Lục Tâm Đồng trừng mắt nhìn Tiểu Long, khiến Tiểu Long lập tức lè lưỡi ra. Cảnh tượng ấm áp này làm Lục Thiếu Du cảm thấy vô cùng xúc động, tâm trí nhẹ nhàng rung động, tay lập tức lấy ra hai món bảo vật: một bộ Hồn Linh khải giáp và một bộ kiếm trận bất phàm. Hai món này đều đạt đến đỉnh phong địa cấp.

“Tâm Đồng, những thứ này dành cho muội. Muội luyện hóa đi, sau này cũng sẽ có chút trợ lực cho muội.” Lục Thiếu Du đưa hai món bảo vật cho Lục Tâm Đồng. Khi lựa chọn, không có vật nào phù hợp với bản thân, nên Lục Thiếu Du chỉ lựa chọn những thứ phù hợp cho Lục Tâm Đồng mà thôi.

“Đa tạ ca ca.” Lục Tâm Đồng không có chút khách khí nào, cũng không cần phải khách khí. Nàng vui mừng tiếp nhận hai món bảo vật địa cấp từ tay ca ca. Có một đại ca như vậy chính là điều hạnh phúc nhất trong đời nàng. Dù rằng mất đi phụ mẫu, nhưng ông trời lại vô cùng công bằng, cho nàng một đại ca và một mẫu thân nuôi như vậy, lại cho nàng một gia đình ấm áp.

Một lát sau, sau khi sắp xếp một đạo cấm chế, Lục Thiếu Du thúc giục Thiên Trụ giới, để cho Lục Tâm Đồng tiến vào tầng thứ hai của Thiên Trụ giới. Tính toán một chút, nếu như hắn ở trên Thanh Long phong một năm, thì nhóm người Tâm Đồng, Thiên Sĩ Tuyết Sư, Phi Thiên Ngô cũng đã ngây ngốc hai mươi năm trong đó rồi.

Trong đình viện, Lục Thiếu Du trò chuyện một lát với Tiểu Long. Khi nói đến Huyền Vũ điện, từ trong miệng Tiểu Long, Lục Thiếu Du cũng biết không ít. Tuy rằng Huyền Vũ điện rất lợi hại, nhưng cũng không có tác dụng quá lớn. Bởi vì Huyền Vũ điện chính là nơi truyền thừa của Huyền Vũ hoàng tộc, khống chế Huyền Vũ điện chính là gián tiếp khống chế Huyền Vũ hoàng tộc. Đối với Huyền Vũ hoàng tộc có tác dụng áp chế tuyệt đối, thế nhưng đối với ngoại nhân thì không đủ.

Tuy nhiên, đây cũng là do Tiểu Long cố ý, Huyền Vũ điện này không có tác dụng quá lớn, nhưng nếu ai tiến vào trong Huyền Vũ điện thì chết chắc. Nếu như ngoại nhân tiến vào bên trong mà không có Tiểu Long bảo hộ, chỉ dựa vào lực lượng cấm chế do lão tổ Huyền Vũ lưu lại cũng đủ để xé tan thân thể của người ngoại nhân thành từng mảnh nhỏ.

“Tiểu Long, nếu như Huyền Vũ hoàng tộc đến muốn Huyền Vũ điện thì phải làm sao?” Trong phòng, Lục Thiếu Du hỏi Tiểu Long.

Hàn ý trong mắt Tiểu Long lóe lên, nói: “Bọn họ dám? Coi như là cho bọn họ, nhưng bọn họ cũng không mang đi được. Huyền Vũ điện đã thành một thể với đệ, trừ phi đệ nguyện ý, chứ không thì cho dù ai cũng không mang đi được. Về phần Huyền Vũ hoàng tộc thì sống hay chết cũng không liên quan đến đệ. Đệ mặc kệ sinh tử của bọn họ. Để cho bọn chúng tiếp tục làm dòng chính đi, xem bọn chúng còn có thể làm dòng chính được bao lâu.”

Cảm nhận được oán khí và sự tức giận trong lời nói của Tiểu Long, Lục Thiếu Du biết rõ rằng hiện tại cho dù mình nói gì cũng không có tác dụng. Hiện tại oán khí và hận ý của Tiểu Long đối với Thanh Long hoàng tộc không phải là bình thường. Bị Huyền Vũ hoàng tộc đuổi giết, phụ thân tự phá yêu đan, loại hận ý này không thể đơn giản tiêu trừ được.

Lục Thiếu Du không nói về việc này nữa, hai người trò chuyện một hồi rồi tự mình điều tức.

Sáng sớm, bên ngoài đình viện, đám mây dày che khuất bầu trời. Ánh sáng mặt trời xuyên thấu qua khe hở giữa tán lá cây chiếu xuống. Sương mù chầm chậm bốc lên.

“Sưu sưu…”

Giữa không trung vang lên tiếng vạt gió, không ít thân ảnh xuất hiện ngoài đình viện. Rõ ràng là có Đại trưởng lão Long Nguyệt, kèm theo Long Bích Hàm, Long Yên và Huyền Hạo cùng với vài trưởng lão, hộ pháp đi theo.

Chấn động xuất hiện, Lục Thiếu Du và Tiểu Long cũng đã sớm phát giác ra, hai người lập tức đi ra khỏi đình viện.

