Quả nhiên!!!

Cuối cùng anh Hai cũng quyết định làm xét nghiệm DNA! Lẽ ra nên làm sớm hơn chứ! Anh đã điều tra đến nỗi suýt hết cả ba lít máu rồi…

“Anh, anh lấy máu bằng cách nào thế? Không khiến Tiểu Tịch Tịch nghi ngờ gì chứ? Tình hình bây giờ phức tạp quá, nhỡ như…”

Lục Đình Kiêu lập tức cắt ngang suy nghĩ của Lục Cảnh Lễ: “Mỹ nhân kế.”

“À…” Được rồi, chiêu này đã được sử dụng, chắc chắn sẽ không nghi ngờ đâu.

“Vậy còn máu của Tiểu Bảo thì sao bây giờ?” Lục Cảnh Lễ lại hỏi.

“Ngày mai sắp xếp kiểm tra sức khỏe cho Tiểu Bảo ở trường.”

“A a a… vậy thì không còn vấn đề gì nữa rồi!” Lục Cảnh Lễ gật đầu liên tục, tay run run cầm chiếc khăn tay có máu.

Những mẫu khác không tiện để lấy, tóc thì cũng được nhưng nhất định phải có nang chân lông, mà nang chân lông của trẻ con thì chưa phát triển hết, lúc xét nghiệm sẽ có sai sót. Vì vậy, máu vẫn là phương pháp chính xác nhất.

Ôi! Lo lắng quá đi mất!

Trái tim nhỏ bé của anh sắp vỡ ra rồi!

Còn thảm hại hơn nữa khi phải giữ kín một bí mật to tát như vậy mà không được mở miệng... liệu anh có chết vì thiếu không khí không nhỉ…

Thì ra biết quá nhiều chuyện cũng là một loại đau khổ!

Không lâu sau, cuối cùng ngày mà Ninh Tịch lo lắng nhất cũng đến.

Bảo bối của cô đã vào đoàn.

Hơn nữa, cảnh quay hôm nay thật sự rất kích thích, nam chính, nam phụ, cha của nữ chính và ẩn vệ của nữ chính đều có đất diễn.

Giang Mục Dã, Mạc Thần Tu, Vân Thâm và cả anh yêu của cô sẽ gặp nhau >,<!!!

Chuyện này có nghĩa là gì…

Có nghĩa là đã gom đủ một bàn mạt chược rồi đó!

Tuy nhiên, lúc cô bước xuống xe và thấy Kha Minh Vũ từ xa, cô vui vẻ vô cùng, quẳng hết lo lắng ra sau đầu.

Bốn phía bãi đỗ xe không có ai, vì vậy Ninh Tịch vô cùng hạnh phúc nhảy tới chỗ Đại ma vương: “Kha Kha!”

Khuôn mặt vốn không biểu cảm của người đàn ông ấy, khi nhìn thấy cô gái liền trở nên dịu dàng như thể có thể hòa tan bất kỳ ai. Anh hơi giang hai tay ra ôm cô vào lòng: “Đã ăn sáng chưa?”

“Ăn rồi! Anh có bận không? Tới đóng phim được không?” Thực ra Ninh Tịch rất muốn hỏi nếu anh bận quá thì có thể thôi diễn, nhưng mà không nỡ bỏ lỡ cơ hội hiếm hoi này.

Ôi, nếu không có mấy người phá đám kia thì cô và Đại ma vương đã có thể có một khoảng thời gian hẹn hò thật tuyệt vời rồi.

“Không bận, mọi thứ đã sắp xếp ổn rồi.” Lục Đình Kiêu nhẹ nhàng vuốt tóc cô: “Được rồi, qua chỗ đoàn làm phim nào.”

“Ứ không… em muốn ôm ôm cơ ~” Ninh Tịch ôm chặt anh không chịu buông, đúng là tim cô quá mệt, phải ôm cưng nhà mình để nạp lại năng lượng.

Người đàn ông hơi cong môi, vẻ mặt có phần bất đắc dĩ nhưng vẫn đầy chiều chuộng: “Cẩn thận bị người ta chụp được đấy!”

“Em đã quan sát xung quanh rồi, không có ai đâu!” Ninh Tịch vẫn không chịu buông tay.

Đúng là Ninh Tịch nói không sai, bốn phía quả thật không có người, nhưng… hôm nay Thạch Tiêu cùng đi với cô, lúc này cậu ta đang đứng như hóa đá…

Đệt!!!!!!!!!!!!!!!

Cậu ta đang thấy chuyện gì thế này!!!

Bà chủ… bà chủ lại ôm một nam diễn viên không chịu buông tay!

Bây giờ cậu ta cũng xem như là fan trung thành của bà chủ. Nếu cậu ta không nhầm thì người đàn ông kia chính là nam phụ Kha Minh Vũ trong "Người Tìm Mộng".

Tóm tắt:

Trong chương truyện này, Lục Đình Kiêu quyết định thực hiện xét nghiệm DNA sau khi lo lắng về việc giữ kín bí mật. Lục Cảnh Lễ hỗ trợ anh bằng cách thu thập mẫu máu và chuẩn bị cho Tiểu Bảo kiểm tra sức khỏe. Song song đó, Ninh Tịch phấn khởi khi bão bối của mình tham gia đoàn phim, gặp gỡ nhiều nhân vật quan trọng. Cuộc gặp gỡ giữa cô và Đại ma vương Kha Minh Vũ trở nên ngọt ngào, khiến cô quên đi những lo lắng, nhưng cũng bất ngờ khi Thạch Tiêu chứng kiến khoảnh khắc này.