Lúc này, Lục Thiếu Du không chỉ bị thương do công kích đơn thuần. Nếu chỉ là lực lượng từ công kích thông thường, hắn đã không bị tổn thương nặng nề như vậy. Thế nhưng, thương tích hiện tại lại đến từ một sức mạnh vô hình của cấm chế quỷ dị trong mật địa truyền thừa Huyền Vũ Hoàng tộc. Với sức mạnh thâm căn cố đế như vậy, việc hắn chống đỡ được cho đến thời điểm này đã là một kỳ tích rồi.
Phù.
Lục Thiếu Du ngừng tu luyện, hít một hơi thật sâu. Hai mắt từ từ mở ra. Trong vòng một tháng, cơ thể hắn đã phục hồi được bảy tám phần. Tuy nhiên, khoảng cách để hoàn toàn hồi phục vẫn còn khá xa.
- Cuối cùng cũng có thể thu hồi được chút sức lực.
Lục Thiếu Du mỉm cười khổ, tâm trạng tràn ngập. Đám người Lục Tâm Đồng cùng Thiên Độc Yêu Long vẫn đang điều trị thương tích. Họ còn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể tỉnh lại. Bạch Linh thì đang chăm sóc ở trong tầng một của Thiên Trụ giới.
Khi tâm trí hồi phục, hắn cũng không biết Tiểu Long hiện tại ra sao. Dù sao hiện tại cũng không có cách nào để thoát ra ngoài. Tất cả phải chờ đợi sau khi Tiểu Long rời khỏi mật địa truyền thừa này mới có thể biết được.
Nghĩ đến chuyện trong Huyền Vũ nhất tộc, nhất thời Lục Thiếu Du cũng không nghĩ thông suốt. Lần này coi như đã đại náo Huyền Vũ Hoàng tộc, thế nhưng những cường giả đỉnh cấp trong Huyền Vũ nhất tộc lại không hề xuất hiện. Việc này khiến cho Lục Thiếu Du không thể lý giải được.
Lục Thiếu Du suy nghĩ mãi mà không ra, có lẽ tất cả mọi chuyện phải đợi đến khi Tiểu Long rời khỏi đây mới biết rõ nguyên do, hiện tại hắn cũng hoàn toàn bất lực.
Giờ phút này, lần đầu tiên Lục Thiếu Du cảm thấy bất lực như vậy.
- Lĩnh ngộ, thực lực mới là quan trọng.
Trong mắt hắn chợt lóe lên ánh sáng, bàn tay bắt ấn. Nhớ lại thực lực cùng tu vi của Huyền Doanh và Huyền Kình trong Huyền Vũ nhất tộc không hề thua kém mình, Lục Thiếu Du cũng ý thức được rằng thế hệ trẻ trong bốn đại thú hoàng tộc chắc chắn không thiếu những người mạnh mẽ.
Thực lực của hắn hiện tại trong đám đồng lứa tuyệt đối không thua kém. Thậm chí so với lúc ở trấn Thanh Vân, tu vi hiện tại là thứ mà khi đó hắn không thể nào tưởng tượng ra được.
Cấp độ Tôn cấp đối với trấn Thanh Vân mà nói, tuyệt đối là tồn tại giống như thần. Tuy nhiên, tu vi tới mức nào, cái tiếp xúc càng nhiều, cũng mới biết được trong mạnh có người mạnh hơn. Trong núi còn có núi cao hơn. Chỉ trên đại lục mà nói, Lục Thiếu Du đã biết rõ, Nguyên Nhược Lan, Lăng Thanh Tuyết, còn có Lăng Thanh Tiên đều có thực lực không dưới hắn. Hắn tiến bộ, những người này cũng sẽ tiến bộ nên tuyệt đối không thể khinh thường những người khác.
