Vừa nói xong, nàng bỗng nhiên lấy lại tinh thần, kinh ngạc thốt lên:
- Lục công tử, không lẽ ngươi chính là chưởng môn của Phi Linh môn sao?
Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức nói:
- Chính là bất tài như ta đây, chưởng môn Phi Linh môn!
- Lục công tử, không, Lục chưởng môn, hóa ra là ngươi!
Giây phút này, Lưu Đỉnh cũng ngẩng đầu lên đầy kinh ngạc.
- Hả? Công tử, ngươi có biết Lưu tiểu thư không?
Nhìn phản ứng của Lưu Uyển, Lục Tiểu Bạch cảm thấy sững sờ, không biết chuyện gì đang xảy ra.
- Đương nhiên là biết, cách đây vài ngày Lưu tiểu thư đã tốt bụng cho ta đi nhờ một đoạn đường.
Lục Thiếu Du đáp.
Đôi mắt đẹp của Lưu Uyển nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, một lúc sau nàng mỉm cười, rạng rỡ như hoa quỳnh nở vào ban đêm, khiến Lục Tiểu Bạch cảm thấy choáng ngợp. Nàng nói:
- Chính Lục chưởng môn đã cứu mạng ta, thật không ngờ Lục công tử lại là chưởng môn nổi danh của Phi Linh môn. Tiểu nữ tử thật có mắt không tròng!
- Lời này của Lục tiểu thư có phải là đang làm hại ta không?
Lục Thiếu Du cười khiêm tốn.
- Tiểu nữ tử không dám!
Trên gương mặt Lưu Uyển toát lên vẻ kính sợ, như thể nàng đã nghe không ít câu chuyện về chưởng môn Phi Linh môn, khiến không khí trong đại điện trở nên căng thẳng.
- Không cần phải căng thẳng, xin mời hai vị ngồi xuống!
Lục Thiếu Du nói, làm không khí đại điện dần dịu lại.
Lưu Uyển thở phào một hơi, ánh mắt dừng lại trên người Lục Thiếu Du, có phần không yên tâm ngồi bên dưới. Còn Lưu Đỉnh thì vì được coi trọng mà lo lắng ngồi cạnh nàng, khi thấy chưởng môn Phi Linh môn là Vũ Suất trẻ tuổi mà mình gặp ở Lưu gia, lòng hắn bỗng dấy lên tia hy vọng. Có lẽ hôm nay đến đây là đúng hẹn, không ngờ Lục công tử lại quen biết Lưu gia, có lẽ sẽ không bị cuốn vào chuyện của Thương Sơn môn.
- Lục chưởng môn, lần này tôi đến đây thay mặt Lưu gia, hy vọng có thể hợp tác với Phi Linh môn. Trong tương lai, Lưu gia sẽ tuân theo chỉ thị của Phi Linh môn.
Lưu Đỉnh nhìn Lục Thiếu Du, mỉm cười nói.
- Lưu gia chủ, có lẽ trong Dao Hải thành cũng không ít thế lực muốn hợp tác với Phi Linh môn. Theo phong cách làm việc của bổn môn, chúng ta không cần hợp tác với bất kỳ thế lực nào tại Dao Hải thành.
Lục Thiếu Du mỉm cười đáp.
Nghe lời Lục Thiếu Du nói, nụ cười trên mặt Lưu Đỉnh đã ngưng bặt lại. Hắn đã nghĩ đến việc gặp người quen sẽ mang đến hy vọng lớn hơn, nhưng không ngờ Phi Linh môn lại không có ý định hợp tác với thế lực nào ở Dao Hải thành.
- Lục chưởng môn, Phi Linh môn vừa mới tiếp nhận Thương Sơn môn, chắc chắn sẽ có nhiều việc cần làm. Việc tiếp quản Dao Hải thành cũng sẽ thêm bận rộn. Tôi nghĩ Lưu gia muốn tận lực hỗ trợ để giảm bớt phiền phức, vì thế kính mong Lục chưởng môn có thể xem xét, chỉ cần yêu cầu của Phi Linh môn là Lưu gia có thể đáp ứng thì chúng tôi sẽ làm.
