Hoàng Hân có một gương mặt xinh đẹp, làn da mịn màng như ngọc, chiếc mũi cao thanh tú, đôi môi nhỏ nhắn hồng hào như anh đào, hàng mi dài cong vút tạo nên vẻ quyến rũ, đôi mắt to tròn, đen láy ẩn chứa vẻ thông minh. Nhưng lúc này, trong ánh mắt ấy lại có chút mong chờ và cô đơn, khiến người nhìn thấy phải cảm thấy thương xót.

- Hắn không phải Dương Quá tiên sinh, mà là Lục Thiếu Du, chưởng môn của Phi Linh Môn, người đứng đầu trong số mười đại cường giả trẻ tuổi. Hơn nữa, hắn còn là con rể của Vân Dương Tông và Linh Thiên Môn.

Đôi môi hồng tươi của Hoàng Đan tỏa ra một khí chất quyến rũ, nhưng lúc này cũng trở nên trầm tư, buồn bã.

- Đan Nhi, Hân Nhi, có cung phụng của Phi Linh Môn tới tìm các con.

Giọng nói của Hoàng Chí Lương vang lên, và ngay lập tức hắn dẫn theo một nhóm người tiến vào với vẻ mặt cung kính, bao gồm bốn người: Thanh Hoả Lão Quỷ, Tả Thiên Khung, Linh Vũ Song Quái cùng hơn mười đệ tử của Phi Linh Môn.

- Cung phụng của Phi Linh Môn.

Ánh mắt của hai người lập tức sáng lên, vội vàng đứng dậy nghênh đón.

- Tham kiến cung phụng.

Nhìn thấy đoàn người Thanh Hoả Lão Quỷ bước vào, hai nàng cảm nhận được một áp lực mạnh mẽ.

- Hai vị cô nương chính là Hoàng Đan và Hoàng Hân phải không? Theo lệnh của chưởng môn, chúng tôi đặc biệt mang chút lễ vật tới cho hai vị.

Thanh Hoả Lão Quỷ nhìn hai người, sau đó lấy ra một chiếc trữ vật giới chỉ và đưa cho Hoàng Đan.

- Đây là cái gì?

Hoàng Đan ngạc nhiên, lập tức nhận lấy chiếc trữ vật giới chỉ.

- Chưởng môn nói đây là tiền thắng cược của hai vị, tổng cộng là năm ngàn sáu mươi ức kim tệ, xin hai vị cô nương vui lòng nhận lấy.

Thanh Hoả Lão Quỷ giải thích.

- Năm ngàn sáu mươi ức kim tệ.

Hoàng Chí Lương đứng bên cạnh cảm thấy sốc, hai tỷ muội Hoàng gia cũng không kém phần ngạc nhiên. Đối với Hoàng gia, đây là một số tiền khổng lồ, ngay cả hàng trăm Hoàng gia cũng không thể có được số tiền như vậy. Tài sản khổng lồ này khiến cho những người có tu vi Vũ Suất như Hoàng Chí Lương không tài nào chấp nhận nổi.

Ánh mắt của Hoàng Đan và Hoàng Hân đều hoảng hốt, Hoàng Đan là người nhanh chóng bình tĩnh lại hơn. Cô lập tức trả lại chiếc trữ vật giới chỉ cho Thanh Hoả Lão Quỷ, nói:

- Như vậy thì quá nhiều, tôi không thể nhận.

- Hai vị cứ yên tâm mà nhận lấy, chưởng môn đã có lời căn dặn, nhất định phải khiến hai vị nhận mới được.

Thanh Hoả Lão Quỷ kiên quyết nói, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng rung động. Một số tài sản lớn như vậy mà chưởng môn lại sẵn sàng tặng cho người khác, sau khi nhìn thấy hai người, hắn thậm chí lại nghi ngờ liệu hai người này có mối quan hệ gì với chưởng môn hay không, khiến thái độ của hắn cũng trở nên thân thiện hơn.

- Xin cung phụng chờ một chút, tôi muốn thương lượng với cha một chút.

Hoàng Đan ngẩng đầu hỏi Thanh Hoả Lão Quỷ.

- Được chứ.

Thanh Hoả Lão Quỷ gật đầu đồng ý.

Hoàng Đan theo chân Hoàng Chí Lương, người đang mang vẻ mặt kích động, vào trong. Trong ánh mắt của cô có vẻ trầm tư.

- Cha, con và cha có thể nói chuyện một chút không?

Trong nội đường, ánh mắt Hoàng Đan hiện lên một tia quyết tâm, cô nói với Hoàng Chí Lương.

- Đan Nhi, con cứ nói đi.

Hoàng Chí Lương lấy lại tinh thần, thoải mái nói với Hoàng Đan, ông luôn lắng nghe ý kiến của con gái lớn.

- Cha, nếu như chúng ta nhận số năm ngàn sáu mươi ức kim tệ đó thì sẽ ra sao?

Hoàng Đan hỏi.

- Hoàng gia sẽ trở thành gia tộc lớn nhất Thành Vạn Hạp.

Hoàng Chí Lương đáp.

- Cha, nếu như chúng ta để lộ thông tin này thì sao? Với số tài phú như vậy, e rằng không phải là phúc mà là họa. Hiện tại Hoàng gia chúng ta không có chỗ dựa, và vài ngày trước chúng ta đã giết người của Cao gia, chắc chắn sẽ dẫn đến họa lớn cho gia tộc.

