Chương 474: Nói bậy! Ngươi nói bậy!
Giang Hàn đã từng trải qua lôi kiếp, giờ nàng có thể sớm đoán biết kết quả của ngày hôm nay, chỉ cần so sánh với những gì đã xảy ra.
"Trừ phi là vào lúc thiên kiếp vừa hình thành, sử dụng man lực để đánh tan chân khí trong cơ thể người độ kiếp, làm cho linh lực của họ không đủ để đối phó với thiên kiếp, lúc đó mới có thể tránh khỏi thiên kiếp."
Giọng nói nàng nhẹ nhàng, nhưng từng chữ như những lưỡi dao sắc nhọn, sắc bén đâm vào lòng Mặc Thu Sương. Nàng không cảm thấy hứng thú với những gì người khác nói, sẵn sàng quên đi ngay lập tức.
Mặc Thu Sương nhớ rằng đại sư tỷ của nàng đã từng nói, vào ngày ấy, nàng vừa lúc xuất quan và đã thấy Giang Hàn độ kiếp.
"Chuyện gì?" Mặc Thu Sương thốt lên, trái tim cô đập nhanh. Nàng và các nàng đã không còn quan tâm đến sự sống chết của Giang Hàn, cũng không hề thắc mắc về cuộc sống của hắn.
Lục Tịnh Tuyết vốn đang cầu nguyện cho Giang Hàn mau chóng rời xa khổ hải, không còn phải lo lắng mỗi ngày nữa. Đột nhiên, cảm giác mát lạnh ập đến, làm làn da nàng nổi da gà.
Khi nàng có được đáp án, nàng có thể tiến hành những bước tiếp theo. Cảm giác khô rát trong cổ họng làm nàng không muốn nghe thêm, nhưng một sức mạnh vô hình lại khiến nàng cố gắng giữ bình tĩnh, hỏi:
"Ta?" Mặc Thu Sương ngạc nhiên, không thể tin rằng vấn đề lại quay về phía mình. Nàng tập trung vào đôi môi của Liễu Hàn Nguyệt, lo lắng chờ đợi.
Nàng nên quỳ xuống, hối lỗi và cầu xin Giang Hàn tha thứ cho sai lầm của mình, như cách họ đã làm. Nhưng một tu sĩ Nguyên Anh không đời nào đi đến gặp họ chỉ để nói chuyện này.
"Về sau..." Liễu Hàn Nguyệt nhìn nàng, ánh mắt phức tạp, "Ngươi từng nói hắn không có tư cách độ kiếp tại tông môn, và ngươi đã đuổi hắn đi."
Tức thì, một cảm giác như rắn độc bò lên cổ Mặc Thu Sương, khiến trái tim nàng thắt lại. Dù lý thuyết hàn lâm của nàng về thiên kiếp là gì, nàng cũng nhớ rằng có mối liên hệ giữa nàng và Giang Hàn.
Nàng hi vọng tìm thấy những lời nói để giúp nàng hiểu rõ hơn. Liễu Hàn Nguyệt cũng không phụ sự mong đợi, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, tập trung hơi thở, rồi nói nhỏ:
"Chẳng lẽ chỉ là ảo giác?" Nàng thì thào.
"Ngươi có thể kể lại cho ta một lần nữa không? Chỉ cần biết đại khái cũng được."
"Thiên kiếp chính là quy tắc của Thiên Đạo, tuy có cơ hội hối lỗi, nhưng không phải ai cũng có thể kiểm soát được..."
Mặc Thu Sương nhìn chằm chằm về phía Lục Tịnh Tuyết. "Nếu kiếp vân đã hình thành và bắt đầu kiếp, sẽ không ai có thể thay đổi được đâu."
"Mày đang nói bậy à?!" Mặc Thu Sương phản ứng mạnh. Nàng không thể hiểu ngay cả những người như Tam sư muội cũng không mảy may lo lắng về tương lai.
Mặc Thu Sương thở dài, quyết tâm sẽ nói chuyện với Tam sư muội để giúp nàng nhận ra sai lầm của mình trước khi quá muộn.
Dù gì đi nữa, sau những nhắc nhở từ đại sư tỷ, nàng cảm thấy như mọi thứ đang hợp lại một cách kỳ diệu.
“Đến đây rồi, sau đó thì sao?” Mặc Thu Sương cảm thấy có điều gì đó không ổn. Nàng lại gần hơn, khẩn trương hỏi:
Khi nghĩ đến việc Giang Hàn có thể sẽ làm điều đó với nàng, nỗi sợ hãi tràn ngập trong lòng nàng.
"Đuổi đi?" Mặc Thu Sương miễn cưỡng nở nụ cười.
"Tìm được rồi!" Liễu Hàn Nguyệt hưng phấn, bắt đầu kể về sự kiện trong tông môn.
Mặc Thu Sương run rẩy, quay đầu lại, nhưng thấy đại sư tỷ chỉ đang nhìn lên bầu trời, thần sắc u buồn, như thể đang trăn trở điều gì.
"Mặc Thu Sương, chắc chắn ngươi đã thấy Giang Hàn độ kiếp." Liễu Hàn Nguyệt khẳng định.
Vừa dứt lời, ánh mắt Liễu Hàn Nguyệt trở nên phức tạp, khiến Mặc Thu Sương cảm thấy lo lắng.
"Nếu thiên kiếp chỉ hội tụ khi kiếp khí tự kết thúc, vậy thì..."
Trong đầu nàng hiện lên hình ảnh đó, nhưng tất cả đều không dễ dàng.
"Ngươi có thể nói cho ta biết món đồ của ngươi là gì không?" Liễu Hàn Nguyệt hốt hoảng nhưng cố gắng bình tĩnh.
Với những kinh nghiệm của nàng, Liễu Hàn Nguyệt chắc chắn có thể miêu tả chi tiết sự nghiêm khắc của thiên kiếp.
Giang Hàn đã trải qua thiên kiếp, để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng Mặc Thu Sương và các nhân vật khác. Trong khi Mặc Thu Sương lo lắng về tương lai của Giang Hàn, Liễu Hàn Nguyệt cung cấp thông tin về quy tắc bất biến của Thiên Đạo. Sự kết nối giữa họ và Giang Hàn dần hiện lên qua những lời nói của Liễu Hàn Nguyệt, khơi dậy cảm giác hối hận và sự cấp bách trong tâm hồn Mặc Thu Sương. Cuộc thảo luận về thiên kiếp khiến mọi người nhận ra rằng thay đổi là điều khó lòng xảy ra, và họ phải đối diện với sự thật phũ phàng của số phận.
Giang Hàn, do sự kích thích từ các sự kiện gần đây, quyết định Độ Kiếp, khiến Mặc Thu Sương và Liễu Hàn Nguyệt lo lắng về khả năng thành công của hắn. Họ thảo luận về việc liệu Giang Hàn có thể vượt qua thiên kiếp hay không, trong khi cố gắng tìm hiểu thông tin về thiên kiếp trong kiếp trước của hắn. Liệu hắn có đủ sức mạnh để đối diện với thử thách này hay không vẫn là một câu hỏi bỏ ngỏ với nhiều lo âu từ những người xung quanh.
Thiên kiếpman lựcLinh lựcNguyên Anhhối lỗiLinh lựcThiên kiếpNguyên Anh