Ta không đi, con hãy đi đi. La La thị nói, đại diện cho Lục gia, nàng chưa từng đến đó và cũng không muốn đi, tất cả những gì hiện tại đã làm nàng vô cùng thỏa mãn.
- Tam a di, người cùng đi với con, trưởng lão Vân Dương Tông đến đây hẳn là vì hôn sự của Thiếu Du và Hồng Lăng, mà Hồng Lăng lại là mẫu thân của Thiếu Du, nên đi là hợp lý.
Lục Vô Song nói.
- Đúng vậy, mẫu thân, chúng ta cùng đi.
Vân Hồng Lăng nói.
- Được rồi.
Thấy Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng đều nói như vậy. Lại nghe Lục Vô Song nói trưởng lão Vân Dương Tông tới đây có vẻ là để chứng kiến hôn sự của nhi tử mình, vì vậy mới đáp ứng lời mời.
Dưới sự dẫn đường của tổng quản, đám người Lục Thiếu Du lập tức tiến đến đại điện.
- Lưu trưởng lão, Hoàng trưởng lão, La trưởng lão, ba vị cùng với ba vị chấp sự đại giá quang lâm đã khiến cho Lục gia thêm phần rạng rỡ.
Trong đại điện, Lục Đông lúc này đang nói với ba hán tử trung niên đối diện. Phía sau ba người này là ba vị chấp sự Vân Dương Tông ngồi phía sau.
- Khách khí, Lục gia hiện tại có ba vị đệ tử thân truyền trong Vân Dương Tông, chúng ta hôm nay đều nhận được tin tức, Lục Thiếu Du của Lục gia đã cùng với tiểu thư Vân Dương Tông ta đính hôn, sau này Lục gia không cần phải lo lắng, có lẽ còn cần Lục gia giúp đỡ chúng ta nhiều hơn nữa.
Một hán tử trung niên nói. Ở Lục gia, hắn cũng không dám mất lễ nghĩa của mình. Những hán tử trung niên khác cũng không ngừng phụ họa, Lục gia lúc này đã khác xưa rất nhiều.
Trong lòng ba người này đều vô cùng rõ ràng, bọn họ chỉ là trưởng lão ngoại môn của Vân Dương Tông mà thôi, địa vị của bọn họ so với tộc trưởng của các tiểu gia tộc trong phạm vi địa bàn của Vân Dương Tông thì mạnh hơn nhiều. Một trưởng lão ngoại môn của Vân Dương Tông giống như là thành chủ của một thành nhỏ, trong một thành nhỏ lại có vài trấn.
Thế nhưng trưởng lão ngoại môn thủy chung vẫn chỉ là trưởng lão ngoại môn, huống chi trưởng lão ngoại môn cũng có cao có thấp, trưởng lão ngoại môn có thể ở lại trong Vân Dương Tông so với trưởng lão ngoại môn lưu lại bên ngoài như bọn họ địa vị cao hơn rất nhiều.
Cho nên địa vị của trưởng lão ngoại môn ở Vân Dương Tông so với đệ tử thân truyền bình thường không cao hơn bao nhiêu, thậm chí so với đệ tử thân truyền trên Long bảng lại càng không bằng. Những trưởng lão ngoại môn này vẫn luôn lưu ý tình huống trong tông, để tránh đắc tội với người khác trong địa bàn mình, nhất là loại nhân vật phong vân trong Vân Dương Tông như Lục Thiếu Du này. Hơn nữa Lục gia còn có Lục Thiếu Hổ, Lục Vô Song đều là đệ tử thân truyền trong Long bảng, bọn họ sớm đã biết điều này, thế nên cho tới nay bọn họ đều vô cùng chiếu cố Lục gia.
Mà sáng sớm hôm nay, bọn họ mới biết được tin tức Lục Thiếu Du trở về Lục gia, tiểu thư của Vân Dương Tông cũng tới Lục gia, còn đính hôn với Lục Thiếu Du cho nên bọn họ không hẹn mà gặp cùng chạy tới đây.
Ba ngoại môn trưởng lão này đều là người phụ trách mấy trấn gần đây, tiểu thư tới Lục gia, bọn họ cũng không dám thất lễ.
- Đâu có, mấy năm nay, Lục gia cũng nhờ mấy vị trưởng lão chiếu cố nhiều cho nên mới có ngày hôm nay.
Lục Đông nói.
- Không dám, tam phu nhân Lục gia cũng là hòn ngọc quý trên tay Triệu trưởng lão trong Vân Dương Tông ta, cho nên xét về điểm này chúng ta cũng coi như người một nhà.
Trong ba người, một trưởng lão bên trái nói, lập tức lại nói với Triệu Tuệ cũng ngồi cạnh đó:
- Tam phu nhân, người càng lúc càng đẹp, lần sau gặp Triệu trưởng lão, nhờ người vấn an dùm chúng ta.
- Nhất định.
Triệu Tuệ đáp, lúc này ngồi trong đại điện Triệu Tuệ không ngừng mỉm cười, thế nhưng trong lòng cũng không quá thỏa mãn.
Phía sau Triệu Tuệ còn có ba người, lúc này sắc mặt ba người cũng không tốt lắm, thế nhưng vẫn duy trì vẻ bình tĩnh trên mặt. Phía sau Triệu Tuệ lần lượt là Lục Nam, Chu Lập Hưng còn có Chu Hải Minh, ba người nghe thấy tin tức gần đây của Lục Thiếu Du vẫn luôn thấp thỏm không yên. Trước đây bọn họ không ngừng giúp đỡ Triệu Tuệ dàn bày Lục Thiếu Du, hiện tại Lục Thiếu Du ở trong Vân Dương Tông rất nổi danh, trong lòng bọn họ lại vô cùng lo lắng.
