Ông xã thật tuyệt vời~ Nhớ là phải phối hợp với nhau nhé~ Em không ngờ anh cũng chịu mặc… Phì… Ninh Tịch cố nén cơn cười, đưa tay nhéo nhéo chiếc tai giả của Lục Đình Kiêu: "Thật là dễ thương quá đi! Nếu có ai trong công ty anh thấy anh mặc như thế này thì sau này anh còn có cách quản lý họ không nữa?"

Sự nghiêm nghị của Boss đại nhân đã hoàn toàn biến mất…

Lục Đình Kiêu bất đắc dĩ liếc nhìn cô: "Em nghĩ anh sẽ để ai đó nhìn thấy dáng vẻ này của mình sao?"

"Được rồi được rồi! Em biết anh đã hy sinh nhiều rồi mà…"

Đang nói chuyện với Lục Đình Kiêu, Ninh Tịch chợt thấy Tiểu Bảo kéo váy cô, ngẩng đầu lên với đôi mắt to tròn đầy vẻ ngây thơ nhìn cô.

"Làm sao thế, bảo bối?" Ninh Tịch vội vã hỏi.

Lục Đình Kiêu lườm con trai, sau đó nhắc nhở: "Tai."

"Hửm? Tai làm sao?" Ninh Tịch ngạc nhiên, rồi nhanh chóng hiểu ra, vừa bật cười vừa sờ vào tai sói của Tiểu Bảo: "Bảo bối của mẹ cũng thật là dễ thương."

Tiểu Bảo nhắm mắt lại, tận hưởng cái vuốt ve của mẹ, cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái.

"Bảo bối có đói không? Ở bên kia có bánh ngọt, để mẹ đi lấy cho con nhé!"

Ninh Tịch vui vẻ đi về phía bánh ngọt, đang muốn lấy một chiếc bánh Brownie thì đột nhiên có thứ gì đó va mạnh vào cô, khiến cô lệch sang một bên. Đó là Tôn Tráng Tráng, thằng nhóc gấu đã vừa mới ức hiếp Tiểu Bảo. Nó nhanh chóng đưa tay lấy chiếc bánh mà cô định lấy rồi nhét hết vào miệng.

Chưa dừng lại ở đó, nó còn cầm theo một chiếc túi, hăng hái hốt hết bánh ngọt trên khay vào trong túi của mình…

Phụ huynh ở bên kia đã không hài lòng: "Ôi, con nhà ai thế này? Cha mẹ không quản lý gì sao? Mang hết đồ ăn đi thì chắc chúng tôi không ăn được gì nữa chứ?"

"Con tôi đấy, có vấn đề gì không?" Một người phụ nữ béo đi tới, ánh mắt đầy yêu thương nhìn thằng bé: "Đồ ăn ở đây không phải để cho người ăn sao? Không có quy định ai ăn nhiều ai ăn ít! Con tôi mạnh khỏe thế này đương nhiên phải ăn nhiều hơn rồi!"

"Nhưng mà cũng không thể lấy nhiều như vậy, hơn mười chiếc, nó có thể ăn hết chỗ đó sao?"

"Xin bà đừng quan tâm con tôi ăn nhiều hay không. Bà là người lớn mà lại so bì với trẻ con à? Chỉ là mấy cái bánh ngọt thôi mà."

"Đó không chỉ là chuyện vài cái bánh ngọt, con bà…"

Vị phụ huynh kia định cãi lại vài câu, nhưng thấy gấu bố hung dữ tiến tới, cô chỉ đành ôm tâm lý "thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện" mà không nói thêm gì nữa…

Chuyện này diễn ra rất nhanh và sau đó, giáo viên tổ chức các trò chơi và chương trình văn nghệ giao lưu khiến mọi người đều rất vui vẻ.

Tiết mục cuối cùng là giải thưởng bình chọn cho tiết mục hóa trang được yêu thích nhất trong ngày hôm nay!

Dường như không cần phải so sánh nhiều, gia đình Ninh Tịch đã trở thành người chiến thắng với số phiếu áp đảo.

Lục Đình Kiêu đã hy sinh nhiều sức lực như vậy, nếu không giành được giải thì thật không còn gì để nói nữa!

"Mọi người hãy cùng chúc mừng bạn Lục Kình Vũ và bố mẹ của bạn ấy nào! Hôm nay ba người đã hóa trang thật đáng yêu! Phần thưởng của chúng tôi cũng không kém phần đáng yêu, mọi người có đoán được đó là gì không? Để tôi mở ra cho mọi người xem nhé!"

Giữa sân khấu có một hộp quà rất lớn, giáo viên kéo chiếc nơ bướm trên đó ra.

Dưới khán đài, Ninh Tịch còn hào hứng hơn cả mấy bạn trẻ, kiễng chân chờ đợi.

Cuối cùng, chiếc hộp cũng được mở ra, bên trong là một con gấu bông cực lớn, thậm chí còn to hơn cả Ninh Tịch.

Mắt Ninh Tịch lập tức sáng lên: "Ôi ôi! Dễ thương quá đi!"

Tiểu Bảo nhìn con gấu lớn, rồi lại nhìn vẻ mặt hạnh phúc của mẹ Tiểu Tịch cũng rất vui vẻ.

Thấy vợ và con hạnh phúc như vậy, Lục Đình Kiêu sờ vào bộ trang phục lông của mình, bỗng cảm thấy ngày hôm nay thật sự khá đáng giá.

Tóm tắt chương này:

Trong một buổi tiệc văn nghệ, Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu cùng con trai Tiểu Bảo tham gia hóa trang. Ninh Tịch vui vẻ khi thấy Lục Đình Kiêu mặc trang phục dễ thương, và con trai cô cũng thu hút sự chú ý với chiếc tai sói. Tuy nhiên, một cậu bé ngang ngược đã cướp bánh ngọt làm mọi người bức xúc. Kết thúc buổi tiệc, gia đình Ninh Tịch giành chiến thắng trong cuộc thi hóa trang và nhận thưởng là một con gấu bông lớn, mang đến niềm vui cho tất cả mọi người.

Tóm tắt chương trước:

Trong không khí háo hức của lễ hội hóa trang, Ninh Tịch cùng Tiểu Bảo và Lục Đình Kiêu tham gia với trang phục đầy màu sắc. Ninh Tịch lo lắng cho Tiểu Bảo và muốn đảm bảo rằng không ai có thể ức hiếp nhóc. Cô tiết lộ cho Tiểu Bảo mối quan hệ mới với Lục Đình Kiêu, qua đó Tiểu Bảo hiểu được vai trò của Ninh Tịch như một nửa mẹ. Khi họ xuất hiện tại hội trường, sự thu hút của trang phục khiến mọi ánh nhìn phải dừng lại, trong khi Ninh Tịch tự nhận mình đã đầu tư quá nhiều cho sự kiện này.