Cha, mọi chuyện cứ giao cho con.

Hoàng Đan nói, trong lòng chỉ có nàng biết rõ, quyết định của nàng cũng mang một chút tư tâm.

- Xin cung phụng hãy dẫn ta đi gặp Lục chưởng môn.

Hoàng Đan bước ra khỏi nội đường và nói với Thanh Hỏa Lão Quỷ.

- Cái này...

Thanh Hỏa Lão Quỷ có chút khó xử, hiện tại không có sự phân phó của chưởng môn, đương nhiên không dám tự ý quyết định, sợ đến lúc bị chưởng môn trách phạt sẽ không hay.

- Nếu như vị cung phụng này không dẫn ta đi gặp Lục chưởng môn, thì ta không thể nào nhận được trữ vật giới chỉ này, làm phiền ngươi rồi.

Hoàng Đan thấy Thanh Hỏa Lão Quỷ do dự thì lập tức nói.

- Được rồi.

Sau một hồi do dự, Thanh Hỏa Lão Quỷ cũng đành gật đầu.

- Tỷ tỷ, muội cũng đi.

Hoàng Hân không biết lấy dũng khí ở đâu ra, lập tức lên tiếng.

Hoàng hôn buông xuống, mặt trời lặn về tây, bốn cô gái trở về đình viện với vẻ mặt chưa thỏa mãn, Lục Thiếu Du và Tiểu Long đi theo sau, vẻ mặt họ hốc hác, còn mệt mỏi hơn cả sau một trận đánh.

- Chưởng môn, hai vị cô nương của Hoàng gia đang chờ trong sảnh, nói rằng muốn gặp chưởng môn thì mới chịu nhận trữ vật giới chỉ.

Thanh Hỏa Lão Quỷ đứng chờ ở cửa lập tức nói.

- Hai vị cô nương của Hoàng gia, cô nương gì hả?

Vân Hồng Lăng lập tức trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du với vẻ hoài nghi.

- Không có gì cả, chỉ là bàn chính sự thôi.

Lục Thiếu Du sợ Vân Hồng Lăng sẽ hỏi thêm, lập tức nói với Thanh Hỏa Lão Quỷ:

- Thanh Hỏa cung phụng, mau đưa ta đi.

- Hồng Lăng, Thiếu Du đang làm chính sự, muội đừng hoài nghi, muội không muốn chuẩn bị thật tốt cho đêm nay sao?

Lục Vô Song mỉm cười hỏi nhỏ.

- Vô Song tỷ, đêm nay có chuyện gì?

Vân Hồng Lăng lập tức thấy xấu hổ, đầu cũng gần cúi xuống ngực.

Trong phòng, khi Lục Thiếu Du bước vào, ánh mắt lập tức rơi xuống hai thân ảnh xinh đẹp đang ngồi nghiêm chỉnh, hắn nhanh chóng mỉm cười rồi đi vào.

Hai nàng thấy thân ảnh quen thuộc đi vào liền đứng dậy, ánh mắt có chút phức tạp, khẽ cúi người nói:

- Tham kiến Lục chưởng môn.

- Hai vị không cần khách sáo.

Lục Thiếu Du mỉm cười, trực tiếp tiến đến ghế chủ vị ngồi xuống, nói:

- Không biết hai vị tìm tôi có chuyện gì?

Hoàng Đan nhìn qua vị nam tử vận áo xanh, lúc này, dường như nàng càng hiểu rõ sự chênh lệch giữa mình và đối phương. Chỉ cách nhau vài bước chân, nhưng lại có một khoảng cách vô hình tồn tại.

- Lục chưởng môn, tiểu nữ có chuyện, muốn nhờ Lục chưởng môn giúp đỡ.

Sau khi ổn định tâm trạng, Hoàng Đan lập tức nói với Lục Thiếu Du.

- A, xin cứ nói.

Lục Thiếu Du nói với vẻ thản nhiên.

- Năm ngàn sáu mươi ức kim tệ này, chúng ta không thể nhận.

Hoàng Đan đưa tay lấy cái trữ vật giới chỉ từ Thanh Hỏa Lão Quỷ.

- Đây là thứ ta đã hứa sẽ đưa cho hai vị, hai vị cứ cầm lấy mà đi.

Ánh mắt của Lục Thiếu Du loé lên, nói với hai người.

- Lục chưởng môn, ta vẫn còn lời chưa nói hết.

Hoàng Đan nói tiếp:

- Lục chưởng môn, năm ngàn sáu mươi ức kim tệ này chúng ta thật sự không thể nhận. Tuy nhiên, ta muốn xin Lục chưởng môn hãy đồng ý với một điều kiện của ta, dùng năm ngàn sáu mươi ức kim tệ này để đổi lấy một câu nói từ Lục chưởng môn.

Sắc mặt của Lục Thiếu Du không có biến đổi gì, thản nhiên nhìn Hoàng Đan.

Hoàng Đan ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau, không chút nhượng bộ, trong ánh mắt lúc này có vẻ phức tạp.

Sau một lúc, Lục Thiếu Du mỉm cười, nói:

- Ta không thể hứa trước với ngươi, nhưng những gì mà ta có thể làm, đương nhiên ta sẽ đáp ứng.