Và những người khác, Lục Thiếu Du phỏng đoán, trong Lục đại hoàng tộc nhân loại, trong đám người trẻ tuổi có lẽ có vô số thiên tài, thực lực chỉ sợ còn mạnh hơn nữa. Hắn phải tiếp tục cố gắng mới được.
Suy nghĩ lung tung một hồi, Lục Thiếu Du tiến vào trạng thái lĩnh ngộ. Về phần tu luyện chân khí cùng linh lực, Lục Thiếu Du không nghĩ đến. Có Âm Dương Linh Vũ Quyết, tốc độ tu luyện bình thường của hắn thực sự quá chậm, không bằng bỏ thời gian vào lĩnh ngộ còn hơn.
Hai mắt nhắm chặt, Lục Thiếu Du tiếp tục lĩnh ngộ Thời Không Lão Ngục. Lĩnh ngộ Thời Không Lão Ngục tương đương với việc lĩnh ngộ các loại năng lượng cần thiết. Tuy rằng so với việc hắn lĩnh ngộ một loại thuộc tính còn chậm hơn, thế nhưng lại khiến cho lĩnh ngộ các loại thuộc tính tăng lên đồng đều, không thua kém quá xa.
Mà loại lĩnh ngộ này cũng khiến hắn ngày càng thành thạo với Thời Không Lão Ngục. Uy lực của Thời Không Lão Ngục không phải tầm thường, càng lĩnh ngộ thì uy lực của nó càng mạnh. Trong lúc lĩnh ngộ, Lục Thiếu Du bắt đầu xem trọng việc lĩnh ngộ thời gian.
Vũ giả, Linh giả một khi đạt tới Suất cấp sẽ tự nhận thức lực lượng không gian. Bên trong lực lượng không gian cũng có không ít vật chất, thế nhưng trước đó Lục Thiếu Du tuy rằng chú ý qua chuyện này nhưng lại không xem trọng. Nhưng mà sau khi lĩnh ngộ Thời Không Lão Ngục, Lục Thiếu Du càng thêm coi trọng chuyện này.
Thậm chí Lục Thiếu Du còn phát hiện ra, lực lượng thời gian cùng lực lượng không gian dung hợp lại, uy lực vô cùng kỳ diệu. Có thời gian có thể nghiên cứu phương diện này một phen.
Mà đổi lại, Lục Thiếu Du lại có một nhận thức mới về năm loại thuộc tính với Thời Không Lão Ngục. Thời Không Lão Ngục năm loại thuộc tính đều có sự khác biệt, không giống nhau. Nếu như hắn có thể dung hợp năm loại thuộc tính tạo thành Thời Không Lão Ngục độc nhất vô nhị, sợ rằng uy lực sẽ tăng lên không ít, hiệu quả cũng mạnh hơn.
Thế nhưng dù sao đây cũng chỉ là ý nghĩ, Lục Thiếu Du biết rõ muốn lĩnh ngộ cái này rất khó. Có lẽ trước tiên hắn phải nghĩ cách dung hợp hai loại thuộc tính thành công thì mới có thể làm được chuyện này.
Cứ như vậy, một lát sau hai mắt Lục Thiếu Du nhắm chặt, tiến vào trạng thái lĩnh ngộ.
Trong một đình viện tao nhã, lịch sự, phong cách cổ xưa. Thân ảnh mềm mại của Huyền Doanh đứng đó. Da thịt nàng như ngọc, ánh sáng mềm mại. Tóc dài xõa đến vai, tuy rằng lặng lẽ đứng đó nhưng tư thế lại vô cùng thu hút.
- Muội muội, muội đang suy nghĩ gì vậy?
Huyền Kình từ bên ngoài đình viện đi tới. Thân ảnh lóe lên rồi xuất hiện bên người Huyền Doanh. Trên lưng có một tấm áo choàng màu vàng. Bên hông là một cái dây lụa màu xanh da trời, khí độ bất phàm, lộ ra khí chất hoàng gia.
- Ca ca, huynh nói xem huyết mạch thực sự quan trọng như vậy sao?
