Chương dẫn đến Lục gia.

Mọi chuyện đang diễn ra chỉ là những gì Vân Hồng Lăng nghe được từ lời của người khác, chứ bản thân nàng chưa từng trải qua, cho nên lúc này nàng không thể cảm nhận rõ ràng tiếng tim mình đập, hơi thở ngày một dồn dập hơn. Thấy Vân Hồng Lăng như vậy, Lục Thiếu Du mỉm cười nhẹ nhàng hôn lên trán nàng. Ngay lập tức, hắn cởi bỏ hai thứ cản trở cuối cùng, chỉ trong chớp mắt, Vân Hồng Lăng đã trở nên trần trụi.

Mùi hương từ cơ thể Vân Hồng Lăng thoang thoảng bay lên. Lúc này, vì ngượng ngùng, nàng đã nhắm chặt hai mắt từ lâu. Nhìn xuống người con gái dưới thân mình, mái tóc đen mượt lòa xòa, cùng với đôi môi nhỏ nhắn khiến người khác phải xao xuyến. Da thịt nàng trắng như ngọc, vô cùng mịn màng, trước ngực là đôi ngọc thỏ cao và căng, trên đó có một quả nho đỏ tươi khiến cho mọi người không khỏi ao ước.

"Tiểu tặc, chàng nhớ phải nhẹ một chút nhé," Vân Hồng Lăng nhẹ nhàng mở mắt, nhìn thấy Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã không còn quần áo, nàng lập tức nhắm mắt lại.

Lục Thiếu Du mỉm cười, toàn bộ cơ thể hắn đặt lên người nữ tử khiến cho toàn thân Vân Hồng Lăng run lên, đôi môi của hai người bắt đầu dây dưa. Hai cơ thể nhanh chóng quấn chặt lấy nhau, cảm giác toàn thân tràn ngập lửa nóng, miệng phát ra âm thanh nguyên thủy nhất.

Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân nóng bỏng, hít thở khó khăn, vì vậy hai tay liều mạng di chuyển quanh thân thể mềm mại ấy. Vân Hồng Lăng đâu có thể chịu nổi sự kiêu khích như vậy, trong chớp mắt không chịu nổi phát ra một tiếng hừ nhẹ, thân thể mềm mại rung lên, vẻ mặt của nàng thật sự khiến người ta điên đảo.

Cứ như vậy một lát sau, cuối cùng cũng có thể tiến vào nơi đào nguyên. Lục Thiếu Du ngay lập tức thẳng lưng, thuận thế tiến vào.

"A..." Một âm thanh vang lên phá vỡ sự yên tĩnh, mang đến sức sống vô biên. Nơi đào nguyên của Vân Hồng Lăng cuối cùng cũng đón nhận chủ nhân của mình. Vân Hồng Lăng nhanh chóng cảm nhận được sự đau đớn, cũng cảm thấy được hạnh phúc, nàng biết, cuối cùng mình đã trở thành một người phụ nữ chân chính.

...

Một lúc lâu sau, một dòng nhiệt từ trong cơ thể Vân Hồng Lăng tuôn ra khiến Lục Thiếu Du tê dại, tâm thần rung động, toàn thân tức thì sảng khoái, một dòng nhiệt liền bộc phát. Lúc này trong gian phòng, dần dần yên tĩnh lại. Sắc trời gần sáng, hai người ôm nhau ở một chỗ, lặng lẽ nằm trong vòng tay của Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng mở to mắt nhìn phu quân của mình.

"Sao vậy?" Lục Thiếu Du hỏi, cánh tay không ngừng di chuyển trên mông Vân Hồng Lăng.

"Bây giờ còn hơi đau, tiểu tặc thô bạo quá," Vân Hồng Lăng nói.

"Hắc hắc." Lục Thiếu Du cười gian nói: "Sau này sẽ quen thôi."

Lúc La Lan thị gọi hai người dậy ăn bữa sáng, hai người mới rời giường. Nhìn kỹ khuôn mặt đang e thẹn, đỏ bừng của Vân Hồng Lăng, thân là người đã trải qua, La Lan thị đương nhiên hiểu rõ, không khỏi lập tức nở nụ cười.

Tiểu thư Vân Dương Tông đến Lục gia, lại còn đính hôn với Lục Thiếu Du của Lục gia, tin tức này không biết là ai đã truyền ra bên ngoài. Sáng sớm hôm nay, toàn bộ người có chút uy danh trong trấn Thanh Vân, Tần gia, Dương gia đều tự mình tới Lục gia.

Thế nhưng mọi người cũng vô cùng thức thời, bọn họ cũng không có ý định muốn gặp Vân Hồng Lăng, tiểu thư của Vân Dương Tông, không phải là người mà những tiểu gia tộc như bọn họ có thể gặp được, bọn họ còn chưa có mặt mũi lớn như vậy.

Thế nhưng mọi người tới Lục gia lúc này là để đưa lễ trọng, mọi người đều biết, Lục gia và Vân Dương Tông kết thân, sau này địa vị của Lục gia không cần nói cũng biết, những tiểu gia tộc như bọn họ chỉ đến nịnh bợ mà thôi.

Tròn một ngày đêm, đám người Lục Đông, Lục Tây của Lục gia bắt đầu tiếp đãi đám người có chút danh tiếng trong trấn Thanh Vân, nhưng toàn bộ đều liên quan đến hôn sự.

Lúc này, Lục Thiếu Du cùng Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song, còn có La Lan thị, Lục Tiểu Bạch, Tiểu Long, Bạch Linh đang đi dạo trong trấn Thanh Vân.

