Cảnh quay bắt đầu. Hai bên đường tràn ngập những gian hàng bán đèn và các trò chơi đố đèn, mọi người tấp nập đi lại, tay cầm những chiếc đèn lồng, tạo nên một khung cảnh vô cùng náo nhiệt và vui vẻ. Mạnh Trường Ca một mạch lôi kéo Tôn Hoán Khanh ra khỏi Y quán, mặc cho cậu ấy có chút e ngại.
Máy quay đuổi theo hai người, dưới ống kính, hai thiếu niên nắm tay nhau chạy trên những con phố của Trường An, nơi ánh đèn sáng rực khắp nơi, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp… Cảnh này không có nhiều lời thoại, chủ yếu khắc họa sự biến đổi trong ánh mắt và tâm trạng của hai nhân vật chính.
Ban đầu, Tôn Hoán Khanh không thật sự muốn đi, nhưng sau một hồi, cậu cũng bị sự nhiệt tình của Mạnh Trường Ca lây lan, cả hai len lỏi qua đám đông. Đi được một lúc, Tôn Hoán Khanh nhận ra bàn tay mình vẫn bị thiếu nữ nắm chặt, vì vậy vội vã rút tay ra. Nhưng Mạnh Trường Ca kiên quyết nắm chặt lại: "Cái tay này là của ta."
Tôn Hoán Khanh lo lắng nói: "Mạnh cô nương, xin hãy tự trọng, nam nữ thụ thụ bất thân!"
Mạnh Trường Ca nhíu mày nhìn cậu: "Cậu thật là nhạt nhẽo, nếu ta thả tay cậu ra, biết đâu chúng ta lại lạc nhau thì sao?"
"Lạc thì lạc thôi!" Tôn Hoán Khanh xấu hổ buột miệng nói.
"Tôn Hoán Khanh! Ngươi…" Mạnh Trường Ca tức giận hất tay cậu ra và lao vào đám đông.
Nhìn theo bóng dáng màu đỏ của Mạnh Trường Ca dần biến mất giữa dòng người, nỗi lo lắng trên gương mặt Tôn Hoán Khanh cũng dần lan tỏa. Dạo gần đây, kinh thành đang phải đối phó với nạn hái hoa tặc hoành hành, đã có nhiều cô nương bị tổn hại. Hôm nay, trên đường phố náo loạn thế này, nàng ta là nữ nhi, chẳng may xảy ra chuyện thì biết phải làm sao!
Lúc này, Tôn Hoán Khanh cảm thấy rất lo lắng cho Mạnh Trường Ca, hoàn toàn quên mất rằng nàng ta là một Hỗn Thế Ma Vương, cho dù có gặp phải hái hoa tặc thì kẻ gặp vận xui không phải là nàng. Máy quay bắt đầu tập trung vào Tôn Hoán Khanh, cậu không ngừng tìm kiếm Mạnh Trường Ca giữa đám đông. Khi gần như phát điên vì không tìm thấy nàng, bỗng nhiên có ai đó vỗ vai cậu.
Quay lại, Tôn Hoán Khanh thấy một người đeo mặt nạ quỷ cười hềnh hệch đứng trước mặt. Giọng nói mang chút tự mãn: "Tôn đại phu, ngươi đang tìm ta à!"
Nhận ra giọng nói quen thuộc của Mạnh Trường Ca, Tôn Hoán Khanh vui mừng kéo nàng vào lòng. Mạnh Trường Ca không ngờ rằng Tôn Hoán Khanh, người từ trước đến giờ luôn bảo thủ cổ hủ, lại có hành động như vậy, khiến nàng có chút bất ngờ và cứng đờ.
Sau đó, Mạnh Trường Ca chủ động hôn Tôn Hoán Khanh, các fan đứng xa theo dõi vô cùng kích động, nín thở chờ đợi, không dám thở mạnh. Nụ hôn đầu tiên của hai người trên phim, chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ để thấy tuyệt vời đến mức nào!
Cùng lúc đó, Lục Cảnh Lễ cũng đang nín thở theo dõi. Cậu nép sát vào cửa xe, cố gắng giữ khoảng cách càng xa ông anh càng tốt, thậm chí còn sợ hãi đến mức nhắm chặt mắt lại, không dám mở ra.
Cậu không thể tin được rằng ông anh mình sẽ chỉ đứng nhìn mà không hành động gì. Mới chỉ có cảnh nắm tay và ôm nhau thôi mà không khí trong xe đã chẳng khác gì Bắc Cực rồi. Nếu như hôn thật thì sẽ ra sao? Thật sự không dám tưởng tượng.
Lục Cảnh Lễ lẽ loi trong suy nghĩ, không biết ông anh mình sẽ dùng cách gì để ngăn cản cảnh quay này mà không khiến Ninh Tịch không hài lòng. Cẩn thận nhìn qua kẽ ngón tay lần nữa, cậu thấy Ninh Tịch từ từ tháo mặt nạ ra, sau đó nhìn Giang Mục Dã với ánh mắt thắm thiết rồi giơ tay ôm lấy cổ Giang Mục Dã…
Thế là xong rồi! Sắp có án mạng xảy ra rồi!
Lục Cảnh Lễ đang thầm rên rỉ bỗng thấy những chiếc đèn lồng xung quanh lần lượt bị dập tắt, như thể sát khí của ông anh đang dần tiến tới.
Chương truyện mở đầu với khung cảnh náo nhiệt ở Trường An, nơi Mạnh Trường Ca và Tôn Hoán Khanh tay nắm tay dạo chơi. Dù ban đầu Tôn Hoán Khanh e ngại, nhưng sự nhiệt tình của Mạnh Trường Ca đã lôi cuốn cậu. Tuy nhiên, do lo lắng cho sự an toàn của nàng giữa nạn hái hoa tặc, Tôn Hoán Khanh cảm thấy bất an khi nàng rời xa. Cuối cùng, sau một thời gian tìm kiếm, cả hai cũng gặp lại và có nụ hôn đầu đầy cảm xúc, trong khi Lục Cảnh Lễ đứng bên cạnh lo lắng trước tình huống này.
Chương truyện diễn ra trong một buổi quay phim, khi Giang Mục Dã và Ninh Tịch chuẩn bị cho cảnh hôn đầu tiên. Giang Mục Dã cảm thấy căng thẳng dù đã từng hẹn hò với Ninh Tịch. Đạo diễn Quách nhấn mạnh tầm quan trọng của cảnh quay này, trong khi Ninh Tịch tỏ ra thoải mái hơn. Bên ngoài trường quay, Lục Đình Kiêu quan sát mọi thứ qua màn hình và thể hiện sự lo lắng với Lục Đình Lễ về mối quan hệ giữa Giang Mục Dã và Ninh Tịch. Tình huống trở nên căng thẳng khi áp lực xuất hiện từ nhiều phía.
Mạnh Trường CaTôn Hoán KhanhLục Cảnh LễNinh TịchGiang Mục Dã