Mọi người đến, Lục Thiếu Du cũng đã nhận ra, hôm nay Tiểu Long phải đi đến thánh địa của Thanh Long hoàng tộc tiếp nhận truyền thừa, mà thánh địa truyền thừa của Thanh Long hoàng tộc, đương nhiên người ngoài như Lục Thiếu Du không có tư cách đi vào.

Cho nên sau khi mọi người rời đi cũng chỉ còn lại Lục Thiếu Du và Đại hộ pháp Long Trường ở lại đình viện.

“Thiếu Du lão đệ, ta sẽ mang đệ đi tới Thanh Long phong.” Đại hộ pháp nói.

“Vậy làm phiền Đại hộ pháp rồi.” Lục Thiếu Du gật đầu nói, hai người lập tức tiến về phía Thanh Long phong.

Trên đường đi, từ trong miệng Đại hộ pháp, Lục Thiếu Du lại biết được không ít chuyện về Thanh Long phong. Sau khi hai người phi hành nửa canh giờ trên không trung, sắc trời đã bắt đầu sáng rõ.

Từng dãy núi phía trước cao vút, mặt trời dần dần treo cao, từng ngọn núi hiện lên dưới ánh mặt trời giống như được phủ một màu đỏ nhàn nhạt. Từng đỉnh núi xanh ngắt xuất hiện, sương mù bốc lên, nhìn qua cực kỳ lớn lao, đồ sộ.

“Thiếu Du lão đệ, chỗ cao nhất phía trước chính là Thanh Long phong.” Đại hộ pháp Long Trường chỉ về phía trước, trước mũi tay hắn là một ngọn núi, cao giống như chọc trời.

Tốc độ Lục Thiếu Du từ từ giảm xuống, ngẩng đầu nhìn lên phía trước. Trong mắt hắn là một ngọn núi nguy nga, cao vút trong mây, xuyên thẳng trời xanh, nhìn qua giống như một cự nhân khổng lồ, đứng sừng sững trong thiên địa.

Mà chung quanh ngọn núi này cũng có không ít dãy núi, chỉ là ngọn núi trước mặt Lục Thiếu Du là ngọn núi khổng lồ nhất. Những dãy núi xung quanh một màu xanh ngắt, có không ít kiến trúc bên trên, diện tích bao la.

“Đây là Thanh Long phong sao?” Lục Thiếu Du nói nhỏ, ngọn núi khổng lồ này nhìn từ xa giống như một đầu Thanh Long khổng lồ đứng thẳng, tạo hình càng nhìn càng giống. Những ngọn núi xoay quanh giống như cự long xoay tròn, hình dáng vô cùng giống Thanh Long.

Còn chưa đến gần ngọn núi khổng lồ kia, thế nhưng Lục Thiếu Du đã cảm giác được bên trên có một loại khí tức cổ xưa, bên trong cổ khí tức này còn mang theo khí phách mạnh mẽ.

Nhìn từ xa lại khiến cho Lục Thiếu Du trực tiếp rung động. Không hổ có tên là Thanh Long phong, giống như Thanh Long bay lên trời, nhìn từ xa vô cùng sống động, giống như vật còn sống.

“Chúng ta đi thôi, tu luyện trên Thanh Long phong một năm, Thiếu Du lão đệ nhất định sẽ có thu hoạch.” Đại hộ pháp Long Trường nói, hai người lần nữa phi hành, xuyên qua những dãy núi xanh ngắt, lập tức đi tới ngọn núi kia.

Ngọn núi này giống như đột ngột từ dưới mặt đất mọc lên, một mình đứng sừng sững, cao vút trong mây, vách núi dựng đứng, chung quanh là mây mù lượn lờ, tựa như tiên cảnh, không tầm thường. Mây mù trên ngọn núi lượn lờ, người đứng trên ngọn núi này trong lòng sẽ sinh ra cảm giác nhỏ bé. Thanh Long phong này không ngờ lại lớn như vậy.

Mà thứ khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc nhất chính là phía dưới ngọn núi này lại không có một ngọn cỏ nào. Cả ngọn núi đều có những bậc thang kỳ quái bằng đá. Bậc thang cực lớn, giống như một quảng trường nhỏ. Nếu như nhìn kỹ không khó để nhận ra những bậc thang bằng đá này giống như long lân bao phủ Thanh Long phong, kéo dài tới đỉnh.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Lục Thiếu Du tặng hai món bảo vật địa cấp cho em gái Lục Tâm Đồng nhằm giúp nàng trong tu luyện. Tiểu Long biểu lộ oán hận đối với Huyền Vũ hoàng tộc, nhấn mạnh rằng họ không có khả năng chiếm Huyền Vũ điện. Sau khi trò chuyện, Tiểu Long và Lục Thiếu Du chuẩn bị đến Thanh Long phong để nhận truyền thừa. Hành trình tới Thanh Long phong bộc lộ vẻ đẹp hùng vĩ của núi non và có không khí cổ xưa, khiến Lục Thiếu Du cảm thấy nhỏ bé trước thiên nhiên.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Lục Thiếu Du cảm thấy áp lực trước sức mạnh không gian của thiên phú. Tiểu Long giải thích về bốn đại Hoàng tộc và những thiên phú đặc biệt của họ. Lục Tâm Đồng có kế hoạch tu luyện Thiên Độc Hồn Anh, nhưng Lục Thiếu Du lo ngại về sự nguy hiểm. Cuộc trò chuyện giữa các nhân vật phản ánh mối liên kết gia đình và những sự chờ mong cho tương lai mạnh mẽ hơn của họ.