Mặc Thu Sương cảm thấy tinh thần mờ mịt, may mắn nàng nắm chặt cánh tay Liễu Hàn Nguyệt, nếu không trước mặt nhiều người như vậy, có thể nàng sẽ không thể giữ nổi bình tĩnh.
Liễu Hàn Nguyệt ánh mắt kiên định, nàng quyết tâm phải giúp Giang Hàn, xóa bỏ những hiểu lầm giữa hai người, khiến Giang Hàn thay đổi ấn tượng về nàng hoàn toàn.
"Nếu như là kẻ thù sống còn, thì chỉ có trong lúc đối phương yếu nhất mới có thể làm như vậy. Ta chỉ muốn tu luyện, sao lại có thể vô duyên vô cớ gây khó khăn cho Giang Hàn?" Tuy nhiên, kết quả cuối cùng của chuyện này khiến nàng cảm thấy tuyệt vọng.
Làm sao nàng lại có thể làm ra những chuyện mà người khác căm ghét như vậy? Tất cả đều do kiếp trước của nàng! Mặc Thu Sương nhìn Liễu Hàn Nguyệt với ánh mắt cầu khẩn, môi nàng run rẩy.
"Ngươi rõ ràng không quan tâm đến mạng sống của hắn!" Mặc Thu Sương tức giận nhìn Liễu Hàn Nguyệt, nếu không phải nàng nói ra việc này, có lẽ nàng cũng sẽ không biết đến và càng không phải vì chuyện này mà khổ sở.
Liễu Hàn Nguyệt cảm thấy tức giận tột độ, khí sắc trên mặt rất khó coi. Nhưng khi nói ra, trong lòng nàng cảm thấy dễ chịu hơn, ngay cả cảm giác tội lỗi cũng giảm đi rất nhiều.
"Dù sao ta lúc ấy không thích hắn, nhưng hắn cũng là sư đệ của ta, ta không thể làm ra những chuyện điên rồ như thế, đặc biệt là khi hắn cần sự bảo vệ trong thời điểm Độ Kiếp."
Cả hai đều cảm thấy trách nhiệm đè nén lên tâm trí mình. Liễu Hàn Nguyệt không thể không nhắc lại quá khứ, nhưng nếu lúc đó nàng không nhất định phải kéo Mặc Thu Sương đi xin lỗi, có lẽ giờ này, hai người đã không phải đau đầu vì những phiền phức này.
"Không! Đại sư tỷ, ngươi chính là muốn hại chết hắn!" Nàng rất muốn thấy một Giang Hàn huy hoàng hơn, không phải một người yếu đuối như hiện tại.
Nàng siết chặt tay Liễu Hàn Nguyệt, cảm giác như thể muốn bóp nát người kia, lòng đầy oán hận: "Làm sao có thể chỉ một mình ta thấy những điều này?"
"Đại sư tỷ, ngươi đã mắng hắn là vô học, chỉ biết lợi dụng. Đến lúc hắn gặp phải thiên kiếp, lại trực tiếp đánh tan sức mạnh của hắn, làm hại hắn đến mức trọng thương, đẩy hắn ra khỏi tông môn!"
Mặc Thu Sương cảm thấy thật sự khó hiểu vì chính nàng lại dính vào những việc ác độc như vậy. "Nếu Giang Hàn đã hồi phục trí nhớ kiếp trước, hắn sẽ nghĩ thế nào về sự việc này?"
"Nơi hắn chọn để độ kiếp vốn là hẻo lánh, nhưng chúng ta lại không quan tâm hắn, nếu như lúc đó mà chú ý hơn, có lẽ hắn đã ở lại trong tông môn, không phải gánh chịu những đau khổ này."
"Nên tất cả đều do ngươi!" Nỗi hối hận trào dâng, nó như những chiếc vòi bạch tuộc cuốn chặt lấy tâm trí nàng, khiến nàng khó lòng thoát ra. "Nếu không phải việc ngươi làm, ta sao lại phải chịu đựng đau khổ như vậy."
"Hắn không muốn để chúng ta gặp rắc rối, đã cố gắng chọn nơi ít người để đối mặt với thiên kiếp." Nàng siết chặt tay Liễu Hàn Nguyệt, ánh mắt cầu khẩn.
"Nếu như có thể hối hận, trái tim ta đã bị siết chặt. Nếu không có việc ngươi làm, ta sẽ không phải khổ sở như vậy." Mặc Thu Sương có phần mềm lòng, nhưng nàng biết không thể để mình lừa gạt chính mình.
"Dù sao, chúng ta trước kia không chú ý Giang Hàn," Liễu Hàn Nguyệt cũng cảm thấy đau lòng. Nàng biết mình đã đối xử không tốt với Giang Hàn, nhưng hình như mọi việc đã muộn màng.
"Nếu như hắn không biết, có lẽ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn." Mặc Thu Sương hung hăng nắm chặt tay, lòng đầy phẫn uất. "Nàng không thể chỉ im lặng!"
Mặc Thu Sương và Liễu Hàn Nguyệt đối diện với những hối hận từ quá khứ liên quan đến Giang Hàn. Mặc Thu Sương cảm thấy sợ hãi và trách móc bản thân vì những hành động sai lầm trong kiếp trước đã gây ra đau khổ cho Giang Hàn. Liễu Hàn Nguyệt cũng cảm thấy nặng nề khi nhớ lại mối quan hệ khó khăn với Giang Hàn và trách nhiệm của mình. Cả hai người đều muốn giúp đỡ Giang Hàn nhưng lại cảm thấy chạy trốn khỏi quá khứ là một điều khó khăn.
Giang Hàn đã trải qua thiên kiếp, để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng Mặc Thu Sương và các nhân vật khác. Trong khi Mặc Thu Sương lo lắng về tương lai của Giang Hàn, Liễu Hàn Nguyệt cung cấp thông tin về quy tắc bất biến của Thiên Đạo. Sự kết nối giữa họ và Giang Hàn dần hiện lên qua những lời nói của Liễu Hàn Nguyệt, khơi dậy cảm giác hối hận và sự cấp bách trong tâm hồn Mặc Thu Sương. Cuộc thảo luận về thiên kiếp khiến mọi người nhận ra rằng thay đổi là điều khó lòng xảy ra, và họ phải đối diện với sự thật phũ phàng của số phận.
hối hậntình bạnđối đầukiếp trướcđau khổhối hậnđau khổkiếp trước