- Ca ca, huynh không hỏi muội. Huống chi hồi trước muội cũng không biết có Đế giả chi nguyên. Lần này, sau khi tu luyện Thiên Độc Hồn Anh, muội mới phát hiện bên trong Thiên Độc kinh của sư tổ đã phong ấn Đế giả chi nguyên. Chỉ có ai tu luyện thành công Thiên Độc Hồn Anh trong Thiên Độc Kinh mới có tư cách nhận được Đế giả chi nguyên.
Lục Tâm Đồng nhìn Lục Thiếu Du nói. Việc có Đế giả chi nguyên, mãi đến khi nàng đột phá, nàng mới biết. Bởi vì tính đặc biệt của Độc công, nên Đế giả chi nguyên của sư tổ, với người ngoài mà nói, dù có được cũng vô dụng, thậm chí còn có thể mất mạng.
- Thì ra là thế.
Lục Thiếu Du gật đầu, tới bây giờ hắn mới hiểu ra. Trong lòng hắn nghĩ đến việc tiểu ny tử này đang sở hữu Đế giả chi nguyên, quả thực là một cơ duyên lớn. Sau này, cơ hội đột phá Đế giả sẽ rất cao.
- Đại ca, huynh cần phải bình tĩnh. Đột phá Đế giả không hề khó khăn. Chỉ cần Nhị công chúa Long Yên có thể đột phá thành đế thì hai người sẽ có cơ hội. Dù sao tình hình vẫn tốt hơn là không có cơ hội.
Lục Thiếu Du vỗ vai Dương Quá, nhìn Dương Quá nói.
- Tuy cơ hội này không lớn, nhưng chỉ cần có một tia hy vọng, ta cũng sẽ nắm bắt cho chắc.
Tinh quang trong mắt Dương Quá bắn ra, nói:
- Nhị đệ, cảm ơn đệ đã giúp ta hiểu rõ hơn.
- Đại ca hiểu là được rồi. Chỉ cần có cơ hội là tốt. Trên đời này không có chuyện gì là không thể xảy ra.
Lục Thiếu Du nói, trong lúc trao đổi, hắn không tự chủ được mà nghĩ đến thân ảnh tuyệt mỹ, yêu mị kia. Nếu như nàng có thể đột phá Đế giả, vậy chẳng phải cũng có thể...
Nghĩ đến đây, Lục Thiếu Du không khỏi cười khổ một tiếng. Hắn động viên đại ca Dương Quá, nhưng đồng thời cũng đang an ủi chính mình.
Dưới màn đêm, bầu trời xuất hiện những ngôi sao lấp lánh. Vầng trăng chiếu sáng lên những ngọn núi, mặt đất như được phủ bằng một lớp lụa mỏng. Cả đình viện được bao bọc trong bóng đêm.
Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi trong phòng, tâm thần dò xét cơ thể mình. Lúc này, vũ đan ngũ sắc của hắn trước kia đã biến thành vũ đan lục sắc. Thậm chí Lục Thiếu Du còn phát hiện ra một điều kỳ lạ, thuộc tính vốn thuộc về hắn là thổ bây giờ đã chuyển thành thuộc tính kim.
Những thu hoạch trong năm qua khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn. Đầu tiên là việc lĩnh ngộ thuộc tính kim, với ngũ hành tương sinh tương khắc, sau nhiều lần thất bại và suy diễn, cuối cùng hắn cũng đã lĩnh ngộ được. Theo lời Kim Huyền, hắn đã lĩnh ngộ ra thuộc tính kim. Tuy nhiên, phải đến lúc đại thành mới chính thức trở thành Nhân Hoàng thứ bảy.
Kỳ thực, Lục Thiếu Du cũng không có khái niệm rõ ràng về việc cái gì mới được gọi là Hoàng tộc, nhưng hắn không vội. Quan trọng là, lĩnh ngộ ra thuộc tính kim là một chuyện tốt.
Trong trận chiến với Dương Quá, Lục Thiếu Du cũng đã nhận ra một số đặc tính của thuộc tính kim. Thuộc tính mộc thì quỷ dị, giảo hoạt. Thuộc tính hỏa nóng bỏng, cuồng bạo. Thuộc tính phong lại nhanh nhẹn. Thuộc tính thổ thì hùng hậu. Mỗi thuộc tính đều có những đặc điểm riêng biệt, và thuộc tính kim thì sắc bén, bá đạo.
Trước đây, công kích thuộc tính thổ được mọi người công nhận là mạnh nhất. Nhưng giờ đây, Lục Thiếu Du lại cảm thấy công kích mạnh nhất hẳn thuộc về thuộc tính kim. Nói về lực công kích, dưới thực lực và cấp độ ngang nhau, thuộc tính kim tuyệt đối mạnh hơn nhiều. Đây cũng coi như một niềm vui bất ngờ đối với hắn.
Với cảm nhận về thuộc tính kim trong cơ thể, hắn kết ấn. Kim quang màu vàng vây quanh tay, năng lượng thuộc tính bàng bạc hội tụ. Gợn sóng trong không gian lắc lư. Lục Thiếu Du mỉm cười. Giờ đây, hắn có thể cảm nhận rõ ràng năng lượng thuộc tính kim trong thiên địa đang hội tụ về mình, điều mà trước đó hắn không thể cảm nhận.
Quang mang thuộc tính kim thu liễm. Tâm thần Lục Thiếu Du dò xét, bên trong đan điền, Huyết Lục dường như cũng có chút biến hóa. Trong khoảng thời gian này, khí tức của Huyết Lục đã mạnh lên không ít. Từ khi gặp Thiên Thủ Quỷ Tôn ở Đông Hải cho đến giờ, đã qua một khoảng thời gian khá lâu, không biết khi nào Huyết Lục mới có thể tấn chức lên làm thần khí.
