằng có khả năng thi đậu công danh. Hắn luôn tự mãn với điều này, nhưng giờ mới nhận ra mình đã quá kiêu ngạo. Không nói đến việc thi đậu Tiến sĩ, ngay cả Tú tài cũng có thể không qua nổi.
Người phụ trách tổ chức thi vòng đầu là một trong ba học chính đã được tuyển chọn, nhưng hắn không biết rõ hai học chính kia là ai. Ba học chính sẽ lựa chọn thí sinh từ những người đã thi.
Đối với Ngụy Vân Chu, sự tự phụ biến mất. Từ giờ trở đi, hắn sẽ cố gắng học tập hơn nữa, vì không chỉ thi đậu Tiến sĩ mà cả thi Cử nhân cũng không dễ dàng. Mỗi học chính phụ trách một trận thi trong ba trận khảo thí vòng đầu và sẽ không được phép gặp nhau hay xuất hiện đồng thời.
Ngoài sự khác biệt đó, một điều nữa là thi viện chỉ có hai vòng khảo thí, bao gồm vòng đầu và vòng hai. Chỉ có những thí sinh qua được vòng đầu mới được tham gia vòng hai.
Trong học đường, Mạnh tiên sinh đang giảng dạy về bài thi của Ngụy Dật Tùng từ bốn năm trước. Thi vòng đầu kéo dài ba ngày. Ngày đầu tiên kiểm tra Tứ thư và năm câu thơ. Ngày thứ hai kiểm tra một thiên trong Ngũ kinh, như là chọn nội dung từ "Thượng thư".
Ba học chính trong thi viện không có người nào hơn người nào. Khi ba học chính đồng thời có mặt, để thông qua vòng hai, ý kiến của cả ba phải nhất trí. Nếu một học chính không đồng ý, thí sinh sẽ bị loại.
Mặc dù quy định có một số điểm khác với hệ thống khoa cử trước kia, nhưng độ khó vẫn cao. Muốn đạt danh hiệu Cử nhân không hề dễ, cần phải trải qua mười năm hoặc nhiều hơn để học tập chăm chỉ. Có người thậm chí cả đời chưa đỗ Tú tài.
Mạnh tiên sinh giải thích bài thi bốn năm trước để cho các thí sinh hiểu rõ hơn về khảo thí, thông qua điều này, cũng khiến cho Ngụy Vân Chu nhận ra rằng hệ thống thi cử không đơn giản như hắn tưởng tượng. Sau khi về nhà, hắn không thể ra cửa cho đến khi có thông báo từ trường.
Ngày thứ ba, khảo thí cho thí sinh theo Tứ thư và Ngũ kinh, lựa chọn viết một thiên văn chương và làm thơ. Ngụy Vân Chu mừng vì không vội vã tìm Mạnh tiên sinh để xin bài thi, nếu không có thể làm mất hình ảnh của bản thân.
Thành tích trong thi viện không dựa vào thứ tự trong ba trận khảo thí mà dựa vào thứ tự ôn thi vòng hai. Nếu một học chính cảm thấy hài lòng với câu trả lời của thí sinh, họ sẽ quyết định thí sinh đó được công nhận.
Cuối cùng, quy trình khảo thí của thi viện rất nghiêm ngặt và khó khăn hơn nhiều so với thi huyện và thi phủ. Sau khi thi vòng đầu xong, thí sinh có thể rời khỏi thi viện chờ công bố kết quả. Chỉ những người qua được ba vòng khảo thí trong thi viện mới có thể tham gia thi vòng hai, nơi độ khó cao gấp nhiều lần.
Các học chính được công khai chỉ một ngày trước từng trận thi, để tránh tình trạng thông đồng và gian lận. Điều này đảm bảo tính công bằng trong kỳ thi.
Ngụy Dật Ninh an ủi muội muội Ngụy Tri Thư và quyết tâm không lặp lại sai lầm trong quá khứ. Hắn lo lắng về phản ứng của Nhị thúc nếu biết thân phận thực sự của mình. Trong khi điều tra về Tiết thị, Ngụy Dật Ninh nhận ra những sắp đặt phức tạp xung quanh nàng. Hai huynh muội quỳ trước bài vị tổ tiên, cùng với lão phu nhân, thể hiện lòng thành kính và trách nhiệm với dòng tộc. Rốt cuộc, họ hiểu rằng để an toàn cho gia đình, cần phải cẩn trọng trong mọi hành động.
Lý Tuyền cảm thấy kiêu ngạo khi đến Ngụy Quốc Công phủ nhưng nhận ra sự khó khăn trong kỳ thi cử. Ngụy Vân Chu quyết tâm học tập hơn sau khi hiểu rõ quy trình thi cử phức tạp với ba trận khảo thí do ba học chính phụ trách. Để vượt qua vòng đầu, thí sinh cần phải đạt yêu cầu khó khăn từ cả ba học chính. Hệ thống thi cử khắt khe, chỉ những thí sinh xuất sắc mới có cơ hội tham gia vòng hai với độ khó cao hơn.
Lý TuyềnNgụy Quốc CôngNgụy Vân ChuMạnh tiên sinhNgụy Dật Tùng