Đi qua mấy hành lang, đám người Lục Thiếu Du rốt cuộc đã tới đại điện, dọc đường đi có không ít người hầu thấy bọn họ liền vội vàng hành lễ.
Tiểu Long và Bạch Linh nhẹ nhàng rơi vào trên vai Lục Thiếu Du khiến cho không ít người hầu Lục gia lén lén đánh giá, trong lòng vô cùng hiếu kỳ.
Ngoài đại điện, La Lan thị có chút lo lắng, nhìn vào trong đại điện vô cùng chăm chú, dường như chân không nhấc lên được, từ trước tới giờ nàng cũng chưa từng bước vào đại điện Lục gia lần nào.
- Mẫu thân, chúng ta vào thôi.
Lục Thiếu Du nói.
- Tam a di, chúng ta vào thôi.
Lục Vô Song nắm tay phải La Lan thị nói. Lúc này La Lan thị mỉm cười, cũng chỉ có thể bước vào đại điện.
Lúc Lục Thiếu Du tiến vào đại điện, ánh mắt lập tức quét qua mọi người một lần. Trong Lục gia ngoài Lục Đông và Lục Tây ra thì bên người bọn họ còn có đại thẩm Hoàng thị, Tứ thẩm Trần thị.
Còn có một nữ tử mặc cẩm bào trong đó, toàn thân tỏa ra vẻ quyến rũ, dáng người yếu điệu, đường cong mê người, chính là Lục Mị. Nhìn thấy nữ tử này, Lục Thiếu Du có cảm giác so với ba năm trước đây nàng ngày càng quyến rũ hơn, ba năm trước ngực nàng chỉ hơi hiện ra, mà hiện tại đã cao ngất.
- Thiếu Du, ba vị trưởng lão chờ ngươi lâu rồi.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du, Lục Đông lập tức đứng lên.
Nhìn thấy thân ảnh xuất hiện trong đại điện, đám người trong đại điện lập tức đứng lên, ngay cả ba vị trưởng lão cùng chấp sự của Vân Dương Tông cũng không ngoại lệ, chỉ có Triệu Tuệ, Lục Nam, Chu Lập Hưng, Chu Hải Minh, vẻ mặt bốn người có chút co quắp một chút, không đứng dậy mà thôi.
- Ra mắt tiểu thư.
Ba vị trưởng lão và chư chấp sự nhất thời hành lễ.
- Sao các ngươi biết ta ở Lục gia?
Vân Hồng Lăng nhìn đám người này, trong đám trưởng lão ngoại môn này hình như nàng mới gặp qua một người, còn những người còn lại đều không nhận ra.
- Sáng ngày hôm nay chúng ta nghe được tin tức tiểu thư tới Lục gia cho nên mới tới đây.
Ba trưởng lão ngoại môn lập tức nói.
- Ồ, các ngươi có việc gì sao?
Vân Hồng Lăng hỏi.
- Không có việc gì, chỉ là đến đây chúc mừng tiểu thư đính hôn mà thôi.
Ba trưởng lão ngoại môn nói.
- Hồng Lăng tiểu thư, mời ngồi.
Lục Đông nhanh chóng tới bên người Vân Hồng Lăng nói.
- Đại bá, mẫu thân ta còn chưa ngồi, ta có thể ngồi sao?
Vân Hồng Lăng nhìn Lục Đông rồi nói.
- Chuyện này...
Lục Đông sửng sốt, dường như hắn không nghĩ tới Vân Hồng Lăng lại nói ra những lời này, lập tức nhìn chăm chú vào La Lan thị bên cạnh Vân Hồng Lăng rồi nói:
- La Lan, nhanh ngồi đi.
- Mẫu thân, ngồi đi.
Lục Thiếu Du cũng nói với mẫu thân mình.
La Lan thị ngạc nhiên, lập tức dưới sự nâng đỡ của Lục Thiếu Du, ngồi về vị trí dường như vốn chuẩn bị cho Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng.
Trong chương này, toàn thể gia tộc Lục gia chuẩn bị cho hôn sự của Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng. La La thị, mặc dù không muốn tham gia, vẫn đồng hành cùng gia đình. Các trưởng lão từ Vân Dương Tông đến chúc mừng lễ đính hôn này. Tình huống trong đại điện khá căng thẳng, với nhiều nhân vật tham dự, thể hiện sự quan tâm của họ đối với Lục gia và vị trí của Lục Thiếu Du trong cộng đồng. Các nhân vật có mối quan hệ cá nhân phức tạp, thể hiện qua ánh mắt và lời nói. Hôn sự này không chỉ là một sự kiện cá nhân mà còn mang ý nghĩa lớn đối với quan hệ giữa hai gia tộc.
Chương truyện ghi nhận diễn biến tại Lục gia sau khi Vân Hồng Lăng và Lục Thiếu Du kết hôn. Vân Hồng Lăng trải qua những phút giây cảm xúc dâng trào, chuyển mình thành một người phụ nữ thực sự. Trong khi đó, Lục gia đón tiếp nhiều khách quý đến chúc mừng, thể hiện sự tăng cường địa vị sau hôn sự. Mọi người vui vẻ và náo nhiệt chuẩn bị cho lễ trọng đại. Hạnh phúc đan xen với những chi tiêu rầm rộ của Lục Thiếu Du tại trấn Thanh Vân cũng tạo nên không khí sôi động, với sự đồng hành của các nhân vật bên gia đình.
Lục Thiếu DuLa La thịVân Hồng LăngLục Vô SongLục ĐôngTriệu TuệLục MịLục NamChu Lập HưngChu Hải Minh
Vân Dương Tôngtrưởng lãoLục giahôn sựLục giaĐại điệntrưởng lãohôn sự