Trên bầu trời có ba đầu yêu thú phân biệt là Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao ngồi trên đó, đang theo sau bọn họ trên không trung.

Cùng ba người đi dạo phố, tuy rằng không phải là chuyện Lục Thiếu Du thích, thế nhưng bồi tiếp mẫu thân thì hắn vô cùng vui vẻ. Dưới sự thúc giục của La Lan thị, Vân Hồng Lăng vẫn mua không ít thứ tặng cho mẹ chồng, chỉ cần nàng thấy đẹp thì lập tức mua rồi sai người đem đến Lục gia.

Lục Thiếu Du tính toán sơ bộ, phỏng chừng tới hiện tại đã tiêu mất mấy vạn kim tệ, trong trấn nhỏ này tiêu hết mấy vạn kim tệ, mà lại không phải mua đan dược và tài liệu luyện khí, tuyệt đối khiến người ta kinh ngạc.

Nhất thời chuyện này khiến cho toàn bộ trấn chú ý, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cười khổ, bởi vì cuối cùng những kim tệ này cũng do hắn trả.

Mấy vạn kim tệ, đối với Lục Thiếu Du hiện tại chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi, cho nên cũng không để trong lòng.

"Phá sản rồi." Lục Tiểu Bạch thì không giống như vậy, nhìn thấy không đến nửa ngày đã tiêu hết mấy vạn kim tệ khiến cho hắn há hốc mồm. Mấy vạn kim tệ, hiện tại hắn là tổng quản cao cấp, một năm cũng chỉ được hai mươi kim tệ mà thôi. Thế nhưng Lục gia cũng biết ý, mỗi tháng đều cho hắn tùy tiện tới phòng thu chi lĩnh kim tệ.

Trong Lục gia, lúc này vô cùng náo nhiệt. Đám người hầu Lục gia đều biết Lục Thiếu Du thiếu gia đã trở về, còn đính hôn với tiểu thư Vân Dương Tông, đều vui vẻ và kích động, bởi vì sự kiện này cho nên cao tầng Lục gia quyết định thưởng cho mỗi người hầu một năm tiền lương. Không duyên không cớ lại được một năm tiền lương khiến cho những người hầu này đối với thiếu gia Lục Thiếu Du vô cùng cảm tạ, đối với bọn họ mà nói, thực lực Lục gia dù có mạnh tới mức nào thì cũng không quan trọng bằng kim tệ.

Khi đám người Lục Thiếu Du trở lại Lục gia thì đã đến buổi chiều, vừa về đến đình viện thì có một tiểu tổng quản đang chờ.

"Công tử, Thiếu phu nhân, Tiểu thư, Đại gia mời mọi người tới đại điện, không ít khách nhân đã đợi lâu rồi."

Tổng quản kia chừng ba mươi tuổi, tóc ngắn mắt to, nhìn thấy đám người Lục Thiếu Du trở về lập tức tiến lên nghênh đón, tổng quản này dường như cũng biết vị đại thiếu gia này dường như không thích người khác gọi hắn là thiếu gia.

Người này Lục Thiếu Du biết, người này ở trong Lục gia cũng được mười năm rồi, hắn nhíu mày rồi hỏi:

"Là ai tới?"

Đám người kia Lục Thiếu Du không muốn gặp, cũng không có hứng thú.

Vân Hồng Lăng nghe thấy người này gọi mình là Thiếu phu nhân sắc mặt lập tức ửng đỏ, tay vẫn nắm lấy tay La Lan thị vô cùng thân thiết, giống như là hai mẹ con vậy.

"Công tử, tiểu nhân nghe nói là trưởng lão của Vân Dương Tông."

Tổng quản kia nói.

"Được, ta đi ngay."

Lục Thiếu Du nhíu mày, phỏng chừng người tới là trưởng lão ngoại môn. Lập tức quay lại nói với mẫu thân:

"Mẫu thân, người cũng đi theo con."

Trong lòng Lục Thiếu Du cũng có quyết định của mình, lúc này trở lại Lục gia, địa vị của mẫu thân tại Lục gia cũng nên thay đổi rồi.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện ghi nhận diễn biến tại Lục gia sau khi Vân Hồng Lăng và Lục Thiếu Du kết hôn. Vân Hồng Lăng trải qua những phút giây cảm xúc dâng trào, chuyển mình thành một người phụ nữ thực sự. Trong khi đó, Lục gia đón tiếp nhiều khách quý đến chúc mừng, thể hiện sự tăng cường địa vị sau hôn sự. Mọi người vui vẻ và náo nhiệt chuẩn bị cho lễ trọng đại. Hạnh phúc đan xen với những chi tiêu rầm rộ của Lục Thiếu Du tại trấn Thanh Vân cũng tạo nên không khí sôi động, với sự đồng hành của các nhân vật bên gia đình.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Lục Thiếu Du trở về Lục gia sau khi đính hôn với tiểu thư Vân Dương Tông. Mặc dù nhận được sự cung kính từ các trưởng lão Lục gia, nhưng trong lòng hắn cảm thấy khó chịu. Cuối cùng, khi ở riêng với Vân Hồng Lăng, hai người thể hiện tình cảm mãnh liệt. Họ trải qua một khoảnh khắc gần gũi và cảm động, thể hiện sự chuyển biến trong mối quan hệ từ tình bạn sang tình yêu. Cảm xúc thăng hoa, cái nhìn về tình cảm giữa hai nhân vật dần trở nên sâu sắc hơn.