Hoàng Đan lo lắng trình bày.

- Ồ!

Hoàng Chí Lương lập tức trở nên nghiêm trọng. Ông không phải người ngu ngốc, chỉ là sự phấn khích quá mức đã khiến ông không nghĩ đến điều này. Bây giờ Hoàng Đan nhắc đến, ông ngay lập tức nhận ra mối nguy hiểm. Có nhiều thế lực đang nhòm ngó Hoàng gia, nếu biết được hai người nhận được số tài sản khổng lồ này, Hắc Sát giáo chắc chắn sẽ không để yên.

- Cha, con nghe nói quan hệ giữa Hắc Sát Giáo và Phi Linh Môn không được tốt. Mối quan hệ của chúng ta với Dương Quá tiên sinh có thể khiến Hắc Sát Giáo nghi ngờ và âm thầm cản trở Hoàng gia, sau này sẽ có rất nhiều phiền phức, có khi còn không chống đỡ nổi.

Hoàng Đan nói với vẻ lo lắng.

Sắc mặt Hoàng Chí Lương cũng trở nên cực kỳ nghiêm trọng. Những vấn đề này, với tư cách là gia chủ, ông hiểu rõ hơn ai hết, đây không hề đơn giản.

- Đan Nhi, con có ý tưởng gì không?

Hoàng Chí Lương hỏi với vẻ nghiêm trọng.

- Cha, người có tin con không?

Hoàng Đan hỏi với vẻ quyết tâm.

- Đan Nhi, tất cả đều nghe theo con. Cha đương nhiên sẽ tin tưởng con.

Hoàng Chí Lương khẳng định.

Hoàng Đan nhìn cha mình và nói:

- Cha, con hy vọng toàn bộ gia tộc sẽ rời khỏi Vạn Hạp Cốc.

- Cái gì?

Hoàng Chí Lương giật mình, không ngờ con gái lại có ý tưởng này.

- Chúng ta sẽ chuyển về địa bàn của Phi Linh Môn. Con nghĩ rằng Lục chưởng môn sẽ ít nhiều chăm sóc cho chúng ta. Dù Hoàng gia phải bắt đầu lại từ đầu, có thể sẽ mất một thời gian, nhưng chắc chắn sẽ tốt hơn việc ở lại Vạn Hạp Cốc. Nếu như Phi Linh Môn tiếp tục phát triển, một ngày nào đó Hoàng gia chúng ta cũng sẽ phát triển mạnh mẽ hơn hiện nay rất nhiều. Chỉ cần Phi Linh Môn không suy sụp, Hoàng gia chắc chắn sẽ không gặp phải vấn đề gì.

Hoàng Đan nói, trong mắt ánh lên tia sáng quyết tâm.

Hoàng Chí Lương do dự một lúc, chuyện này không hề đơn giản. Đây là một quyết định quan trọng liên quan đến cả gia tộc, không thể đưa ra một cách tùy tiện. Sau một hồi ông mới nói:

- Đan Nhi, cha hiểu ý con, chỉ là chúng ta cần suy nghĩ kỹ lưỡng, có thể sẽ có trưởng lão không đồng ý với chuyện này.

- Cha, những trưởng lão trong gia tộc có vài người chỉ dựa vào bối phận mà không hiểu gì cả. Nếu họ phản đối thì cứ để họ ở lại Thành Vạn Hạp là được. Chúng ta cần phải quyết đoán, nếu không Hoàng gia sẽ gặp nhiều nguy cơ, sớm muộn gì cũng bị áp chế.

Hoàng Đan khẳng định.

- Cha đã hiểu, Đan Nhi, con rất có tầm nhìn, cha đồng ý.

Sau một hồi do dự, Hoàng Chí Lương quyết định cắn răng đồng ý:

- Thế nhưng, chúng ta vẫn chưa biết phải làm thế nào để thân thiết với Phi Linh Môn.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Hoàng Đan và Hoàng Hân nhận được lời mời từ Phi Linh Môn, cùng với khoản tiền thưởng khổng lồ lên đến năm ngàn sáu mươi ức kim tệ. Tuy nhiên, cả hai cô gái đều lo ngại về mối nguy hiểm từ việc công khai số tài sản này, đặc biệt là mối quan hệ mâu thuẫn với các thế lực như Hắc Sát Giáo. Sau khi thảo luận, Hoàng Đan quyết định rằng gia tộc nên chuyển đến địa bàn của Phi Linh Môn để tìm kiếm sự bảo vệ và cơ hội phát triển mới, mặc dù đây là một quyết định gây tranh cãi giữa các trưởng lão trong gia tộc.

Tóm tắt chương trước:

Chương này diễn ra tại Linh Thiên môn, nơi Lục Thiếu Du gặp lại Khoái Kiếm Vương, người đã bị cấm chế. Sau khi gỡ bỏ cấm chế, Khoái Kiếm Vương quỳ gối cầu xin tha mạng và bày tỏ nguyện vọng gia nhập Phi Linh môn. Lục Thiếu Du do dự nhưng cuối cùng đồng ý sau khi Khoái Kiếm Vương nuốt Thần Đan làm bằng chứng trung thành. Trong khi đó, Lục Thiếu Du cũng trải qua khoảnh khắc hài hước khi đi dạo phố cùng các nữ nhân, thể hiện những khó khăn bình thường trong cuộc sống cường giả của mình.