Ngọn núi kỳ lạ, quan trọng nhất chính là trên ngọn núi này có một vòng quang mang dày đặc bao phủ, từ chân núi đến đỉnh núi, bốn phía đều là quang mang, khí tức tràn ra xung quanh. Vì vậy, cho dù ở xa cũng có thể cảm nhận được một sức mạnh áp chế cực lớn. Khí tức này khiến cho những người đến gần không khỏi run rẩy, tim đập nhanh hơn.

– Lui lại đi, nơi này không có chuyện của các ngươi.

Đại hộ pháp nói.

Mấy người kia cực kỳ kinh ngạc, không rõ tại sao một người xa lạ lại có mặt ở Thanh Long phong. Họ cũng không dám hỏi nhiều với Đại hộ pháp, nên lập tức lui xuống.

– Thiếu Du, bên trong Thanh Long phong này có cấm chế và thủ đoạn do tiền bối của Thanh Long Hoàng tộc bố trí. Bên trong núi có một cỗ năng lượng thiên địa có tác dụng lớn với tâm cảnh và tu vi, đồng thời cũng hỗ trợ không ít cho linh hồn lực. Ngươi chỉ cần tiến vào ngồi lên một cái bệ đá là được. Chỉ cần ngưng thần tĩnh khí, bệ đá sẽ tự động nâng lên, càng lên cao hiệu quả càng lớn.

Đại hộ pháp nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du gật đầu, điểm này Đại công chúa đã nói qua với hắn:

– Nhưng mà càng lên cao, áp lực với tâm cảnh càng lớn. Trên Thanh Long phong có cấm chế tiền bối trong tộc bố trí, cấm chế này có thể ảnh hưởng tới tâm cảnh. Người tâm cảnh không đủ nếu như cưỡng ép đi lên mà nói, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì chết. Cho nên mấy ngàn lần không nên lên quá sức. Tâm cảnh mạnh bao nhiêu thì sẽ đi lên vị trí đó.

Đại hộ pháp nói.

– Đệ hiểu rồi.

Lục Thiếu Du nói.

– Chúc đệ may mắn.

Đại hộ pháp Long Trường nói. Thủ ấn trong tay được kết, quang mang chói mắt xuất hiện, lập tức đánh vào trong vòng quang mang chói mắt kia.

Âm âm.

Cả vòng quang mang bên ngoài lập tức rung lên, mặt đất rung chuyển. Một tiếng long ngâm vang lên, quanh quẩn trên không trung. Một cỗ khí tức bàng bạc, cổ xưa tràn ra ngoài. Đột nhiên Lục Thiếu Du kinh ngạc phát hiện những bệ đá giống như long lân trên ngọn núi bắt đầu lay động. Cả ngọn núi giống như một đầu Thanh Long đang bắt đầu thức tỉnh.

Nhưng trong chốc lát lại bất động, Lục Thiếu Du còn tưởng rằng mình hoa mắt. Vòng quang mang bên ngoài rung lên, một cỗ khí tức bàng bạc, xé rách không gian khiến cho không gian run lên. Phía trên vòng quang mang có một khe hở lớn xuất hiện, khí thế kinh người tràn ra.

– Vào đi.

Đại hộ pháp Long Trường nói.

Lục Thiếu Du nhẹ gật đầu, lập tức nhảy vào, thân ảnh biến mất trong cái khe hở.

Tiến vào khe hở, Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện dưới chân núi Thanh Long phong. Chân núi giống như mặt đất nơi đầu Thanh Long từ trong mặt đất chui ra, tầng tầng lớp lớp bệ đá bao phủ tràn chịt, cũng không biết là rộng bao nhiêu.

Lúc này đứng ở trước ngọn núi cực lớn, Lục Thiếu Du cũng không biết ngọn núi cực lớn như thế nào, giống như đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất này rộng bao nhiêu. Thế nhưng trong lòng hắn lại có cảm giác vô cùng nhỏ bé.

Trong không gian có một cỗ khí tức tràn ngập, thậm chí còn không mang theo bất luận một tia năng lượng chấn động nào thế nhưng lại khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác dường như mình đang ở trong một đại dương mênh mông. Trong lòng không tự chủ được mà run rẩy, khí tức này trong lúc vô hình khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ, thoải mái.

– Nơi này thật kỳ dị. Khí tức trong không gian này cũng khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy tâm cảnh của mình có không ít trợ giúp, hắn lập tức tiến lên, dựa theo lời Đại hộ pháp nói mà ngồi lên một cái bệ đá. Bệ đá này lớn chừng hai mét, cũng đủ để Lục Thiếu Du ngồi lên.

Trên bệ đá, Lục Thiếu Du vừa mới ngồi xuống lập tức có quang mang nhàn nhạt bên ngoài chậm rãi lưu chuyển giống như hào quang, kỳ dị không nói nên lời. Lục Thiếu Du cảm giác được trong lúc vô hình có một cỗ khí tức đang bao phủ xung quanh hắn, khí tức này khiến cho toàn thân Lục Thiếu Du thoải mái.

