"Ừ, xong rồi!" Ninh Tịch cố gắng giữ giọng mình thật bình tĩnh: "Chẳng phải em đã nhắn với Lục cảnh Lễ bảo anh rằng em sẽ về tìm anh ngay khi xong việc sao? Sao anh còn chạy xa đến đây làm gì?"
"Vì để có thể gặp em sớm hơn một chút." Lục Đình Kiêu dường như không nhận ra vẻ mặt khác thường của cô, anh bước qua mở cửa xe giúp cô.
Ninh Tịch hít một hơi thật sâu, rồi máy móc ngồi vào trong xe.
Lục Đình Kiêu khởi động,
Trong chương truyện, Ninh Tịch cố gắng giữ bình tĩnh khi gặp Lục Đình Kiêu, người mà cô đã thông báo sẽ tìm đến sau khi hoàn tất công việc. Tuy nhiên, Lục Đình Kiêu đã không ngần ngại đến gặp cô sớm hơn dự kiến. Mặc dù Ninh Tịch cảm thấy có điều gì đó không đúng, cô vẫn miễn cưỡng ngồi vào xe khi Lục Đình Kiêu mở cửa cho mình. Sự căng thẳng và cảm xúc lẫn lộn giữa họ được thể hiện rõ qua cuộc đối thoại ngắn ngủi này.
Trong chương này, Ninh Tịch trở về nhà sau năm năm xa cách nhưng cảm thấy lúng túng trước sự thay đổi của gia đình. Cô dạy Đường Nặc một số động tác võ thuật và lo lắng về tương lai. Trước khi rời đi, cô cảm nhận được nỗi buồn sâu sắc và sự mất mát từ những kỷ niệm đẹp. Cuối cùng, khi gặp Lục Đình Kiêu, trái tim cô lại bị xáo trộn, khiến cô không muốn mất đi người đã mang lại ánh sáng trong cuộc sống của mình.