Sắc mặt Lưu Uyển trở nên lo lắng, ánh mắt liếc qua Lục Tiểu Bạch.
- Công tử, diện tích Dao Hải thành không nhỏ, rất phồn thịnh. Nếu Phi Linh môn mạnh mẽ tiếp quản, có thể sẽ gây ra náo loạn, ảnh hưởng không nhỏ. Hợp tác với các đại gia tộc trong thành có lẽ sẽ đem lại lợi ích cho cả đôi bên.
Thấy ánh mắt của Lưu Uyển, Lục Tiểu Bạch liền nói.
- Vậy sao.
Lục Thiếu Du tỏ vẻ trầm ngâm, rồi nhìn Lục Tiểu Bạch mỉm cười, như thể hiểu ý, nói:
- Lục Tiểu Bạch, việc này tùy ngươi toàn quyền quyết định, sau này không cần hỏi ta, tự ngươi quyết định.
Lục Tiểu Bạch sửng sốt, lập tức hoàn hồn lại, có vẻ ngượng ngùng, rồi cảm kích nói:
- Cảm ơn công tử, ta biết nên làm như thế nào.
- Bẩm chưởng môn, dưới chân núi có người tự xưng là gia chủ Quân gia và gia chủ Bạch gia đến cầu kiến chưởng môn!
Một đệ tử bước vào bẩm báo.
- Quân gia, Bạch gia!
Ánh mắt của Lưu Đỉnh và Lưu Uyển lập tức thay đổi, không ngờ Quân gia và Bạch gia lại đến sớm như vậy. Họ vừa mới có chút hi vọng, nhưng sự xuất hiện của hai gia tộc này khiến họ lo lắng.
- Quân gia, Bạch gia!
Lục Thiếu Du nhíu mày, nói:
- Lưu gia chủ, Quân gia và Bạch gia là hai đại gia tộc ngang hàng với Lưu gia trong Dao Hải thành phải không?
- Thưa Lục chưởng môn, đúng vậy!
Lưu Đỉnh đáp, sắc mặt có phần lo lắng.
- Thực lực của gia chủ Quân gia và Bạch gia như thế nào?
Lục Thiếu Du hỏi tiếp.
- Cả hai đều là Vũ Suất nhất trọng, gia chủ Quân gia là một võ giả song hệ.
Lưu Đỉnh trả lời.
Trong đại điện, Lục Thiếu Du không nói gì, mọi người đều lặng lẽ chờ đợi quyết định của chưởng môn, trong khi sắc mặt của Lưu Đỉnh và Lưu Uyển đều trở nên nghiêm trọng, không rõ chưởng môn Phi Linh môn sẽ quyết định như thế nào.
- Hoa đường chủ, ta có phần không thích Quân gia, hãy tiêu diệt bọn họ cho ta!
Một lúc sau, Lục Thiếu Du chậm rãi nói.
- Dạ!
Hoa Mãn Lâu lĩnh mệnh, nhanh chóng dẫn theo nhóm chấp sự hộ pháp rời khỏi đại điện.
Lưu Uyển và Lưu Đỉnh cảm thấy ngỡ ngàng, sau đó sắc mặt bỗng nhiên rạng rỡ như điên.
- Lưu gia chủ, Lưu tiểu thư, việc ở Dao Hải thành cứ tìm Lục đường chủ mà bàn bạc, hắn có thể toàn quyền quyết định!
Lục Thiếu Du nói.
- Cảm ơn Lục chưởng môn!
Hai người đầy kích động, quỳ xuống hành lễ. Với quyết định của chưởng môn Phi Linh môn, rõ ràng đã đồng ý hợp tác với Lưu gia.
- Lục Tiểu Bạch, ngươi nhanh chóng quay về Dao Hải thành, đừng chậm trễ công việc là được rồi.
Lục Thiếu Du cười nói.
