Thấy một người phụ nữ mặc bộ sườn xám duyên dáng đứng cạnh quản gia Viên, Lục Cảnh Lễ nuốt nước bọt, kinh ngạc nói: "Hả? Mẹ, sao mẹ lại ở đây?"

"Bà ngoa...i!" Giang Mục Dã chào mà không rõ tiếng.

"Mẹ." Lục Đình Kiêu cũng gọi, sau đó bảo người hầu mang thêm bát đũa.

Ninh Tịch đang gỡ tôm cho Tiểu Bảo, thấy có người đến cũng đứng dậy: "Lục phu nhân."

Nhan Như Ý nhìn thấy món ăn trên bàn, mắt hơi ngỡ ngàng: "Mẹ đưa... canh đến cho các con... Hôm nay là ngày gì vậy? Sao lại làm nhiều món ăn thế? Mục Dã cũng ở đây nữa..."

"À, không có gì, con giúp chị dâu một chút, chị ấy làm vài món để cảm ơn mẹ mà!"

Thấy Lục Cảnh Lễ gọi Ninh Tịch là chị dâu, Nhan Như Ý tất nhiên không hài lòng nhưng vì tình thương với Tiểu Bảo, bà cũng không thể hiện sự khó chịu, chỉ nghi ngờ hỏi: "Cô ấy biết nấu ăn sao?"

"Mẹ nếm thử xem!" Lục Cảnh Lễ gắp một miếng thịt kho cà cho Nhan Như Ý.

Bị nhét một miếng cà vào miệng, Nhan Như Ý nhíu mày nói: "Thằng nhóc này, món này rõ ràng là con đặt từ Hồng Quán mà?"

Lục Cảnh Lễ cười nhạt: "Mẹ đừng có mà nói vậy, cà này là cà con tự trồng trong vườn, Tiểu Bảo rửa, anh Hai thái, rồi chị dâu con làm đấy! Đúng rồi, Mục Dã không làm gì cả! Nó chỉ đến ăn chực thôi!"

Nhan Như Ý nhìn Tiểu Bảo đang mải mê ăn uống như một con sóc, không thèm ngẩng đầu lên, cảm thấy vô cùng thích thú. Người lớn tuổi thường thích nhìn trẻ con ăn ngon, và Nhan Như Ý không phải ngoại lệ, bà chăm chú nhìn mà không thể rời mắt.

Trước đây, bé con chỉ ăn được vài hạt cơm, sau đã có chút thay đổi nhưng chưa bao giờ bà thấy nó ăn ngon miệng như thế này. Chả trách khi đưa Tiểu Bảo về đây lại thấy nó có vẻ mập ra hẳn…

Xem ra cô gái này cũng không phải vô dụng lắm… Ít nhất về khoản nấu ăn, để có thể nấu ra những món như vậy thì chắc chắn cô phải học hỏi trong nhiều năm chứ không thể làm được ngay.

Dù chỉ là một miếng cà thôi, nhưng những món ăn càng đơn giản thì càng thách thức người làm. Khi bà nếm thử, liền cảm thấy món này không hề thua kém gì món ăn của đầu bếp Hồng Quán.

"Mẹ, mẹ có muốn ăn cùng bọn con không?" Lục Cảnh Lễ hỏi.

"Mẹ ăn rồi, các con cứ ăn đi!" Nhan Như Ý xoa đầu cháu trai đang say mê ăn: "Tiểu Bảo, con ăn từ từ thôi! Cẩn thận không bị nghẹn đấy!"

Tiểu Bảo thấy bà nội cứ nhìn mình ăn, tưởng bà cũng muốn ăn nên cậu bé nhìn vào con tôm lớn mà cô Tiểu Tịch đã bóc cho mình, sau khi cân nhắc một lúc liền dùng đôi đũa nhỏ gắp lên đưa đến miệng Nhan Như Ý.

"Bà nội ăn đi~!"

Nhan Như Ý bất ngờ vì được quan tâm, vội há miệng đón lấy: "Aiz ~ Cảm ơn cháu trai bảo bối của bà, ngon lắm..."

"Bà ngoại, tay bà cầm gì thế?" Giang Mục Dã tiện hỏi.

Sắc mặt Nhan Như Ý hơi cứng lại: "Không có gì, chỉ là canh sườn hầm với củ từ mà bếp làm, bà mang cho mấy đứa một ít. Thấy mấy đứa chắc cũng không ăn được nữa nên để đó!"

Nhan Như Ý ngắm nhìn Tiểu Bảo một lúc, sau đó lại được Tiểu Bảo đút thêm vài miếng, cũng hài lòng mà rời đi. Về nhà kể với ông, chắc chắn ông ấy sẽ rất ghen tị vì Tiểu Bảo chăm sóc bà như vậy!

Trên đường về, Nhan Như Ý có chút thất thần. Tối nay, nhìn thấy Đình Kiêu, Cảnh Lễ, Tiểu Bảo, còn cả Giang Mục Dã đều ở đó, cả nhà ngồi ăn vui vẻ bên bàn, thật sự rất có không khí gia đình, Tiểu Bảo cũng tỏ ra vui vẻ như những đứa trẻ bình thường khác.

Trái ngược với trước đây, mỗi lần bà đến đều có cảm giác lạnh lẽo và vắng vẻ, không chút ấm cúng. Tất cả những sự thay đổi này hầu như đều nhờ vào cô gái kia…

Nói thật, nếu không có chuyện của Tiểu Bảo năm đó luôn nặng trĩu trong lòng, chỉ riêng việc cô chăm sóc Tiểu Bảo tốt như vậy thôi, có lẽ bà cũng…

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Nhan Như Ý đến thăm con cháu và bất ngờ khi thấy sự ấm cúng trong bữa cơm gia đình. Cảnh Lễ và Tiểu Bảo chăm sóc nhau, cùng nhau thưởng thức món ăn do Ninh Tịch chuẩn bị. Tuy có chút nghi ngờ về khả năng nấu ăn của Ninh Tịch, nhưng Nhan Như Ý cảm nhận được tình thương và sự chăm sóc của cô dành cho Tiểu Bảo. Cảnh tượng vui vẻ và gần gũi này khiến Nhan Như Ý cảm nhận được sự thay đổi tích cực trong gia đình, mang lại cho bà cảm giác ấm áp mà trước đây chưa từng có.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Ninh Tịch nhận được sự hỗ trợ từ một người phụ nữ do Tần Sênh Nguyệt cử đến để phụ trách marketing. Lục Cảnh Lễ trêu chọc Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu về giới tính, trong khi Ninh Tịch thể hiện tình cảm với Lục Đình Kiêu qua việc nấu ăn ngon. Các nhân vật như Giang Mục Dã và Tiểu Bảo cũng tham gia bữa ăn, tạo ra không khí hài hước và thân mật. Tình bạn và sự gắn kết giữa các nhân vật được thể hiện rõ qua cuộc trò chuyện vui vẻ và ăn uống thoải mái.