- Thật không dám giấu gì, Hoàng gia của ta muốn di chuyển toàn bộ gia tộc tới địa bàn của Phi Linh Môn. Ta muốn xin Lục chưởng môn đồng ý với lời hứa của tiểu nữ, chỉ cần một ngày Phi Linh Môn còn tồn tại, thì Hoàng gia cũng vẫn còn. Năm ngàn sáu mươi ức kim tệ đổi lấy một câu nói đó từ Lục chưởng môn, mong Lục chưởng môn đừng từ chối.

Hoàng Đan nói.

Lục Thiếu Du đưa ngón trỏ sờ mũi, nhìn thấy hai nàng thật sự khiến mình kinh ngạc. Hoàng gia không ngờ lại muốn di chuyển toàn tộc. Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, Lục Thiếu Du đoán được phần nào. Mối quan hệ giữa mình và Hoàng gia vốn dĩ không nhiều, nhưng trong mắt người ngoài, chắc chắn không phải như vậy. Sau khi mình bại lộ thân phận, mối quan hệ với Hoàng gia sẽ bị Hắc Sát Giáo nghi ngờ, khi đó Hoàng gia chắc chắn sẽ gặp phiền toái. Hoàng Đan cũng sẽ nghĩ đến chuyện này, việc di chuyển cả tộc chắc chắn liên quan đến mình.

- Được, ta đồng ý với điều này.

Sau khi do dự một chút, Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

- Hoàng Đan cô nương, nếu như cô có hứng thú, có thể gia nhập Phi Linh Môn của chúng ta. Kim đường của Phi Linh Môn chúng ta cũng đang thiếu người. Nếu Hoàng Đan cô nương có thể gia nhập, thì thật là tốt.

- Ta sẽ gia nhập.

Nhìn vào Lục Thiếu Du, Hoàng Đan không chút do dự, ánh mắt có một tia kinh hỉ loé qua.

Đêm xuống, màn đêm bao phủ mọi thứ, đình viện chìm vào bóng đêm. Khi Hoàng Đan và Hoàng Hân rời đi, Lục Thiếu Du lúc này mới trở về phòng.

- Hóa ra là hai vị cô nương, chẳng trách lại lâu như vậy.

Giọng nói nhẹ nhàng và ngọt ngào vang lên trong phòng.

- Hồng Lăng.

Lục Thiếu Du mỉm cười, không ngờ cô nương này lại ở trong phòng mình. Mới vừa rồi, hắn còn đang nghĩ, cả ba người đều ở đình viện, không biết nên tìm ai cho đêm nay, tà niệm vừa nổi lên thì cô nương này đã tự chui vào phòng của mình.

- Sao nàng lại tới đây?

Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức kéo cô nàng vào lòng. Với mỹ nhân trong lòng, Vân Hồng Lăng xinh đẹp, thân hình thướt tha, làn da mềm mại áp sát vào ngực hắn, toả ra hương thơm nhàn nhạt, từng chút từng chút khơi gợi tà niệm bên trong Lục Thiếu Du, hắn thì thầm:

- Hồng Lăng, nàng ngày càng đẹp.

Tiếng thì thầm bên tai khiến Vân Hồng Lăng cũng xấu hổ, nói nhỏ:

- Chàng lại nói mấy lời ngon ngọt rồi.

- Ta thề rằng đây là sự thật. Lăng Nhi của ta là phụ nữ hiếm có trên đời này.

Lục Thiếu Du nghiêm mặt nói. Dù nghe có vẻ như đang tán tỉnh, nhưng lúc này hắn thật lòng nói, sắc đẹp của Vân Hồng Lăng đúng là rất hiếm có.

Vừa dứt lời, Lục Thiếu Du ôm chặt thân hình xinh đẹp vào lòng, vẻ thẹn thùng và dịu dàng hiếm có của Vân Hồng Lăng càng khiến cả người Lục Thiếu Du nóng lên như có lửa đốt.

- Chàng là sắc phôi.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện này, Hoàng Đan quyết định nhờ Lục Thiếu Du giúp đỡ để chuyển toàn bộ gia tộc Hoàng gia đến địa bàn của Phi Linh Môn. Để đạt được điều này, cô sẵn sàng dùng 5.060 ức kim tệ để đổi lấy một lời hứa từ Lục Thiếu Du. Sau khi thảo luận, Lục Thiếu Du đồng ý và còn mời Hoàng Đan gia nhập Phi Linh Môn. Trong khi đó, Vân Hồng Lăng, xuất hiện tại phòng của Lục Thiếu Du, tạo nên tình huống căng thẳng và lãng mạn cho câu chuyện.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Hoàng Đan và Hoàng Hân nhận được lời mời từ Phi Linh Môn, cùng với khoản tiền thưởng khổng lồ lên đến năm ngàn sáu mươi ức kim tệ. Tuy nhiên, cả hai cô gái đều lo ngại về mối nguy hiểm từ việc công khai số tài sản này, đặc biệt là mối quan hệ mâu thuẫn với các thế lực như Hắc Sát Giáo. Sau khi thảo luận, Hoàng Đan quyết định rằng gia tộc nên chuyển đến địa bàn của Phi Linh Môn để tìm kiếm sự bảo vệ và cơ hội phát triển mới, mặc dù đây là một quyết định gây tranh cãi giữa các trưởng lão trong gia tộc.