Huyền Doanh ngẩng đầu, nhẹ nhàng nói. Bộ y phục màu xanh bao phủ bờ mông vểnh, cao vút dị thường. Hai chân thon dài, đôi ngọc thỏ nhô ra, đường cong vô cùng mê người.
- Đương nhiên. Huyết mạch chính là căn bản của Huyền Vũ hoàng tộc ta. Nó liên quan đến Yêu Hoàng khí, dĩ nhiên cực kỳ quan trọng. Chỉ tiếc chúng ta không thể so sánh với những vị tiền bối trong tộc.
Ánh mắt Huyền Kình giống như sao sáng, nhìn vào Huyền Doanh rồi nói:
- Ý muội muội muốn nói tới chuyện của Tiểu Long?
- Huyết mạch của Tiểu Long tuy không tinh khiết nhưng Yêu Hoàng khí lại ở trên chúng ta. Điều này đại biểu cho việc gì...
Huyền Doanh khe khẽ nói, nếu như nhìn kỹ vào đôi mắt đen nhánh của nàng còn có thể nhìn thấy quang mang màu lam nhàn nhạt, khí chất tuyệt đối cao quý.
- Muội muội, đây chẳng qua chỉ là một dị loại. Không phải toàn bộ. Dù sao người trong tộc đều khác người ngoài, thậm chí còn thông hôn với tộc bên cạnh. Yêu Hoàng khí cực thấp, nếu như lâu dài thì sẽ khiến cho Huyền Vũ Hoàng tộc chúng ta xuống dốc.
Huyền Kình nói.
- Huynh nói đúng, thế nhưng...
Huyền Doanh muốn nói gì đó, nhưng trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì cho tốt.
- Được rồi muội muội, đại ca hiểu rõ trong lòng muội suy nghĩ chuyện của Tiểu Long. Ngày đó muội đối với Lục Thiếu Du đã nhẹ tay một chút. Đối với Tiểu Long ta cũng đã nương tay. Dù sao cũng là huyết mạch của Nhị thúc, mặc kệ chúng ta có thừa nhận hay không, hắn còn là đường đệ của chúng ta. Chỉ là trước mặt tộc quy, vì đại cục, trong tộc không thể không làm như vậy.
Huyền Kình nói.
- Muội biết rồi.
Huyền Doanh nói.
Trong chương này, Lục Thiếu Du phải đối mặt với thương tích nghiêm trọng do cấm chế trong mật địa Huyền Vũ Hoàng tộc. Sau một tháng tu luyện, hắn bắt đầu hồi phục sức lực nhưng vẫn còn khoảng cách xa để bình phục hoàn toàn. Lục Thiếu Du không chỉ lo lắng về tình hình của Tiểu Long mà còn trăn trở về thực lực của mình so với những thế hệ trẻ trong Huyền Vũ Hoàng tộc. Hắn nhận ra rằng lĩnh ngộ thực lực và tu luyện mới là điều thiết yếu để tiến bộ hơn nữa. Đồng thời, cuộc trò chuyện giữa Huyền Doanh và Huyền Kình xoay quanh huyết mạch của Tiểu Long cũng làm nổi bật những mâu thuẫn trong tộc.
Trong chương này, Huyền Vũ báo cáo về sự náo loạn trong tộc do tộc trưởng Cửu Vĩ Yêu Hồ dẫn đầu, gây thương tích cho nhiều thành viên trong Hộ pháp đoàn. Tiểu Long và Lục Thiếu Du đã tham gia vào cuộc ẩu đả. Đồng thời, Mộ Dung Lan Lan gặp gỡ hai sư tỷ Kính Hoa và Thủy Nguyệt, bàn về tình hình của Kinh Vân. Mặc dù cảm thấy đau lòng vì nhớ con, Lan Lan cũng thấu hiểu nỗi lòng của một người mẹ và những khó khăn trong cuộc sống của họ.