Đã xảy ra chuyện gì vậy? Chị dâu thế nào rồi? Đang tham dự bữa tiệc vui vẻ sao tự dưng lại rơi xuống nước?" Lục Cảnh Lễ ôm chặt Tiểu Bảo, thở hổn hển và gào hỏi.

Nhan Như Ý thấy Lục Cảnh Lễ đưa Tiểu Bảo đến thì biến sắc: "Sao con lại đến đây? Lại còn đưa Tiểu Bảo tới nơi như thế này nữa!"

Lục Sùng Sơn cũng tỏ ra không vui: "Đúng là! Mau đưa Tiểu Bảo về nhà! Bệnh viện là nơi không may mắn!"

Lục Cảnh Lễ lau mồ hôi, giải thích: "Con đang ở nhà trông Tiểu Bảo, đột nhiên nghe tin chị dâu bị đẩy xuống nước, vì vậy vội vàng chạy tới đây. Tiểu Bảo nghe con nói chuyện qua điện thoại, nhất quyết đòi đi theo, con không còn cách nào khác, đành phải ôm thằng bé đi cùng!"

Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Tiểu Bảo chỉ chăm chú nhìn vào cánh cửa phòng cấp cứu, cố gắng vùng ra khỏi vòng tay của Lục Cảnh Lễ, cổ họng phát ra tiếng kêu gào khản đặc.

Không còn cách nào khác, Lục Cảnh Lễ đành phải cho Tiểu Bảo xuống. Ngay khi được thả, Tiểu Bảo lập tức chạy tới trước cửa phòng cấp cứu và nhìn chăm chú vào cánh cửa khép chặt...

Sắc mặt của Tiểu Bảo dần trở nên trắng bệch, cơ thể nhỏ bé của cậu bé run rẩy, sau đó thốt ra những âm thanh kêu gào chói tai: "Aaaaaa… Aaaaaa… Aaaaa!"

Cậu vừa kêu vừa cố gắng đẩy cánh cửa phòng phẫu thuật. Hành động kích động của cậu bé khiến tất cả mọi người cảm thấy hoảng sợ, Nhan Như Ý lập tức chạy tới ôm Tiểu Bảo: "Tiểu Bảo, không sao đâu! Không có chuyện gì hết! Các bác sĩ đang ở trong đó rồi! Cô Tiểu Tịch của con sẽ ra ngay thôi! Đừng sợ, không có chuyện gì đâu!"

Lục Sùng Sơn cũng hối hả chạy đến trấn an: "Tiểu Bảo, đừng sợ! Ông nội ở đây rồi, nhất định sẽ làm cho bác sĩ chữa trị cho cô Tiểu Tịch của con! Chúng ta về nhà trước nhé, được không nào? Con ở đây sẽ gây phiền toái cho các bác sĩ đấy!"

Nhưng dường như Tiểu Bảo đã hoàn toàn không nghe thấy âm thanh nào xung quanh nữa, cậu bé vẫn không ngừng thét gào cho dù giọng đã khản đặc, vừa hò hét vừa dùng tay nhỏ bé đã đỏ lên để đẩy cánh cửa phòng cấp cứu... Ánh mắt của cậu bé tràn đầy sợ hãi và bất an khiến mọi người xung quanh không khỏi cảm thấy đau lòng.

...

Mạc Kiến Chương tự trách mình, bởi lẽ Ninh Tịch đã gặp chuyện không may tại nơi của ông.

Toàn thân Mạc Lăng Thiên run rẩy, dường như không còn đứng vững nữa...

Đây đã là lần thứ hai...

Thiệp mời của cô ta chính là do anh tận tay đưa cho Quan Tử Dao! Chính anh đã đưa!

...

"Tại sao lại như vậy, vừa rồi chị dâu còn gửi hình cá chép cho em mà! Sao bỗng dưng lại nguy hiểm đến tính mạng như thế này..." Lục Cảnh Lễ suýt nữa khóc theo Tiểu Bảo.

Khung cảnh trở nên hỗn loạn...

Lục Đình Kiêu đứng bên cạnh mà cảm thấy đau đầu. Anh không ngờ rằng Lục Cảnh Lễ lại đưa Tiểu Bảo đến đây.

Cách âm của phòng cấp cứu rất tốt, vì vậy Ninh Tịch lại không biết bên ngoài đang hỗn loạn như thế nào. Nhưng với tính cách của Ninh Tịch, e rằng mặc dù có phải bỏ dở kế hoạch, cô cũng không nỡ để Tiểu Bảo chịu khổ như vậy...

Lục Đình Kiêu định đưa con trai ra chỗ khác để lén nói sự thật với thằng bé...

Hiện giờ cũng chỉ còn cách này!

Lục Đình Kiêu nghĩ vậy và lập tức đến gần con trai: "Tiểu Bảo, bình tĩnh nghe ba nói nhé, con..."

Nhưng chưa kịp để Lục Đình Kiêu nói hết, Tiểu Bảo đã cắn mạnh vào mu bàn tay của anh, ra sức đẩy anh ra. Trong đôi mắt của Tiểu Bảo tràn đầy hoang mang và căm phẫn như một con thú con bị thương... Đôi mắt đó nhìn chằm chằm vào tất cả mọi người xung quanh và khản giọng hét lên: "Mẹ! Con muốn mẹ!!!"

Tóm tắt chương này:

Trong không khí hỗn loạn tại bệnh viện, Lục Cảnh Lễ ôm Tiểu Bảo, cố gắng trấn an khi nghe tin chị dâu gặp nguy hiểm. Tiểu Bảo, bị kích động, gào khóc và chạy đến cửa phòng cấp cứu, không nghe thấy lời an ủi từ bất kỳ ai xung quanh. Mạc Kiến Chương tự trách vì sự cố xảy ra và Lục Đình Kiêu phải đối diện với tình huống thương tâm khi con trai thúc giục tìm mẹ. Cảnh tượng đầy cảm xúc này vẽ nên nổi đau và sự lo lắng của cả gia đình trong giây phút nguy hiểm.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện mô tả sự hoảng loạn khi Tào Lệ Dung bị còng tay sau khi một sự cố xảy ra khiến Ninh Tịch rơi xuống nước. Quan Thụy và Quan Tử Dao lo sợ những hậu quả từ sự việc nghiêm trọng này. Lục Đình Kiêu nghi ngờ có ai đó chỉ đạo âm thầm gây rối, trong khi tấm màn bí mật về kế hoạch hãm hại Ninh Tịch đang dần được hé mở. Chỉ một sai lầm nhỏ có thể dẫn đến thảm họa không tưởng cho cả gia đình họ Quan.