- Công tử, ta hiểu rồi. Vậy ta sẽ về ngay để giải quyết các vấn đề với Quân gia và Bạch gia!
Lục Tiểu Bạch hiểu ý, lập tức trả lời và cùng Lưu Uyển và Lưu Đỉnh cáo từ rời đi.
Sau một lát, dưới chân núi truyền đến những tiếng nổ vang, lực lượng bàng bạc chấn động, nhưng chỉ một thời gian ngắn sau đã trở lại yên tĩnh.
Sáng sớm hôm sau, trên đỉnh núi mây mù tràn ngập, sương trắng như một lớp khăn lụa bay lượn quanh dãy núi trùng điệp xa xôi, tạo nên một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp.
Một cơn mưa xuân nhẹ nhàng rơi xuống, như một tấm rèm che phủ mặt đất. Những giọt mưa rơi xuống lớp cỏ xanh mướt, lấp lánh như những viên trân châu.
Trên đỉnh núi, một bóng dáng thú dữ đỏ như máu lướt nhanh qua chân trời, mang theo cơn cuồng phong cuốn tới. Đó chính là Cửu Đầu Yêu Giao, hiện tại có thêm sáu cái đầu dữ tợn, vảy đỏ như máu bao phủ, tỏa ra một cỗ sát khí mạnh mẽ, chính là tọa kỵ của Đông Vô Mệnh.
Lúc này, trên lưng Cửu Đầu Yêu Giao chỉ có Bạch Oánh và Đông Vô Mệnh đang khẩn trương quay về Phi Linh môn, bởi vì không một ai trấn giữ môn phái, Lục Thiếu Du vẫn cảm thấy không an lòng.
Trong khi ấy, Lục Thiếu Du đang đứng trên một ngọn núi khổng lồ, mưa xuân rơi xuống không thể làm ướt áo của hắn.
Giờ phút này, Tiểu Long đang bay quanh chân hắn, ánh sáng vàng rực rỡ bao trùm quanh cơ thể, tạo thành một vòng sáng mờ ảo. Khí tức của nó lan tỏa, khiến người ta cảm thấy run rẩy.
- Tiểu bất điểm này cần đột phá lục giai!
Thiên Độc Yêu Long nói.
- Nếu thuận lợi đột phá thì tuyệt vời!
Trong lòng Lục Thiếu Du cũng cực kỳ hồi hộp, như thể chính bản thân hắn cũng cần đột phá. Ban đầu hắn dự định sáng nay sẽ quay về Phi Linh môn, ai ngờ Tiểu Long lại rơi vào trạng thái đột phá từ ngũ giai lên lục giai.
Trong chương này, Lục Thiếu Du tiết lộ mình là chưởng môn của Phi Linh môn, gây bất ngờ cho Lưu Uyển và Lưu Đỉnh. Thảo luận về việc hợp tác với Lưu gia diễn ra, tuy nhiên Lục Thiếu Du khẳng định Phi Linh môn không có kế hoạch hợp tác ở Dao Hải thành. Dù vậy, ông quyết định tiêu diệt Quân gia và Bạch gia, giúp Lưu gia có cơ hội phát triển. Trong khi đó, Tiểu Long chuẩn bị đột phá từ ngũ giai lên lục giai, tạo nên không khí hồi hộp cho Lục Thiếu Du.
Trong chương này, Lục Tiểu Bạch dẫn đầu một nhóm từ Lưu gia đến gặp Lục Thiếu Du, chưởng môn của Phi Linh môn, nhằm thương thảo hợp tác. Câu chuyện xoay quanh sự ghen tị và khâm phục giữa các nhân vật, đặc biệt là mối quan hệ giữa Lục Tiểu Bạch và Lưu Uyển. Lục Thiếu Du cũng phát hiện ra sự đặc biệt trong mối quan hệ của Lục Tiểu Bạch và Lưu Uyển. Sự căng thẳng về tình hình chiến tranh trước đó giữa Thương Sơn môn và Phi Linh môn cũng được đề cập, với các mất mát đáng kể và những lo ngại về tương lai của hai gia tộc.