Cả không gian có một cỗ khí tức kỳ dị lan tỏa ra, ánh mắt Lục Thiếu Du rung động, tâm thần được thu lại, tiếp đó ngưng thần tĩnh khí.

Cả không gian hoàn toàn yên tĩnh, giống như đã trôi qua vài vạn năm cũng không có ai tới đây. Trong lúc vô hình có một cỗ khí tức khuếch tán ra, khí tức này lặng lẽ, vô ảnh vô hình, thế nhưng lại khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác mênh mông vô cùng.

Cũng tại thời điểm này, khi Lục Thiếu Du đang ngưng thần tĩnh khí thì một màn huyền diệu xuất hiện. Bệ đá mà Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi bắt đầu lập loè, trực tiếp kéo lên phía trước. Nơi nó đi qua, những bệ đá chằng chịt kia bắt đầu lóe lên, không bị ảnh hưởng một chút nào.

Trên một ngọn núi khác lúc này có vài đạo thân ảnh đang chăm chú nhìn về phía Thanh Long phong khổng lồ kia. Gợn sóng trong không gian chớp động mới có thể nhìn thấy thân ảnh của mấy người này, thế nhưng cũng không thể nhìn thấy rõ mặt mũi của họ.

– Tiểu gia hỏa này quả thực bất phàm, Linh Vũ song tu, vũ giả toàn hệ, xem như chưa từng có ai trên đời như hắn. Thế nhưng để hắn lên Thanh Long phong có phải đã quá coi trọng hắn rồi hay không?

Một thanh âm già nua vang lên.

– Bất kể như thế nào chuyện kia cũng sắp đến, cả đại lục rung chuyển, chúng ta cũng không có cách nào tránh thoát được một kiếp. Có thể bán cho tiểu gia hỏa này một nhân tình, nói không chừng về sau sẽ có hồi báo. Huống chi quả thực hắn vô cùng bất phàm.

Thanh âm này vừa dứt, gợn sóng trong không gian lóe lên, người vừa mới nói chính là tộc trưởng Long Ngộ.

– Dù sao nhân loại cũng không đáng tin, chúng ta với nhân loại chính là kẻ thù truyền kiếp.

Một thanh âm tràn ngập lo lắng vang lên.

– Lục Thiếu Du này coi như không tệ, lại ký huyết khế với Tiểu Long, về sau nói không chừng Tiểu Long còn cần hắn giúp đỡ một hai. Tăng thêm quan hệ giữa hắn và Linh Thiên môn, Vân Dương Tông, còn có Bắc Cung gia tộc, bán cho hắn một chút nhân tình cũng không có gì là quá đáng.

Long Ngộ nói.

– Ta quả thực muốn nhìn xem một chút, nhân loại này có thể lên tới mức nào.

Một đạo thân ảnh nhìn chăm chú vào Thanh Long phong phía trước rồi nói.

– Thanh Long phong tổng cộng có chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc, cao nhất là Long đỉnh. Người có thể tới Long đỉnh thì sẽ có tâm cảnh Đế giả, dùng tu vi của nhân loại này, ta thấy cao nhất chỉ đi tới chín ngàn năm trăm bậc mà thôi.

– Tộc nhân bát giai trong Thanh Long Hoàng tộc ta cũng chỉ có thể đặt chân lên bậc thứ chín ngàn. Nhân loại này chỉ có tu vi Vũ Tôn tứ trọng, tuy rằng là bất phàm, thế nhưng muốn đặt chân lên bậc thứ chín ngàn năm trăm thì xem ra có chút khó khăn. Càng lên cao, mỗi một bước đều vô cùng khó khăn.

– Tiểu gia hỏa nhà Bích Hàm đã tiếp nhận truyền thừa, không biết có thể mở ra chỗ cuối cùng hay không.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện xoay quanh Lục Thiếu Du khi anh tiến vào Thanh Long phong, nơi có vòng quang mang và cấm chế của tiền bối Thanh Long Hoàng tộc. Được chỉ dẫn bởi Đại hộ pháp, Lục Thiếu Du ngồi lên bệ đá để hấp thụ năng lượng hỗ trợ tu vi và tâm cảnh. Trong khi anh ngưng thần tĩnh khí, không gian xung quanh bắt đầu xảy ra những hiện tượng kỳ diệu. Sự xuất hiện các nhân vật khác theo dõi diễn biến cũng cho thấy tầm quan trọng của sự kiện này trong hành trình của Lục Thiếu Du.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện, Lục Thiếu Du tặng hai món bảo vật địa cấp cho em gái Lục Tâm Đồng nhằm giúp nàng trong tu luyện. Tiểu Long biểu lộ oán hận đối với Huyền Vũ hoàng tộc, nhấn mạnh rằng họ không có khả năng chiếm Huyền Vũ điện. Sau khi trò chuyện, Tiểu Long và Lục Thiếu Du chuẩn bị đến Thanh Long phong để nhận truyền thừa. Hành trình tới Thanh Long phong bộc lộ vẻ đẹp hùng vĩ của núi non và có không khí cổ xưa, khiến Lục Thiếu Du cảm thấy nhỏ bé trước thiên nhiên.