Trong lòng Lục Thiếu Du rất mong đợi Huyết Lục tấn chức thành thần khí. Khi đó, uy lực chắc chắn sẽ tăng lên nhiều, hiệu quả thi triển ra cũng sẽ khác trước rất nhiều.
Còn về kim đao màu vàng trong đầu hắn, mặc dù Lục Thiếu Du đã sớm mặc kệ, nhưng đó vẫn luôn là nỗi trăn trở của hắn. Giờ đây, tâm thần dò xét, kim đao màu vàng dường như đã có biến hóa. Một năm thu nạp năng lượng vô hình trên Thanh Long phong đã khiến cho màu sắc của nó trở nên đậm hơn, dường như sáng hơn đôi chút.
- Không biết mình có thể thúc đẩy nó hay không?
Lục Thiếu Du do dự một chút, vẫn quyết định thử thúc dục nó. Nhưng sau một lúc, kết quả lại khiến hắn cảm thấy khổ sở. Hắn vẫn không có cách nào làm lay chuyển được kim đao màu vàng này.
Dù không thể lay chuyển kim đao màu vàng, Lục Thiếu Du đã quen với điều này nên cũng không cảm thấy thất vọng. Ngược lại, khí tức từ đại hồn anh khiến cho hắn vui mừng. Khi đại hồn anh mạnh lên, thực lực của hắn cũng theo đó gia tăng không ít.
Kiểm tra toàn bộ cơ thể một lần nữa, khóe miệng hắn nở một nụ cười vui sướng. Thực lực hiện tại khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ hài lòng. Trong lòng hắn không khỏi nghĩ đến không biết Tiểu Long còn phải tiếp nhận truyền thừa bao lâu nữa. Nếu giống như thời điểm ở trong Huyền Vũ Hoàng tộc thì hắn còn phải đợi thêm bốn năm tháng nữa.
Mặc dù Lục Thiếu Du cũng muốn đến đại hội bốn tộc để xem, vì dường như đây là một sự kiện lớn của Tứ đại Thú Hoàng tộc. Nhưng từ khi hắn rời khỏi Phi Linh môn cho đến nay, tính ra cũng đã hơn ba năm. Trong lòng Lục Thiếu Du vẫn luôn không thể yên tâm.
- Trước tiên nên củng cố tu vi cho vững chắc thì hơn.
Lục Thiếu Du thì thầm nói. Lần này liên tiếp đột phá hai trọng, hiện tại hắn nên tập trung củng cố tu vi. Hắn kết ấn, và tiến vào trạng thái điều tức.
Trong khi Lục Thiếu Du điều tức, thời gian trôi qua bất tri bất giác và kéo dài đến bảy ngày. Vào đêm thứ bảy, hắn vẫn còn đang trong trạng thái điều tức. Nếu không phải Dương Quá và Lục Tâm Đồng đều cảm nhận được chấn động bên trong phòng thì hai người có lẽ còn tưởng rằng Lục Thiếu Du đã xảy ra chuyện gì đó.
Gió đêm nhẹ nhàng thổi, giờ Tý, dưới màn đêm, trên bầu trời xanh xuất hiện từng ngôi sao. Một vầng trăng sáng chiếu xuống Vân Dương sơn mạch như một lớp lụa mỏng phủ lên từng ngọn núi.
- Tông chủ, có tin tức tới.
Trong đình viện của tông chủ Vân Dương Tông - Vân Khiếu Thiên, Đại hộ pháp vội vàng chạy tới, tay cầm một khối ngọc giản.
- Tin tức gì mà khiến cho ngươi khẩn trương như vậy? Thiên Địa Minh có động tĩnh gì sao?
Vân Khiếu Thiên nhìn Đại hộ pháp rồi hỏi:
- Không phải, đây là tin tức từ Độc Cô gia chuyển tới. Tông chủ xem thì sẽ biết.
Đại hộ pháp nói xong, đưa ngọc giản trong tay cho Vân Khiếu Thiên.
Vân Khiếu Thiên tiếp nhận ngọc giản, tâm thần rót vào bên trong. Quang mang lóe lên, một đạo quang mang vọt vào trong mi tâm Vân Khiếu Thiên rồi tiêu tán không thấy.
Trong chương này, Lục Tâm Đồng tiết lộ về Đế giả chi nguyên trong Thiên Độc Kinh và sự đặc biệt của Độc công. Lục Thiếu Du nhận ra cơ hội tăng cường thực lực thông qua thông tin này. Dương Quá và Lục Thiếu Du thảo luận về cơ hội đột phá, nhấn mạnh rằng chỉ cần có một tia hy vọng cũng đáng để nắm bắt. Lục Thiếu Du trải qua những thay đổi trong tu vi và thuộc tính, tự tin hơn trong thực lực của mình. Trong khi đó, Vân Khiếu Thiên nhận được tin quan trọng từ Độc Cô gia, mở ra những diễn biến mới cho câu chuyện.
Chương truyện xoay quanh cuộc trò chuyện giữa Dương Quá, Long Yên và những nhân vật khác về mối tình giữa Dương Quá và Nhị công chúa Long Yên. Dương Quá cảm nhận được sự gắn bó sâu sắc với Long Yên nhưng cũng hiểu rằng tình yêu của họ bị rào cản bởi sự khác biệt giữa nhân loại và Long tộc. Long Yên chia sẻ nỗi chua xót khi phải rời xa Dương Quá, trong khi các nhân vật thảo luận về khả năng trở thành Đế của cô như một giải pháp để họ có thể ở bên nhau. Sự bi quan và hy vọng đan xen trong những lời nói của họ.